XtGem Forum catalog
Ông Xã Không Thể Nuông Chiều

Ông Xã Không Thể Nuông Chiều

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322842

Bình chọn: 8.00/10/284 lượt.

Thượng a2Quan Thác 5cDương rốt 3cuộc phát 3dhiện ánh 98mắt quan 9sát của 8Viêm Dập 8Hi.

“Sao 0lại nhìn ftớ như d0vậy?”

“Hôm 8anay cậu 1egiống như 42là không 96hoan nghênh 32bọn tớ?” 9Viêm Dập 5Hi không 8acó không 3vui, chẳng 1qua là cảm ddthấy kì 40quái, người cnày nhất 8định thích c7náo nhiệt.

“Nào 4dcó? Là cậu 2nghĩ nhiều fquá.” Anh c5lúng túng, 8dlấy một 42quyến tạp 4chí dưới cbàn lên d9làm bộ 3nghiêm túc bxem.

“Tạp 9chí cầm dngược.” bViêm Dập a3Hi hảo tâm 61nhắc nhở.

Thượng 4Quan Thác bDương nghe 15vậy liền 13lật ngược clại cuốn 17tạp chí, 7đôi mắ 8ngước lên 1dmới phát 3hiện lần fnày mới 1là cầm fngược, 3anh thuận 1tay ném tạp 8chí sang 88một bên. 89 “Sao lại 9trêu chọc 6tớ?”

“Trong 22lòng cậu fkhông có 2gì thì làm fsao tớ có 73thể đùa e2bỡn?” 58Viêm Dập 12HI bình tĩnh dnửa dựa 7ghế salon, aaThượng 2Quan Thác f9Dương muốn 76phản bác, d8trong phòng 52bếp truyền 1đến một 57tiếng thét d9lớn, theo casau đó là b3tiếng nồi 5brơi xuống 1vang lên, blàm cả ahai người eeđàn ông 7giật nảy 3mình.

Hai c9người vội 98chạy tới f2phòng bếp, 9nhìn thấy 9bvẻ mặt efDuật Đát 2Yên hoảng bsợ khua ckhua con dao c4thái thịt, aThượng e6Quan Phiên aPhiên co 0rúm lại 99trên mặt dđất hai btay ôm đầu, 3arất sợ 21hãi con dao 7kia đâm d0thọt cho amột cái, ehai người 2fđàn ông bhai mặt danhìn nhau.

Thượng fQuan Thác eDương tiến 9alên che chở fmèo con còn 9chưa hoàn 4hồn, Viêm 8bDập Hi lại cmạo hiểm f2tính mạng a9đoạt lấy e1con dao thái 8thịt từ 2bà xã.

“Có 34con gián, 15có con gián, bcó con gián!” 8cDuật Đát dYên cơ hồ 7ethét lên 71chói tai, 2cô thật fcsự bị bdọa sợ! 8“Phiên 8Phiên cầm blấy cái fly ném nó, 77em dùng nồi bđập nó, bnó liền 0ebắt đầu ctán loạn, 0hơn nữa anó còn có fcthể bay. e7 . . .”

Viêm 03Dập Hi đem 48dao thái fdthịt trên c2tay để 3csang một b9bên, nhìn 0bộ dạng 7bcô như bị 30dọa đến fanóng nảy 43mới tính 3dùng dao 87chém chết 10con gián fkia, anh thở 77phào nhẹ cnhõm, ôm ccô vào lòng 17trấn an, ac“Chỉ là 2một con 2gián thôi c2mà, đừng 5csợ!”

Lơ 3đãng nhìn 85thấy trên 4mu tay mèo 3acon chảy 95ra máu đỏ 9tươi, Thượng 1dQuan Thác 6Dương lập 06tức nhíu 57mày, “Em ebị thương.”

Sau fkhi nghe anh 43nói, lúc c7này Thượng f2Quan Phiên f2Phiên mới 5cảm thấy 6đau, “Hình 6như là bị 37vụn thủy ctinh rạch 0vào.”

“Con 49gián kia bthì không 6làm sao, a0em lại bị 7dlàm cho chảy 1dmáu, em là 2đồ ngốc 31sao?” Anh 23kéo cô vào cngồi trong a6phòng khách, flấy hòm fthuốc tới acẩn thận 45kiểm tra 9vết thương f1của cô.

“Cũng e0không phải balà em cố 92ý, em bị 6con gián 41dọa lại 94còn bị 75anh mắng, a7em thật csự xui xẻo 5mà!” Cô 5cố ý làm cbộ uất 4ức hút 7hút lỗ 4dmũi, khiến 36cô còn để 52ý là con 40gián thối 27đó còn d7nấp trong cdbóng tối.

“Mình ekhông cẩn 0thận, không ccần giả a5bộ đáng 2thương với fanh.” Giọng 7nói Thượng eQuan Thác cdDương thật 1ckhông tốt, 8nhưng động d8tác bôi 3thuốc lại bbvô cùng 6dịu dàng, f“Anh mà 4nhìn thấy 0con gián 67đó, nhất cađịnh anh 8dsẽ khiến 0nó chết 0rất khó fcoi!”

“Tốt 6rồi! Bây 2dgiờ em không 8sao rồi, enhưng mà 7bây giờ fphòng bếp 5loạn thành 5đoàn, bữa 6tối phải 7làm sao bây agiờ?”

“Còn facó thể 5làm gì? 47Gọi đồ 02ăn bên ngoài ffhay là ngoài 7ăn đều bđược.”

“Hừ! 87Bây giờ bthì đúng như 6ý anh rồi.” 11mất cơ a2hội thể 8hiện, cô 9fcó vẻ bất 5mãn, không 5phải là f4cô khoe khoang, 4thức ăn anhẹ cô anấu chưa dbao giờ bbị đổ 5thừa!

“Nói bvới em là c4muốn ăn 5bthì chính 9là muốn d6ăn, em cũng 50không nghe 5lời anh 0nói!” Ngón 6tay trỏ 0của anh 9không khách 95khí đâm e1đâm vào 9ađầu cô. b5 “Chờ tay a2em khỏi, 5anh sẽ ngày 1ngày kêu 26em xuống dbếp, nấu e8đến khi e9em khóc, 3nấu đến 94lúc em không 5dmuốn nấu 7nữa.”

Hai 99người không a7coi ai ra fagì bận b3rộn cãi 8vã, nghiễm 8nhiên quên 96mất trong e7nhà còn 1có người d2khác, lông 4mày Viêm 6Dập Hi nhíu 0elại nhìn 5ckhông khí 5giữa hai abọn họ, 5ngay cả fDuật Đát 32Yên cũng 7cảm thấy c2khác thường.

“Hello! 9Các người 44không còn 19nhớ rõ 2asự tồn 0tại của 38bọn tớ 6sao?”

Duật 0cĐát Yên advừa mở a1miệng, hai 2người như bfbị điện egiật kéo 8giãn khoảng ccách ra, dccô thuân 5thế ngồi 4vào giữa 4hai người, catùy ý quan 79sát hai anh 04em này hôm 33nay rất 3kì quái.

“Tình 7cảm giữa 2hai người 9khi nào thì btốt vậy?”

“Tình 44cảm giữa 2chúng tôi 33vốn rất 80tốt, cô femuốn khích cbác ly gián 5sao?” Bởi 6vì chột 4dạ, Thượng 9Quan Thác ddDương cố aý hung dọa.

“Tôi edcũng không cphải hoài enghi tình 0cảm thắm acthiết giữa ehai người, atôi chỉ 5cảm thấy 16thái độ 1dcùng động 4tác rất cbkì quái.”

“Cậu 9esuy nghĩ 1nhiều quá, 3cậu cùng 61nghe thấy 4tớ vừa 7hừ anh ấy, 43anh còn mắng 47tớ ngu ngốc eđe dọa 80tớ, không 5phải giống 5như bình athường 44sao?” Thượng fQuan Phiên 35Phiên vội a9vàng giúp 5một tay.

“Nhưng 54mà. . . .” 0Có chỗ 0nào đó 5không đúng e0lắm, cô 8ecũng không 0phải nói 9cquá lên, 5d“Hi, anh f7hiểu ý 44em không?”

“Ừ!” dbViêm Dập 3bHi nhàn nhạt 93đáp một 9tiếng, “Chuyện 3như vậy edkhông thể ftùy tiện 6elấy ra đùa cgiỡn.”

Một 4câu nói aalàm thức 5dtỉnh người 69trong mộng, 19Duật Đát 5Yên cuối 4cùng cũng 5cđi đúng cevào vấn 2đề: “Đún