Ông Xã Của Tôi Là Xã Hội Đen

Ông Xã Của Tôi Là Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325365

Bình chọn: 10.00/10/536 lượt.

khi dễ Tình Tử đâu,

trước giờ đều không có.” Có lẽ là bởi vì lần trước tôi nói với Tình Tử nên bạn

học của Tình Tử nghĩ tôi tới kiếm chuyện.

“Không có hỏi cái này, Nhật Bản đâu?”

“Không biết, mới vừa rồi còn ở đây. Chị Lâm, tụi này thật sự không có khi dễ

Tình Tử đó.”

“Hôm qua Tình Tử về sớm à?” Tôi hỏi.

“Đúng vậy a, chị Lâm. Hôm qua không biết cô ấy bị gì tự nhiên chạy tới chủ

nhiệm lớp khóc một phen, sau đó đi về. Chủ nhiệm lớp còn nói một loạt gì là

muốn tụi này phải biết yêu thương đoàn kết.”

Tôi, Uyển Nhu còn có Mạn Trữ ngầm hiểu, Tình Tử quả nhiên rất kỳ lạ, “Bình

thường các cậu thật sự không có khi dễ cô ấy?” Uyển Nhu hỏi vấn đề cuối cùng.

“Nào có ai kiếm chuyện cô ấy đâu, cô ấy..., không biết nói sao nữa, uhm, nhìn

giống như ~~ cô dâu bị ruồng bỏ vậy. Nói thật đại đa số nữ sinh cũng không

thích cô ấy, chỉ là có đôi khi cô lập cô ta thôi. Chị Hà, chị phải tin tụi này

nha.”

“Yên tâm đi, hôm nay tới hỏi một số chuyện thôi, không có gì.” Mạn Trữ vỗ vỗ

vai nữ sinh kia, “Các cậu muốn kiếm chuyện với cô ta cũng không cần khách khí,

tụi này sẽ không quản.”

Rời khỏi lớp Tình Tử, ba người vừa đi vừa thảo luận, “Các cậu cho rằng lời nói

của cô gái vừa rồi có thể tin không?” Tôi hỏi.

“Cho dù không phải thật 100%, cũng có 95% đáng tin.” Uyển Nhu đột nhiên nhớ tới

cái gì, “Nơi này là lầu 3 à.”

“Đúng, sao vậy?”

“Nhưng phòng học của tụi mình ở lầu hai mà.”

Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ tới, lớp chúng tôi kém lớp Tình Tử một tầng,

mỗi tầng đều có nhà vệ sinh, tại sao Tình Tử lại cố tình chạy tới đây khóc?

“Các cậu nói thử xem cô ta có phải cố ý lựa ngay lúc đó đi rửa mặt.”

“Nói ra thì rất có thể là như vậy.” Mạn Trữ suy nghĩ một chút, cũng chú ý tới

điểm này. “Nghĩ tới nghĩ lui con nhỏ kia chính là muốn kiếm chuyện trước, đã

vậy còn tên là Tình Tử, thật là phá hỏng hình tượng của Xích Mộc Tình Tử mà,

làm cho người ta ghê tởm, cô ta cũng đáng gọi là Tình Tử sao?” Mạn Trữ đang nói

tự nhiên Tình Tử xuất hiện trước mặt chúng tôi, cô ta cầm cái gì vậy, món quà

được gói rất đẹp. Khi Tễ Huyên đi tới, cô ta lập tức tiến lên, “Thiệu...”



Tễ Huyên coi cô ấy như

không khí, lập tức đi tới trước mặt tôi, góc độ của tôi vẫn có thể nhìn thấy

Tình Tử, vẻ mặt cô ta ủy khuất đứng ở đó, bộ dạng giống như muốn khóc.

“Cây Đinh nhỏ, Lan Trăn nói cậu bị thương, tôi nhìn... hình như cậu đâu bị gì.”

Mạn Trữ cười hì hì hỏi Tễ Huyên.

“Tôi đâu phải cô, bị người đánh đến dậy không nổi.” Tễ Huyên vì hôm qua bị

thương, cho nên bây giờ mới xuất viện.

“Cậu nói bậy! Tôi khi nào bị người ta đánh bẹp dí không dậy nổi?”

“Tễ Huyên, nhìn cậu khỏe hơn rồi.” Tôi tỉ mỉ đánh giá chồng mình, nhìn sơ thì

tinh thần anh ta không tệ, hôm qua anh ấy kêu thím Trữ tới đón tôi về, suốt

buổi tối tôi cứ lo lắng không yên.

“Tôi vốn rất tốt mà.” Anh ta chọc chọc trán tôi, “Con gái đúng là thích suy

nghĩ lung tung.”

“Thực buồn nôn ~~!” Mạn Trữ khoa trương nói, còn Uyển Nhu cười khanh khách

không ngừng.

“Thiệu...” Vẫn bị gạt sang một bên, Tình Tử không cam lòng lên tiếng.

Nhưng Tễ Huyên vẫn làm như không thấy, “Đi thôi.” Anh ấy kéo tôi đi vào lớp. Ai

biết Tình Tử tự nhiên trước mặt mọi người khóc rống lên, làm tôi không biết có

nên để Tễ Huyên đi tiếp không, Mạn Trữ đã không nhịn được nữa, cậu ấy đang muốn

xử Tình Tử một chút, Carmen đi tới, “Lâm Lan Trăn, Thiệu Tễ Huyên, chủ nhiệm

gọi mấy em. Có chuyện gì vậy?” Carmen nhìn thấy Tình Tử đang đứng khóc một

mình, “Sao vậy? Em học lớp nào?”

“Thầy, em..., em...”

Carmen vừa thấy Mạn Trữ khắc tinh ở bên cạnh cô ấy, đại khái nghĩ là Mạn Trữ

khi dễ Tình Tử, “Từ Mạn Trữ! Em lại khi dễ bạn học!”

“Em · không · có · ức · hiếp · nó!” Mạn Trữ đúng là oan mà, cậu ấy mới vừa

chuẩn bị khi dễ thôi nhưng lại trở thành “Hành vi phạm tội” khi sự việc chưa

xảy ra. Carmen đi tới, như thế nào cũng chưa muốn đi.

“Không cần giải thích, đi tới phòng giáo viên! Còn em nữa! Hà Uyển Nhu gần đây

luôn trốn học, cô chủ nhiệm đang tìm em đó! Đều tới phòng giáo viên hết!”

Kết quả mọi người đều tụ tập ở một chỗ, đi tới cửa phòng không ngờ lại thấy một

người không quen, là một đàn ông trung niên nhưng không phải cái loại có ngoại

hình đầy mị lực, chỉ là có một cái đầu to.

“Ai da ~~! Cuối cùng cậu cũng xuất hiện!” ông ấy nhìn thấy Tễ Huyên liền kích

động, lập tức đi tới, “Sao có thể đột nhiên chuyển trường vậy?”

“Tôi thích học ở trường này.”

“Đại thiếu gia a ~~, tôi xin cậu, sắp có cuộc thi Olympic vật lý, chẳng lẽ cậu

muốn đại diện cho Hoa Tân dự thi sao?”

“Có gì không thể.” Thiệu Tễ Huyên lại bổ sung một câu: “Dù sao Kiếm Lan lại

không thiếu một người như tôi, làm gì khẩn trương như vậy.”

“Em chính là Lâm Lan Trăn à?” Ông ấy không thuyết phục được Tễ Huyên, bắt đầu

làm quen với tôi, “Tôi nghe ba của Thiệu Tễ Huyên kể rồi, cậu ấy chuyển trường

nguyên nhân chủ yếu cũng là vì em, tôi là thầy chủ nhiệm ở Kiếm Lan, em phải

biết rằng...”

“Cô ấy phải biết cái gì?” Cô chủ nhiệm của chúng tôi đột nhiên từ phía sau nhảy

ra, không ngờ cô lại trượng nghĩa như vậy, cảm động a~~! Cô giáo


XtGem Forum catalog