Pair of Vintage Old School Fru
Ông Xã Ăn Giấm Chua

Ông Xã Ăn Giấm Chua

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322835

Bình chọn: 8.00/10/283 lượt.

mộng, Thương Hải Tình……” Giọng nói nam tính vang lên rõ ràng.

Cả người rung động, cô từ từ thoát khỏi cơn ác mộng, trên người mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, gương mặt tái nhợt không còn chút máu tỉnh lại, nhìn thấy Hàn Quang Lỗi ngay trước mắt cô.

“Quang Lỗi, em……” Cô vội vã muốn cùng người trước mắt kể lại cảnh đáng sợ cô vừa thấy trong mơ.

Đôi mắt lộ ra sự bất an, ngạc nhiên phát hiện, vẻ mặt của anh lạnh lùng như tượng, ánh mắt sắc bén toát ra vẻ xa lạ xa cách, sự vô tình khiến người ta sợ hãi.

Đột nhiên, bàn tay đang nắm lấy mặt của cô buông ra nhanh chóng, gương mặt nghiêm túc khẽ động một chút, biểu cảm biến hoá kỳ lạ mỉm cười, Thương Hải Tình còn chưa kịp thích ứng, nụ cười chợt biến mất.

“Tôi có lời muốn nói với cô.”

“Chuyện gì?” Cả người lo lắng bất an.

“Hôm nay đã mãn một tháng, Thương Hải Tình, cuộc hôn nhân của chúng ta hôm nay đã đến kỳ, thủ tục ly hôn tôi sẽ giao cho luật sư xử lý, mời cô hôm nay hãy chuyển đi.”

“Một tháng? Gạt người, thời gian nào có nhanh như vậy? Chúng ta rõ ràng vừa mới kết hôn!”

“Trên thực tế, thời gian chính là quá nhanh như vậy.”

Hắn không kiên nhẫn đưa tay đặt ở trên lưng,“Đừng có nói nhiều lời vô ích với tôi, ngoan ngoãn tuân thủ ước định của chúng ta, hôm nay trước khi tôi tan tầm trở về, cô tốt nhất phải đem tất cả những đồ thuộc về mình đóng gói mang đi, tôi không hy vọng trong phòng tôi còn sót lại những thứ của cô.” Lời nói lãnh liệt vô tình đả thương nặng nề người ta.

“Đợi chút, Quang Lỗi, anh không thể cho em nói vài lời sao?”

Không kiên nhẫn tự hỏi giây lát, hắn mới đã mở miệng,“Nói.”

“Em yêu anh, thật sự yêu anh, một tháng nay ở chung cùng anh, trải qua biết bao ngọt ngào, chúng ta giống như là những cặp vợ chồng mới cưới hòa hợp, anh rất tốt với em, em không thể khống chế cảm xúc của bản thân, em yêu anh.” Cô gấp đến độ chảy ra nước mắt.

Thoát khỏi tay cô, hắn hèn mọn lại không kiên nhẫn nói.

“Như vậy thì sao nào? Lúc trước trên hiệp ước giấy trắng mực đen đã nêu rõ, quan hệ hôn nhân chỉ duy trì một tháng, trong thời gian này, cô tuyệt đối không được phép yêu tôi, là cô chính mình không chút đắn đo giữ chừng mực, lại đi quá giới hạn, không phải trách nhiệm của tôi. Mà cô hiện tại lại nói là yêu tôi, chẳng lẽ tôi sẽ nhận sao?”

“Em chỉ là…… Chúng ta chẳng lẽ không khả năng trở thành một cặp vợ chồng chân chính sao?”

“Đương nhiên không có khả năng!” Hắn quả quyết phủ quyết.

“Vậy anh vì sao lại đối xử với em tốt như vậy, quan tâm che chở làm hư em?”

“Thương Hải Tình, cô thật khờ, kia chính là xuất phát từ hiệp ước, tôi không sắm vai như vậy, màn kết hôn giả của chúng ta như thế nào có thể giấu mọi người chứ?”

Lời nói của hắn vô tình đả kích cô, giẫm lên tình yêu chân thành của cô.

“Tất cả…… Cũng chỉ là giả trang?” Cô run run hỏi.

“Đúng, cũng chỉ là giả trang.” Hắn chắc chắn.

Hai mắt đẫm lệ, cõi lòng tan nát mất mát.

“Em không muốn, em không muốn ly hôn, em muốn vĩnh viễn đều ở bên cạnh anh!”

“Thương Hải Tình, người phụ nữ như cô sao lại khiến người ta chán ghét như thế chứ? Cút ngay –” Hàn Quang Lỗi cực độ không kiên nhẫn đẩy cô ra, chợt phẩy tay áo bỏ đi.

Thương Hải Tình khóc rống thất thanh.

Cô khóc lóc bi thương, khóc khàn cả giọng, phảng phất nếu có thể khóc hết nước mắt thì sẽ chẳng còn đau khổ nữa.

Cô tuyệt vọng nằm thẳng trên chiếc giường đôi mà hai người từng trải qua biết bao ngọt ngào, độ ấm bên gối vẫn còn đây, nước mắt không ngừng trào ra, thấm ướt……

“Vì sao lại đối với em như vậy? Vì sao –”

Cô bỗng nhiên mở đôi mắt đau thương, đôi tay nức nở đánh mạnh.

Giây tiếp theo, đồng hồ báo thức đầu giường phát ra tiếng sáo, cô kỳ lạ nhìn tất cả trước mắt, mờ mịt.

Ngồi dậy, lúc này mới ý thức được, đó là một giấc mộng, hình ảnh mê cung đáng sợ kia là mộng trong mộng.

Nhưng vì sao ưu thương trong mộng, lại làm cho tim người ta đau đớn như vậy?

Cô cuộn người lại, hai tay gắt gao ôm lấy chính mình, nghĩ rằng làm như vậy có thể khiến cho thân hình đang rét run của mình có chút ấm áp.

Có phải hay không là một tiếng chuông cảnh báo? Nhắc nhở chính mình, nên dừng lại cái tình cảm không có lối thoát này.

Ý thức được khả năng chia lìa, lệ, trào ra hốc mắt, làm mơ hồ tầm mắt của cô.

Chị hai của Thương Hải Tình là Thương Hải Vi đặt làm một bộ lễ phục ở công ty áo cưới Moonriver, thừa dịp trong công ty vừa làm xong một đống đơn đặt hàng có thể tranh thủ nghỉ ngơi một chút, Thương Hải Tình tự mình về nhà mẹ đẻ đưa lễ phục.

Sau khi xuất giá, cô chỉ quay về nhà một lần là lúc vừa đi hưởng tuần trăng mật về, lần đó là về tặng quà kỷ niệm cho cha mẹ và hai chị, rồi sau đó, bởi vì công tác bận rộn, cô trở thành đúng như câu nói của người xưa– con gái gả rồi như bát nước đổ đi.

Chính là, con gái đã được gả đi này, sau một tháng tân hôn sẽ cáo biệt hôn nhân, đến lúc đó, cô còn có thể đủ can đảm trở lại nơi này sao? Còn có thể quay trở lại như trước kia, tiếp tục làm đứa con gái nhỏ của ba mẹ sao, tiếp tục cùng chị hai, chị ba đấu võ mồm vui đùa ầm ĩ sao?

Đáp án hiển nhiên là không thể được.

Nước đổ khó hốt, đạo lý này, cô hẳn là so với ai