watch sexy videos at nza-vids!
Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Nữa Đi

Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Nữa Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327275

Bình chọn: 8.00/10/727 lượt.

tinh.

Lý Kinh Lý thấy thần sắc nghi ngờ của cô, nhìn không ra là cô ghét bỏ hay yêu thích, cho nên lại đưa qua đưa lại phía trước, cười nói: “Tôi

biết loại đồ chơi nhỏ này không lọt vào mắt Liêu tiểu thư, nhưng nể mặt

tôi, nhận lấy đi.”

“? .” . . . . . . Liêu Bắc Bắc nuốt nuốt nước miếng, iphone là món đồ mới mà cô thèm nhỏ nước dãi, nhưng trong túi eo hẹp cô chỉ có thể nhìn

hình ảnh cho đỡ nghiền, hôm nay cái này chỉ thấy quá một mặt chính là

nhân vật thế nhưng gọi cô cầm đi chơi?

Liêu Bắc Bắc nhìn Iphone “hiên ngang”, vùng vẫy hồi lâu, nghĩ Đường

Diệp Trạch lúc trước nói với cô, lại liên tưởng đến đôi mắt ti hí nhấp

nháy của Lý Kinh Lý. . . . . . Hoàn toàn tỉnh ngộ, Lý Kinh Lý xem mình

là người nào. Nên, giả yếu ớt vô lực, cho nên chảy nước mắt nhã nhặn từ

chối: “Vô công bất thụ lộc, cám ơn ý tốt của Lý Kinh Lý. Tôi. . . . . .

Không thể nhận.”

Lý Kinh Lý còn ý nghĩ khác, lấy món đồ chơi nhỏ này ra đơn giản là vì thử một chút khẩu vị đối phương, không bày tỏ rõ ra, Liêu Bắc Bắc cảm

giác lễ vật không đủ phân lượng, chờ đi, tiết mục chính còn ở phía sau.

Nghĩ tới đây, Lý Kinh Lý cũng không miễn cưỡng cô nhận lấy, tùy tiện trò chuyện mấy câu, rồi nói có việc đi trước.

Liêu Bắc Bắc vẫy tay từ biệt, lên xe đạp, may là Lý Kinh Lý không có

lấy toàn bộ linh kiện của Iphone ra, nếu không cô không cầm giữ nỗi bàn

tay tội ác, ai.

Chẳng qua là cô không ngờ, sau khi Lý Kinh Lý rời đi, thậm chí một

lúc sau đã có người lôi kéo làm quen cô, hơn nữa mỗi vị đều có xe con

sang trọng, lời dạo đầu căn bản là —— “Cô khỏe không, xin hỏi cô là Liêu tiểu thư sao? Tôi là người của công ty …, đây là danh thiếp của tôi.”

Cứ như vậy, dọc theo đường đi, Liêu Bắc Bắc mặc bộ comp lê đỏ ba phen

bốn lượt năm lần gặp phải “Quấy rầy”, nhận vô số danh thiếp. Mỗi một vị

nếu chức vụ không phải là quản lý đất đai thì chính là giám đốc xí

nghiệp.

Trong khi tuyên truyền viên bắt đầu công việc, Liêu Bắc Bắc vẫn như

cũ lắc lư ở nửa đường, cô vỗ vỗ túi áo nhồi đầy danh thiếp, nói khách là Thượng Đế, đại diện anh là người mở đường tiếp cận Thượng Đế, cô một

viên chức nhỏ đắc tội không được, giải thích cũng không rõ, áp lực ghê

gớm thật a.

Phan Hiểu Bác gọi điện thoại hỏi thăm chỗ của cô. Liêu Bắc Bắc nhìn

đồng hồ, thế nhưng đã là 12 giờ rưỡi buổi trưa, Liêu Bắc Bắc vừa định

nói chút gì, thì phía đối diện có một người đàn ông phương tây đi thẳng

tới chỗ cô.

Cô run lẩy bẩy, ủy khuất nói: “Niếp Niếp nên ăn cơm trưa thôi, đừng

để bụng đói, hai người ăn trước đi, em còn có chút việc. . . . . .”

Phan Hiểu Bác cũng thông tình đạt lý, không có thúc giục cô, bảo cô lần sau vào thị trấn thì liên lạc lại.

Liêu Bắc Bắc lau mồ hôi, may là cô có lưu số điện thoại di dộng của Đường Diệp Trạch, trực tiếp bấm.

“Anh. Tôi hận anh.” Cô nghiến răng nghiến lợi nói.

“. . . . . . Tại sao.”

“Đều tại anh, bảo tôi ăn cơm, hiện tại những người đại diện chủ doanh nghiệp kia nghĩ tôi là tiểu mật của anh. Đây là trắng trợm. Hãm hại

trắng trợn.”

“Nha. . . . . . Cho nên?”

“Cho nên cái gì, anh trả trong sạch cho tôi, tôi là người có bạn trai a. . . . . .”

“A, cô có cần tôi gọi điện thoại cho bạn trai cô giải thích một chút không?” Đường Diệp Trạch không nhanh không chậm hỏi.

“Nói đùa gì vậy, đây không phải là càng tô càng đen hả?” Liêu Bắc Bắc giận đến mắt trợn trắng.

“Vậy cô nói xem phải làm sao bây giờ, tôi nghe lời cô.”

“Anh. . . . . . . Thôi . . . . . .”

Liêu Bắc Bắc phẫn hận cắt đứt. . . . . . Nếu cô có biện pháp thoát thân còn hỏi Đường Diệp Trạch sao? .

Lúc này

Weibo nhận được tin bình luận

Ở dưới câu “Đồng phục làm việc quá xấu” ——

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: ừ, không đẹp.

“. . . . . .” Liêu Bắc Bắc sặc một ngụm máu đen ở cổ họng, đây chính

là đồng phục làm việc công ty anh thiết kế đó có được hay không, đừng có làm bộ không liên quan đến mình mà bình luận thế a.

Cô hiện tại rất tức giận, vô cùng tức giận, hẹn hò chẳng những bị

quấy nhiễu , xế chiều còn phải về nhà ở tập thể, cùng các đồng nghiệp

học tập nghiệp vụ bán hàng, Đường Diệp Trạch giờ phút này ở trong mắt cô đã không phải là anh bạn hòa ái dễ gần nữa, mà là bạn xấu không để ý

đến sống chết của cô. Đáng giận nhất là, tiểu tình nhân của anh rõ ràng

là trưởng phòng bán hàng Hách Mỹ Lệ.

Liêu Bắc Bắc nhìn thời gian vội vàng gọi điện thoại cho Phan Hiểu Bác tranh thủ hủy cuộc hẹn, trở về nhà ở tập thể nghe giảng. Lúc thấy các

đồng nghiệp mặc Âu phục già dặn nghe đài dạy chương trình học, chỉ có

Liêu Bắc Bắc giống như nữ công nhân vệ sinh quét dọn “Phồn thịnh” .

Liêu Bắc Bắc liếc mắt liền thấy Đường Diệp Trạch ngồi ghế dự thính,

thuận tiện trừng mắt liếc anh một cái. Đường Diệp Trạch chẳng những làm

bộ như không thấy, còn liếc mắt nhìn ra xa ngoài cửa sổ.

Mà Thư ký Triệu ngồi vừa vặn bên cạnh Đường Diệp Trạch. Các đồng

nghiệp thấy thế lầm tưởng Liêu Bắc Bắc chú ý nhất cử nhất động của Thư

ký Triệu. Các đồng nghiệp mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng mọi

người thầm cười nhạo, chậc chậc, nhất định là bị Thư ký Triệu đá mới bị

phái đi quét vệ sin