
iết lão đại, anh cũng biết tôi không có kinh nghiệm. Nhưng tôi thề, tôi nhất định sẽ gắng sức hầu hạ anh, cầu xin anh đừng thưởng tôi cho bọn họ!”
Hắn lớn tiếng rên rỉ, bây giờ mới phát hiện thì ra nàng là dâm đãng trời cho, lại lần nữa điên cuồng tiến lên.
“Ư…… cô…. đồ dâm phụ này. Chỉ cần cô bằng lòng hầu hạ tôi, tôi làm sao lại có thể bỏ cô mà dễ dàng thưởng cô cho người khác chứ! Ha ha ha……”
Tiếng thở dốc và tiếng kêu dâm uế lập tức tràn ngập trong phòng cao cấp khách sạn.
~~~~
Hai tiếng sau, Thiết lão đại thân mật dìu Thành Tiệp diễm lệ đi vào nhà ăn trong khách sạn.
“Tôn tổng, anh đang nhìn cái gì?” Giám đốc Tề thị hỏi, nhìn sang phía Tôn Lăng Tiêu đang ngẩn người.
Bọn họ đêm nay đang ăn cơm với khách hàng bên Anh, thuận tiện thảo luận kế hoạch hợp tác hàng năm.
“À, không có việc gì” Tôn Lăng Tiêu nhanh chóng thu hồi tầm mắt, “Vừa mới nói đến…. Chúng ta nên làm……”
Tiếng thảo luận lại vang lên…..
Đó không phải Thiết lão đại được xưng tụng là hung ác trong giới hắc đạo sao? Vì sao lại……
Xem ra có một vài chuyện cần phải điều tra tỉ mỉ hơn.
~~~~
Tề Nhạc lấy lý do là người hầu trong Hoài Viên không có kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ có thai, dứt khoát dọn vào Hoài Viên. Ông luôn luôn chú trọng ẩm thực, tự nhiên cũng đưa thêm vài tay đầu bếp siêu sao dẫn theo vào.
Mà những anh em thân cận cấp dưới của Tề Ngạo Vũ, có món ăn ngon làm mồi lại càng thêm không nề hà vất vả, mỗi ngày lại đến điểm danh có mặt. Bởi vậy thời gian bữa tối mỗi ngày, thành thời khắc náo nhiệt nhất Hoài Viên.
Sau bữa tối phong phú, phòng khách Hoài Viên lại náo nhiệt lên, mọi người cơm no rượu say tản ra ngồi ở phòng khách, thoải mái nói chuyện phiếm.
Nữ hầu bưng một một chén thuốc thơm đang tỏa hương đến. Vân Nhu Y biến sắc, còn chưa kịp nói gì, Tề Ngạo Vũ đã cầm lấy chén thuốc.
“Đây là chén canh lục vị thang, nghe nói có công hiệu bổ máu tăng cường sức khỏe, phụ nữ còn có thể dưỡng nhan bảo vệ sắc đẹp. Đến đây, em uống thử xem”
Vì muốn điều dưỡng thân thể Vân Nhu Y, Tề Ngạo Vũ không biết tìm đâu được một đầu bếp giỏi về các loại thuốc bổ, chuyên môn nấu những thứ thuốc bổ kỳ quái, Vân Nhu Y uống mật xanh mật vàng đầy bụng, khổ không nói nên lời. (Yu: á, em cam nguyện cho mật vàng đầy bụng a~~~, anh ơi anh à)
Nhưng bởi vì thân thể của nàng quả thật khỏe mạnh hơn rất nhiều, ít nhất là không bởi vì nhiệt độ không khí hơi có thay đổi thì liền sẽ phát sốt ho khan, cho nên, Tề Ngạo Vũ cảm thấy rất vừa lòng, thế là một hai kiên quyết càng ngày càng thêm bồi bổ hơn, mặc cho Vân Nhu Y hoa ngôn xảo ngữ, rơi nước mắt giả bộ đáng thương, dùng hết tâm cơ, dùng hết mọi tuyệt chiêu, thế nhưng ngay cả một chén thuốc cũng không hề ít đi.
Đám người Tôn Lăng Tiêu và A Uy nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Nhu Y xụ lại, thật sự rất đồng tình, một ngày năm lần uống thuốc bổ, ai chịu nổi? Nhưng bọn họ cũng lực bất tòng tâm. Cũng không người nào dám tự nguyện thay nàng uống, nếu không nghĩa sĩ lập tức sẽ biến thành liệt sĩ! (Yu: 5 lần? Shock! >.