Polaroid
Ôm Ấp Yêu Thương

Ôm Ấp Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325244

Bình chọn: 9.5.00/10/524 lượt.

n có học . . . . . ."

Lại một trận gió mát nhẹ nhàng, lá cây vang sào sạt, Hạ Thiệu Nhiên nhắm mắt lại, lắng nghe tâm sự của cô gái nhỏ.

"Nếu như anh ấy vẫn không trả lời thì con nên làm thế nào? Con phải buông tha sao?"

Hạ Thiệu Nhiên bỗng dưng mở mắt.

Tiểu Anh nói xong lời trong lòng cùng cây anh đào mẹ thì mặt trời đã sắp

xuống núi, tạm biệt người bạn nhỏ cùng Tô Tinh đi dọc theo đường cái

hướng trạm xe bus đi tới. Không có bất kỳ ai bên cạnh trạm xe bus, chỉ

có một cỗ xe Bentley châu Âu màu xanh đột ngột dừng sát ven đường.

Xe buýt tới, Tiểu Anh đi lên, tài xế trêu nói: "Nhé! Bentley châu Âu màu

xanh, địa phương cứt chim cũng khó có thể nhìn thấy xe sang trọng!"

Tiểu Anh nghiêng đầu nhìn nhiều xe một cái.

Bentley châu Âu màu xanh, cô nhớ.

Xe dừng lại siêu thị dưới nhà trọ, Tiểu Anh mua xong nguyên liệu dùng làm

hoành thánh là rau hẹ tôm tươi bánh nhân thịt cùng bột mì các loại mới

về nhà, phương pháp học theo trên web, chuẩn bị thịt heo băm tôm tươi

băm, rau hẹ nấm hương cắt nát, bột nhão chà xát mặt, làm nước nấu hoành

thánh.

Một bàn sủi cảo lớn ra nồi, Tiểu Anh không kịp chờ đợi gắp lên ăn, đầu lưỡi thiếu chút nữa bị nóng, mùi vị cũng không tệ lắm, cô

cảm giác mình tốt liếm liếm đôi môi, ăn hơn phân nửa bàn, còn dư lại

nửa bàn dùng ni-lon bọc thức ăn gói kỹ bỏ vào trong tủ lạnh.

. . . . . .

Lạc Thành cách xa thành phố C nghênh đón đêm muộn không yên tĩnh.

Ba giờ sáng.

Trong nhà bác sĩ D bị Lạc Huyền cứu ra từ nhà xưởng dưới đất Nữu Cách Lan chế độc đã xảy ra sự kiện bạo lực. Hai người đàn ông âm thầm vào nhà dân ý

đồ bắt cóc con tin bị Lạc Huyền cùng Phượng Hoàng đeo kính mát đánh ngã. Thấy một nam một nữ đột nhiên xông vào trong nhà, cùng với người hôn mê trên đất, con gái mười bảy tuổi của bác sĩ D kinh hoảng kêu to, đưa tới anh trai căn phòng cách vách. Anh trai tới bên cạnh em gái để bảo vệ

cô, vẻ mặt hốt hoảng chất vấn: "Các người là ai? Tại sao xông vào nhà

tôi?"

Phượng Hoàng bỏ kẹo que nói: "Ăn kẹo sao?"

Lạc Huyền trừng mắt nhìn cô, nói với hai anh em nọ: "Đừng sợ, chúng tôi là bạn của bác sĩ D, hiện tại mang hai người đi gặp."

"Ba?" Cô gái không thể tin được lời của anh. Anh trai hỏi: "Các người biết ba tôi ở nơi nào sao?"

Lạc Huyền có chút không kiên nhẫn, "Lấy ở đâu nói nhảm nhiều như vậy, muốn gặp ba thì lập tức đi theo tôi."

Cuối cùng hai anh em vẫn lên xe người đàn ông hung hãn cùng cô gái tựa như

Yêu Tinh. Phòng xe chở hai người mới vừa lái ra thành thị, Phượng Hoàng

liền lấy ra hai cái vải che màu đen bịt mắt hai anh em nọ. Giao đường

núi bảy lần quặt tám lần rẽ, xe tiến vào tòa thành đề phòng nghiêm ngặt.

Miếng vải đen mỏng bị tháo bỏ, khôi phục ánh sáng hai anh em không thích ứng

từ từ mở mắt ra, đôi mắt tò mò không ngừng quan sát phía trong tòa thành xa hoa, hơn nữa chú ý nơi kín đáo ghé đầu.

Phượng Hoàng ngậm kẹo que chê cười hai anh em một bộ chưa thấy qua các mặt lớn của xã hội,

mang theo bọn họ ngồi thang máy đến mật thất dưới đất.

Ánh đèn mờ mờ trong hành lang gian phòng cuối cùng, hai người mặc đồng phục an

ninh giống nhau gật đầu với Phượng Hoàng, mở cửa ra, Phượng Hoàng mang

theo hai anh em đi vào.

"Ba!" Cô gái thấy cha đã lâu không gặp

mặt, kích động nhào qua, "Cha. . . . . ." Anh trai cũng có chút không

khống chế được tâm tình của mình, đôi mắt ửng hồng.

"Các con của cha." Chia lìa quá lâu, người cha không kiềm được tâm tình nước mắt chảy xuống, một tay ôm lấy con.

Phượng Hoàng thật sự không muốn quấy rầy người một nhà đoàn tụ, bằng lòng lúc

không có người, cô rút kẹo que từ trong miệng ra, ho nhẹ một tiếng: "Ừ,

bác sĩ, chúng tôi đem con ông đến nơi an toàn, bây giờ không phải lúc

ông nên thực hiện cam kết rồi ư."

Bác sĩ D buông hai đứa bé ra,

lấy mắt kính xuống lau nước mắt đi, ổn định lại cảm xúc sau lại đeo mắt

kính, nói: "Được, cho tôi thêm hai phút, tôi giao phó mấy câu với bọn

nhỏ."

"Tốt!" Phượng Hoàng ngậm kẹo que đi ra ngoài. Em gái bộ mặt nước mắt hỏi cha, "Ba, ba phải giúp bọn họ làm cái gì?"

"Không có gì đâu con, đừng lo lắng, ba chỉ giúp bọn họ nghiên cứu chế tạo một loại thuốc."

"Thuốc gì?" Cô gái nồng đậm giọng mũi hỏi.

Bác sĩ D nói: "Đứa bé đừng hỏi nhiều như vậy, con và anh trai an tâm đợi ở đây, đợi cha hết bận liền mang bọn con trở về."

"Ồ!" Cô gái không cam lòng gật đầu. Bác sĩ D lại giao phó mấy câu với con trai, liền ra cửa.

Cửa chính khép lại, một khắc kia, hai anh em 1 giây trước còn là vẻ mặt đưa đám trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh, am gái nâng tay phải lên,

ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp cuốn sổ nhỏ, trên tay trái anh trai đột

nhiên nhiều hơn một máy tính cầm tay tinh sảo.

Em gái nghiêng đầu trước cửa, nháy mắt với anh trai, anh trai mở cửa, nóng nảy hốt hoảng

nói: "Em gái tôi đột nhiên té xỉu." Hai thủ vệ theo vào cửa. Một lát

sau, hai người một cao một thấp ăn mặc đồng phục cúi đầu từ trong phòng

đi ra, chạy thẳng tới thang máy.

Hai người ra khỏi thang máy,

tránh máy giám sát ra ra vào vào trong thành, chạy thẳng tới chỗ phụ

trách cung cấp điện cả tòa biệt thự. Từ trong túi á