Insane
Nương Tử Nàng Đừng Quá Kiêu Ngạo!

Nương Tử Nàng Đừng Quá Kiêu Ngạo!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325212

Bình chọn: 9.5.00/10/521 lượt.

sớm. Cho nên, không khó để cô đoán được vì sao ta lại phải giả nữ, đúng không."

Đôi mắt to của Thanh Hạm khẽ chuyển động, nàng hỏi: "Vì sao ngươi muốn nói bí mật này cho ta? Muốn ta giúp ngươi bảo vệ bí mật này hay sao?" Thì ra nguyên nhân sâu xa là như thế, nàng không kìm được lại nhìn hắn nhiều thêm một chút. Một người nam nhân giả nữ nhân mà còn giống nữ nhân hơn cả nữ nhân, không biết nên nói là hắn thành công hay thất bại đây.

Lăng Nhược Tâm khẽ mỉm cười nói: "Đây là lần thứ hai ta và cô gặp nhau, ta không biết nên nói là có duyên hay nghiệp chướng, lại để cô biết được bí mật của ta. Chúng ta coi như là có chút ân oán, nhưng cũng chưa đến mức có ta không có cô. Giờ ta cho cô hai con đường để lựa chọn, thứ nhất, là giúp ta bảo vệ bí mật này, chuyện đêm nay, cô coi như không thấy, ta cũng coi như chưa từng phát sinh."

Thanh Hạm nhìn nhìn hắn hỏi: "Nếu ta không đồng ý thì sao? Điều thứ hai là gì?"

Lăng Nhược Tâm cười đến vô cùng dịu dàng: "Không đồng ý cũng không sao, mạng của cô giờ đang nằm trong tay ta, điều thứ hai, là chết! Cô muốn chọn đường nào?" Thanh Hạm còn chưa kịp nói gì, hắn đã nói tiếp: "Nói thật, thân phận của ta xấu hổ như vậy, cho đến giờ vẫn chưa được thưởng thức qua mùi vị của nữ nhân thế nào. Nếu cô chọn điều thứ hai, ta thật sự không ngại để cô trở thành nữ nhân đầu tiên của ta đâu!"

********** Nhược Tâm vừa nói xong, liền ghé sát vào mặt Thanh Hạm, ánh mắt mang theo một chút mị hoặc. Mái tóc dài của hắn vẫn chưa buộc lên, vừa cúi đầu đã xõa xuống dưới, gió mùa hè nhè nhẹ thổi qua cửa sổ, khiến ánh nến trở nên chập chờn, thổi tóc hắn khẽ chạm nhẹ qua khuôn mặt thanh tú của Thanh Hạm.

Hắn mặc y phục màu trắng, cổ áo và cổ tay còn thêu mấy đóa hoa lan cực kỳ lịch sự, tao nhã, càng tăng thêm cho hắn vẻ siêu phàm thoát tục. Nếu trên mặt hắn mà không có nụ cười mờ ám kia, thì Thanh Hạm nhất định sẽ nghĩ hắn là thần tiên hạ phàm. Vì hai người quá gần nhau, Thanh Hạm có thể ngửi được một mùi hương nhàn nhạt trên người hắn, vừa giống mùi lá cây, lại vừa giống mùi gỗ tươi, nàng có thể cảm nhận được cả hơi thở của hắn. Mặt hắn phóng to trước mắt nàng, vừa xinh đẹp, vừa thanh u, vừa quá gần, lại vừa giống như rất xa, có chút hoảng hốt, cũng có chút mê hoặc.

Thanh Hạm thấy hắn càng ngày càng tiến sát lại mình, rốt cuộc cũng không nhịn được nói: "Chuyện tối hôm nay, cái gì ta cũng không biết, ta căn bản không đi qua Huyến Thải sơn trang!" Giờ cũng chỉ có cách đồng ý với hắn, người đang ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Chỉ có điều, chờ qua hôm nay, nàng được tự do, nàng sẽ nói nàng không biết đã đồng ý với hắn cái gì.

Lăng Nhược Tâm thấy ánh mắt nàng chuyển vòng quanh, biết ngay nàng chỉ đáp ứng cho qua chuyện. Ý cười trên khóe miệng càng đậm thêm, mặt lại tăng thêm một vẻ mờ ám: "Nhưng mà, vì sao ta phải tin cô?"

Giọng điệu Thanh Hạm rất kiên định: "Nam tử hán đại trượng phu, đã nói sẽ không nuốt lời!" Đại trượng phu cái con khỉ, nàng là một nữ tử, đương nhiên sẽ không thèm giữ lời, cái chính là, giờ lấy cớ gì mà chả được.

Lăng Nhược Tâm cười nói: "Nhưng ta nhìn thế nào cũng thấy cô chỉ là một tiểu nữ tử thôi." Dứt lời, tay hắn lại nhẹ nhàng lướt qua ngực Thanh Hạm, như muốn nhắc nhở giới tính thật sự của nàng.

Thanh Hạm thấy hành động của hắn, đôi mắt to bừng bừng lửa giận. Tên vô lại này, ăn đậu hũ của nàng đến nghiện rồi hay sao! Hơi một chút là động vào ngực nàng, hơn nữa, xiêm y của nàng bây giờ lại rất mỏng, còn là xiêm y của hắn nữa, vừa nghĩ đã muốn phát điên lên rồi! Nàng không nhịn được khẽ gầm lên: "Ngươi muốn làm gì?"

Lăng Nhược Tâm ra vẻ bị nàng dọa, tay không dám hạ xuống nữa, nhưng lại cố ý nhìn nhìn ngực nàng vài lần, sau đó tủi thân nói: "Cái gì ta cũng chưa làm, cũng không muốn làm gì cả. Có điều, để bảo vệ Huyến Thải sơn trang, thì có lẽ ta phải làm gì đó với cô mới được." Vừa dứt lời, cặp mắt sâu thẳm kia lại liếc nhìn Thanh Hạm, khiến da đầu nàng run lên.

Lăng Nhược Tâm cười khẽ: "Ta chỉ cảm thấy, cả đời ta có lẽ sẽ khó mà đón dâu được, không thì như vậy là được rồi, dù sao cô cũng chẳng giống một nữ nhân, bình thường cô cứ giả nam đi, sau đó ta sẽ cố gắng mà chấp nhận cưới cô về, vậy là tất cả đều là người một nhà, chết thì cùng chết, ta cũng không lo đến chuyện tru di cửu tộc hay linh tinh gì nữa." Đây là chủ ý ngớ ngẩn của mẹ và Đoàn thúc thúc, hắn rất muốn nhìn xem thái độ của đương sự kia như thế nào.

Hắn thấy mặt Thanh Hạm trắng bệch ra, lại càng cười rạng rỡ hơn: "Ừ, biện pháp này cũng không tồi! Quyết định vậy đi!"

Thanh Hạm nghe hắn nói thế, chỉ muốn đâm đầu chết luôn cho xong, đây là cái trò quỷ gì vậy, thế mà hắn cũng nghĩ ra được à! Nếu nàng mà biết đây là biện pháp cha nàng nghĩ ra, không biết nàng sẽ có cảm tưởng gì nữa. Lúc này, dù chỉ một khắc nàng cũng không muốn nhìn thấy tên yêu tinh trước mặt, chứ nói gì đến chuyện ở cùng hắn cả đời?! Nàng thà chết đi còn hơn! Nhưng mà, chết cũng không muốn chết cùng một chỗ với hắn!

Thanh Hạm chán nản nói: "Ta thấy ngươi đúng là loạn trí rồi, ta là nữ nhân, sớm muộn gì cũng phải thành thân, làm