
mắt lại bắt đầu tàn sát bừa bãi.
"Được rồi, đừng khóc, từ từ nói." Long Tịch Bảo cầm lấy ly nước ở trên bàn
đưa đến bên miệng cô, Viên Cổn Cổn nhận lấy ly thủy tinh, ùng ục ùng ục
đã uống vài ngụm, hòa hoãn giọng nói, nghẹn ngào nói.
"Anh ấy ngoại tình, còn ở phòng khách lớn trong nhà ôm một cô gái xinh đẹp...Hôn môi."
"Cái gì? Làm sao có thể!" Long Tịch Bảo ngẩn người, vẻ mặt không tin, từ nhỏ Hắc ác ma đã rất cổ quái, người khác chạm vào người sẽ không tự chủ mà
đánh bay người ta, đây là động tác tính phản xạ, ngay cả song bào thai
và cha mẹ anh chạm vào cũng phải rất cẩn thận, nghe song bào thai nói
Cổn Cổn là người duy nhất có thể tùy tiện chạm vào anh mà không bị đánh
bay, làm sao anh có thể ôm cô gái khác còn có thể hôn môi nửa? ! Hơn
nữa... Tình cảm anh đối với Cổn Cổn là rất đáng sợ, làm sao có thể ngoại tình chứ?
"Có cái gì không thể, anh ấy vừa đẹp trai vừa có tiền, mình vừa tròn vừa xấu, đương nhiên anh ấy sẽ chọn người tốt, nhưng mình thích anh ấy như vậy, sao anh ấy có thể như vậy? Hu hu...Mình mặc kệ,
cái gì mình cũng không cần, đẹp trai thì có gì đặc biệt hơn người? Mình
muốn ly hôn! Ly hôn! Sau khi ly hôn mình sẽ tìm người khác gả đi, sau đó sinh cục cưng, cũng không cần để ý đến anh ấy nửa... Hu hu." Viên Cổn
Cổn kích động vừa khóc vừa nháo.
"Ai nói bạn xấu, bạn đáng yêu như vậy, mình thích bạn muốn chết, đừng tự nói xấu mình." Long Tịch Bảo chân thành nói.
"Hu hu...Bảo Bảo, cũng là bạn tốt nhất, mình gả cho bạn có được không." Viên Cổn Cổn nghe vậy nhìn Long Tịch Bảo.
Long Tịch Bảo ôm cô, vỗ nhẹ sống lưng của cô, buồn cười nói "Được được được, hôm nào chúng ta phải đi Hà Lan đăng ký, sau đó tìm thời gian để làm
hôn lễ."
"Hay là thôi đi, mình sợ anh Hiên và anh Bác sẽ lột da mình." Viên Cổn Cổn nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói. "Sẽ không, mình sẽ bảo vệ bạn." Long Tịch Bảo đắc ý nói, trước kia cô ấy không dám nói nhưng bây giờ cô ấy chính là nữ vương.
"Vậy mình liền ở đây, mọi người không thể nói chỗ ở của mình cho anh ấy biết." Viên Cổn Cổn nức nở nói
"Không thành vấn đề, yên tâm đi, mình đứng về phía bạn." Long Tịch Bảo cười
khẽ sờ sờ đầu cô, thật đáng yêu mà, giống như con chó nhỏ bị người ta
khi dễ, thật sự là rất đáng yêu, Hắc ác ma à Hắc ác ma, thật sự là anh
gặp được vận cứt chó, cưới một người vợ đáng yêu như vậy.
Viên
Cổn Cổn khóc thút thít đến cái mũi nhỏ hồng hồng, vươn móng vuốt nhỏ
tròn tròn xoa xoa nước mắt, meo meo nói "Bảo Bảo, mình đói bụng..."
Suýt chút thì Long Tịch Bảo té xỉu, cô nhóc tròn tròn vừa mới đau lòng khóc
chết đi sống lại, bây giờ lại mở to mắt to sáng ngời rũ rượi nước mắt
đáng thương tội nghiệp nói cô đói bụng? Thật sự trong sáng ngây ngô mà.
"Đi thôi, mình gọi dì Lý nấu cho bạn ăn, đừng khóc mà."
"Ừ." Viên Cổn Cổn cười ngọt ngào gật gật đầu, vui vẻ đi theo phía sau Long
Tịch Bảo, dường như người vô cùng đau lòng lúc nảy không hề có quan hệ
gì với cô, vô cùng vui vẻ đi ăn đồ ngon...
Song bào thai về nhà,
thấy chính là hai cô gái nhỏ 'bảo bối' như nhau, ríu rít nói không
ngừng, toàn bộ nội dung thảo luận đều là cái 'xấu' về bọn họ và bạn tốt
của bọn họ.
"Mình nói bạn nghe, anh Bác không nói lý lẽ, vừa bá
đạo vừa hung dữ, anh Hiên bình thường là bộ dáng lịch sự nho nhã, thật
ra là người hai mặt, bạn xem, suýt chút nửa thì anh ấy bóp chết mình."
Long Tịch Bảo nói đến nước miếng bắn tung tóe, kể lể khuyết điểm của
song bào thai, cuối cùng còn kéo cổ áo xuống, trên cần cổ cô ấy là dấu
tay và vết bầm tím
Viên Cổn Cổn ngạc nhiên trừng lớn đôi mắt đáng yêu, phát ra tiếng hô "Bọn họ rất quá đáng, sao lại tàn nhẫn như vậy.".
"Đúng vậy đúng vậy, bạn xem, bạn hạnh phúc hơn minh rất nhiều đấy." Long Tịch Bảo ủy khuất gật gật đầu.
"Nào có, bạn có biết vì sao mông của mình vểnh như vậy không? Đều là bị anh
ấy đánh, thật ra là sưng chứ không phải vểnh, bạn cũng không biết anh ấy đánh người có bao nhiêu tàn nhẫn đâu, cao bạc hà tiêu sưng cũng mua một rương, bạn không biết anh ấy có bao nhiêu bạo lực, còn có, . anh ấy tức giận liền không ngừng muốn yêu, không tra tấn mình đến choáng váng
tuyệt đối không bỏ qua, bạn xem, đây là chứng cớ." Viên Cổn Cổn là vẻ
mặt mình là cô gái bị ngược đãi, cũng kéo cổ áo của mình xuống, lộ ra
một mảng lớn toàn dấu hôn...
Ồ... (Biểu đạt đồng tình) Hắc ác ma
này là tên tinh trùng lên não, sẽ không phải là chính mình muốn yêu nên
gây phiền phức cho Cổn Cổn chứ? Rất tà ác đấy!
Song bào thai đau
đầu nhìn vẻ mặt cùng cảnh ngộ của hai cô gái, không biết nói cái gì cho
phải, sao Triệt có thể thả bảo bối tâm can của anh đến đây vậy?
"Bảo Bảo, bọn anh đã về." Long tịch hiên mở miệng nói.
"Ồ, sao sớm vậy?" Rốt cuộc Long Tịch Bảo cũng phát hiện hai người giữ cửa.
"Em đối với bọn anh đúng là có ý kiến không nhỏ." Long Tịch Bác cười lạnh nói.
"Em chính là có ý kiến, như thế nào? Chính mình không tốt còn không cho
người ta nói, đàn ông các anh không có một người nào tốt." Long Tịch Bảo meo meo nói, dám dùng giọng điệu này nói với cô ấy, không rõ tình
huống, cũng không nhìn xem bây giờ ai là lão đại!.