Duck hunt
Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321513

Bình chọn: 9.5.00/10/151 lượt.

i khái cũng không phải là của cô

"Vậy thì sao?" Hắn bật cười hôn môi cô, "Em đã đánh bại luật sư tố tụng giỏi nhất, Cận phu nhân"

"Anh chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt" cô không chịu phục, cái miệng nhỏ

nhắn đô phải cao hơn, giống như dụ hắn tiếp tục hôn, "Anh chính là quỷ

kế đa đoan, gian trá giảo hoạt, siêu cấp phúc hắc...Ngô!"

Người xấu

này! Lại thành công ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô, không để cho cô tiếp tục oán trách. Kích tình như nước thủy triều, bọn họ rất nhanh rút đi quần áo cản trở, nhiệt tình hôn, vuốt ve lẫn nhau, quyến luyến tỉ mỉ liếm cắn da thịt trần truồng, dịu dàng, tỉ mỉ lấy tay, lấy môi cúng bái hắn một tấc lồi lõm. Xinh đẹp yếu ớt cười. Khi hắn tiến vào cô một khắc kia, cô nhìn hắn, chợt dịu dàng nói: "Em yêu anh"

Hắn ngẩn ra, có chút không dám tin nhìn cô

"Anh không phải xấu hổ sao, em nói trước cũng tốt lắm" Cô cười nói: "Cận phu nhân rất thích Cận tiên sinh, nghe được không?"

Tim Cận Thừa suýt ngừng đập, cô nói rồi, đúng, cô đã nói

Đầu óc như đèn kéo quân, không bị khống chế nhớ tới lần đầu tiên gặp cô.

Khi đó hắn chỉ là một người đi đường, cô lại là nữ chính xuất sắc được

vạn người nhìn ngắm, ngoài ra còn có rất nhiều người khác. Một đám mặc

đồng phục trường trung học "Minh Đức" đánh nhau vỡ đầu chảy máu, nghe

nói người thắng trận cuối cùng mới có tư cách theo đuổi cô. Lúc đó hắn

chỉ là khách qua đường, một sinh viên mới thi được bằng luật sư, đang

cùng bạn đi du lịch. Một bên nhàn nhã ăn đậu hoa, một bên cùng bạn học

vây xem náo nhiệt, trong tai nghe các thiếu niên nói một chút bão tố từ, lại có một chút đặc biệt danh từ. Trường hồ giúp, Lam tỷ.......Còn có

Mặc gia tiểu thư gọi "Khải Tuyền". Đó là một thế giới xa lạ với hắn, hắn không có lòng hiếu kỳ đi xem, càng không có hứng thú nhìn đám người

chưa thành niên đánh nhau, đang định cùng bạn học tách ra thì một thiếu

nữ kiêu căng, xinh đẹp lại diêu linh xuất hiện

Đang hăng sai đánh

nhau, thô tục cuồng tiêu, các thiếu niên vừa nhìn thấy cô lập tức đình

chỉ hành động, không ai lên tiếng, mắt chăm chú nhìn cô

Rõ ràng mặc

đồng phục trung học, rõ ràng còn chưa trưởng thành nhưng thiếu nữ kia

nhìn giống như Sailor Moon, xinh đẹp đoạt tâm người khác, còn thiếu một

câu lời kịch "Ta muốn thay trăng sáng trừng phạt ngươi"

"Từ Tử Dương, cậu lại đây" Cô cao ngạo ngẩng đầu, nắm chặt khuôn mặt nhỏ bé, hướng một thiếu niên móc ngoéo

"Khải....Khải Tuyền" Bị gọi đích danh, Từ Tử Dương hưng phấn từ trong ánh mắt ghen tỵ của mọi người đi tới

"Mẹ cậu bị bệnh, cậu không đi bệnh viện chăm sóc bà, lại ở đây làm gì?" Cô

bắt đầu thịnh khí lăng nhân, dạy dỗ người mới tới, "mẹ cậu vất vả sinh

ra cậu như thế, cậu lại đối xử với bà như vậy, cậu có còn là người không hả?"

"Tớ.......Tớ sẽ đi" Từ Tử Dương xấu hổ mà đi

"Đỗ Gia Minh!" Cô gọi người thứ hai

"Khải Tuyền, tớ thật lòng yêu cậu mà" Đỗ Gia Minh không đợi cô dạy dỗ, tiên phát chế nhân lên giọng tỏ tình

"Yêu cái đầu cậu ấy" Cô căm ghét nói: "Yêu là trên đầu lưỡi nói một chút

sao? Quá ghê tởm. Tôi ghét nhất loại người như vậy. Nếu muốn thổ lộ cũng phải là tôi nói trước OK!"

"Khải Tuyền, cậu đừng tức giận, mình không nói nữa......." Đỗ Gia Minh trên mặt lúc đỏ lúc trắng

"Cậu sắp thi đại học rồi, không chăm chỉ học tập lại ở chỗ này làm gì?"

"Mình, mình trở về đọc sách" Lại đi mất một

Người này nối tiếp người kia, các thiếu niên giống như xếp thành hàng chờ cô

gọi rồi tự mình rời đi, chưa để cho bất kỳ cảnh sát nào bắt được.

Hắn nhịn cười, nhìn đám người ẩu chiến kia nhanh chóng tan đi, nhìn thiếu

nữ một cái nhăn mày cười, giơ tay nhấc chân đều sáng rỡ cùng mị lực,

cuối cùng cô vỗ vỗ tay, chuẩn bị đi

"Khải Tuyền, cậu biết không, mình gia nhập 'trường hô giúp' a!" Có người còn chưa từ bỏ ý định đuổi theo cô lấy lòng

"Liên quan gì tôi?" Cô liếc tên kia một cái hừ lạnh nói: "Sách ghi chép về

đại phương hoa, nhìn ở tôi và cậu là bạn học, tôi hỏi cậu, cậu cảm giác

mình đánh thắng được tôi sao?"

"Dĩ nhiên đánh không lại" Sách ghi

chép về địa phương hoa nói xong, mặt không đỏ, hơi thở không gấp gáp,

tuyệt không thấy hổ thẹn

"Cậu liên tục không đánh lại, vậy còn học

người ta gia nhập bang phái? Thật là buồn cười" nói xong, cô xem thường

cười to hai tiếng, "Cậu muốn chết cứ chết, tôi không xen vào, chỉ là về

sau đừng để tôi nhìn thấy cậu"

"Khải, Khải Tuyền, tôi không lăn lộn, về sau cậu phải để ý tôi, có được không?"

"Hừ" thiếu nữ không để ý tới, quay đầu đi thẳng

"Người ta thật không dám vào bang phái rồi.......Khải Tuyền........" Thanh âm

kêu khóc bám theo một đoạn, bên trong còn có âm thanh hối hận

Hắn im lặng cười cùng bạn học rời đi

Hắn từng cho rằng đây chỉ là một khúc nhạc trong cuộc sống, nhưng lại không nghĩ tới, hắn trở thành người đàn ông duy nhất của cô. Cô nói yêu không phải trên đầu lưỡi nói một chút mà thôi: cô cũng nói ghét nhất người

không dịu dàng, cô còn nói, nếu là thổ lộ cũng phải là cô nói trước

Hắn nghe được nên vẫn nhớ. Nhớ rất kỹ nên cũng không đối với cô nhẹ nhàng

nói "yêu", sợ cô đột nhiên đại nghĩa trỗi dậy dạy dỗ mình m