
gia sẽ tổ chức đính hôn cùng thiên kim Lâm thị."
"Đính hôn sao? Ha ha. . ." Hạ Du Huyên cười quỷ dị.
Thân thể năm người ngồi trong phòng khách run rẩy kịch liệt: Biểu hiện của Đầu quá bình thường rồi.
Nụ cười kia quá khủng bố rồi.
Biệt thự gần biển
"Hàn, tiệc đính hôn tối nay, huynh đệ bọn em nhất định sẽ tặng anh một phần đại lễ." Đường Sâm vỗ vỗ bả vai Lãnh Liệt Hàn, hào khí nói.
"A?" Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, bình thường không phải tên tiểu tử này luôn ra sức ngăn cản mình đính hôn hay sao?"
"Đương gia, tất cả đã chuẩn bị xong rồi." Thanh Long, Ngân Long mặc tây trang màu đen lịch lãm.
Lãnh Liệt Hàn đứng dậy, khóe miệng gợi lên một độ cong khiến người ta khiếp sợ, thâm sâu nhìn thoáng qua Đường Sâm "Tôi mong chờ lễ vật của cậu."
Đường Sâm bất giác rùng mình một cái: Em không tặng anh một quả bom đã tốt lắm rồi.
Thanh Long, Ngân Long thở dài một tiếng "Đường đại thiếu, tối nay phải trông cậy vào cậu rồi, bom của cậu nhất định phải dùng được a."
"Đường Sâm đắc ý hất mặt "Các cậu yên tâm, Đường Sâm tôi làm việc còn cần phải lo lắng hay sao?"
Thanh Long và Ngân Long liếc mắt nhìn nhau, cười nói "chính vì là Đường Sâm cậu, chúng tôi mới lo lắng."
Đường Sâm tức giận thở hổn hển "Các cậu, các cậu cứ chờ đó cho tôi." Thanh Long và Ngân Long đã sớm rời đi. Buổi tối
Hội trường đính hôn
Từng luồng ánh sáng chiếu rọi xuống khuôn mặt hoàn mỹ tựa như Narcissus
trong thần thoại Hy Lạp cổ. Hai hàng mi vừa dài vừa rậm che khuất đôi
mắt chim ưng vô cùng sắc bén, gió thổi bay bay từng lọn tóc mái khiến
chúng chạm vào hàng mi dày rậm đó. Dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi
quyến rũ, tựa như cánh hoa hải đường.
Da anh cũng cực kỳ trắng,
mái tóc màu bạc, dáng người cao gầy khoảng 1m87. Là người đàn ông có vẻ
đẹp vô cùng yêu mỵ, cũng vô cùng tàn ác.
Trên cơ thể cao gầy hoàn mỹ là bộ tây trang đuôi tôm màu trắng cắt may vừa người.
Cô gái tóc đen đứng bên cạnh anh cũng vô cùng mỹ lệ.
Mái tóc dài óng ả tinh tế nhẹ nhàng khoác lên đầu vai, lộ ra một chút ôn
nhu dịu dàng, khiến cho người khác sinh ra tâm tình yêu thích, làn da
trắng nõn như trứng gà bóc, đôi mắt to tròn luôn nháy mắt si mê với
người đàn ông tuấn mỹ bên cạnh, đôi môi đỏ mọng hiện lên trên làn da
trắng nõn, mang theo một nụ cười nhẹ nhàng, cử chỉ ôn nhu, thanh nhã.
Toàn thân bộ váy trắng dài, càng tôn thêm vóc dáng cao gầy của cô.
Hôm nay, Đường Sâm diện cho mình một bộ tây trang màu lam, mái tóc màu mực. Dưới hàng mi tinh xảo là một đôi mắt phượng xếch lên, con ngươi màu hổ
phách, tựa như mặt hồ tĩnh lặng sâu không thấy đáy. Đôi môi mỏng hoàn mỹ gợi lên một độ cong nhất định, mang theo một chút tâm tình sốt ruột.
Mộc Y Sương cũng mặc trên mình bộ váy màu lam. Tóc mái hơi cong cong xõa
ngang trước trán. Trên từng lọn tóc mềm mại có đính một con bướm thủy
tinh màu hoa anh đào vô cùng xinh xắn. Từ trong đôi mắt màu đen chứa
đựng đầy sự lo lắng bất an.
"Sâm, nghi thức đính hôn cũng sắp bắt đầu rồi, tại sao Huyên Huyên còn chưa đến a." Mộc Y Sương sốt ruột đến
mức chỉ muốn chạy nhanh đi tìm Hạ Du Huyên, túm cô lôi đến ngay lập tức.
"Được rồi được rồi, bọn họ nhất định sẽ đến." Trong lòng Đường Sâm cũng vô cùng sốt ruột, thế nhưng anh tin tưởng Hạ Du Huyên.
"Các vị khách quý, hoan nghênh mọi người đến với. . . " Xem ra, nghi thức
đính hôn đã bắt đầu rồi, người chủ trì cũng đã đứng trên bục bắt đầu
phun nước bọt.
"Xin mời hai nhân vật chính của chúng ta bước lên
trên đài." Tại thời điểm mọi người sắp ngủ quên, người chủ trì ruốt cuộc cũng nói một câu kích động lòng người.
Lâm Mỹ Hàm dáng vẻ thẹn thùng kéo Lãnh Liệt Hàn mặt không biểu cảm bước lên trên đài.
Mọi người bên dưới vốn đang buồn ngủ bỗng như được sống lại. Tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm.
"Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, bọn học cũng sắp lên đến nơi rồi mà sao
Huyên Huyên vẫn không thấy đâu vậy a." Mộc Y Sương sốt ruột đi tới đi
lui.
Vẻ mặt Đường Sâm cũng vô cùng bất đắc dĩ "Điện thoại cũng không liên lạc được."
Hai người lúc này cũng chỉ biết lo lắng suông, nếu Huyên Huyên không đến, bọn họ nhất định sẽ xông hết lên.
Thanh âm của người chủ trì cũng đã vang lên.
"Oa, hai vị thật là xứng đôi a." Người chủ trì hâm mộ nhìn Lâm Mỹ Hàm. Người đàn ông bên cạnh vẫn luôn không có biểu cảm gì.
"Cảm ơn." Lâm Mỹ Hàm nhẹ nhàng đáp lại.
Nhưng trong lòng lại đang không ngừng mắng nhiếc người chủ trì: Tại sao lại nói nhiều lời vô nghĩa như vậy.
"Được rồi, kế tiếp, mời hai vị trao nhẫn đính hôn cho nhau." Người chủ trì vừa mới nói xong.
Cửa chính đã bị đá văng ra ngoài, phát lên âm thanh to lớn, khiến cho tất
cả mọi người đều hướng ánh mắt của mình về phía cửa chính.
tât cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn vào đoàn người vừa mới xuất hiện.
Một cô gái có mái tóc xinh đẹp màu đỏ rượu nhẹ nhàng đung đưa trong gió,
đôi mắt tinh tế màu hồng hơi nheo nheo lại, lạnh lùng nhìn về phía
trước. Đôi mắt đó tựa như dòng nước cuồn cuộn, khiến cho người khác
không kìm được bị cuốn sâu vào trong. Dưới cánh mũi duyên dáng là đôi
môi màu đỏ nhạt, khóe miệng khẽ nhếch lên, làm ch