
hiểu sao?" Thanh âm lão giáo sư truyền đến, không may, cái thanh âm này là nói hướng về phía Jacob…
. . . . . .
Jacob như bị điện giật cứng tại chỗ, hiển nhiên, giáo sư đã sớm chú ý thấy tâm hồn hắn không để ở đây, thân thể "khổng lồ" của hắn thật không muốn chú ý cũng khó khăn.
"Em… Em toàn bộ cũng không hiểu… " Jacob thành thật trả lời. Một bên Hạ Cẩm Hiên ảo não lấy tay đỡ trán… Nhưng mà ngoài dự đoán của mọi người, giáo sư cũng không làm khó hắn, mà là mỉm cười nói với Jacob: "Em có thể hỏi thêm bạn bên cạnh hoặc trực tiếp đến tìm thầy. Tốt lắm, tiết học hôm nay dừng tại đây, tan lớp thôi." Trong mắt mọi người, Hạ Cẩm Hiên tuyệt đối là kết hợp hoàn mĩ giữa thiên tài và chăm chỉ, suy nghĩ nhanh nhẹn, logic rõ ràng, mị lực cá nhân mãnh liệt, liền giảng viên cố chấp nhất cũng đối với hắn vài phần kính trọng.
Đợi mọi người ra bớt khỏi phòng học, Jacob mới rất cung kính đi lên giảng đài giải thích với giáo sư rằng mình cũng không phải là sinh viên khoa cơ giới, đến nơi này đơn thuần là cơ duyên xảo hợp, cũng bày tỏ áy náy, giáo sư tốt bụng nhận lời áy náy của hắn. Người Đức thẳng thắn tương giao* làm cho người ta kính nể.
cơ duyên xảo hợp*:cơ hội và duyên phận.
tương giao*: kết bạn, làm quen.
Rốt cuộc ra khỏi phòng học, Hạ Cẩm Hiên vẫn ôm bụng cười xấu xa, theo phía sau Jacob trường thư liễu nhất giọng điệu sau oán niệm nhìn của hắn. Lúc này các bạn học đều gần như đi hết rồi, chỉ còn lại chiếc xe Cadillac cô đơn của Hạ Cẩm Hiên dừng ở ven đường, mà một cô gái phương Đông đang ngốc lăng nhìn chằm chằm vào xe, không cần hỏi cũng biết là bạn học Thái Gia Tuyền cuả chúng ta.
Jacob nhìn Thái Gia Tuyền đứng chết trân tại chỗ, mà Hạ Cẩm Hiên chỉ là sững sờ một chút, nghiêm trang hỏi bằng tiếng Đức bản địa: "Tiểu thư muốn đi nhờ xe sao?"
"Không, không cần" Thái Gia Tuyền nghe được âm thanh mới lấy lại tinh thần được, vội vàng trả lời một câu sau đó quay đầu nhìn về bên này… Thái Gia Tuyền nhìn Hạ Cẩm Hiên một cái, lòng cô vốn như dòng nước lặng, với bề ngoài đàn ông đã sớm mất khả năng thưởng thức, nhưng lúc này vẫn có chút do dự, đối phương có thể là người Trung Quốc, mình có phải nên rắn chắc hơn một chút khng…
M Hạ Cẩm Hin lúc ny chỉ mun lập tức lao đến cảng Hamburg, li chiếc du thuyn thật vt vả mi mợn đợc ra tiếp xúc gần hơn vi bin rộng, dù trc mặt c l đại mỹ nữ m hn cũng phải giật mnh cũng khng khiến hn dừng lại đợc.
Vỗ một ci tn Jacob m trong mt đang lp lnh tri tim hồng, "Đi!" Sau đ trực tiếp ngồi vào trong xe, khởi động xe nghênh ngang rời đi.
Tự giễu lắc lắc đầu, Thái Gia Tuyền có chút hối hận không đi nhờ xe. Có thể ngồi một chút lên chiếc xe Cadillac chưa bao giờ ngồi qua thì tốt, chủ yếu nhất là cô hình như có chút lạc đường, không biết còn phải đi bao lâu mới có thể tìm được trạm xe đi về đây.
"Cần trợ giúp sao?" Khi Thái Gia Tuyền chần chừ không đi trước cột mốc đường thì một giọng nữ hấp dẫn vô cùng từ phía sau truyền đến. Quay đầu lại chỉ thấy một mỹ nữ người Đức tóc vàng mắt xanh, vóc người cao gầy đang mỉm cười nhìn mình.
"Đúng vậy, chỉ sợ mình lạc đường rồi. Bạn có thể chỉ cho mình đường đến trạm xe gần đây không?" Thái Gia Tuyền dùng tiếng Đức thân thiện hỏi.
"Mình cũng đang muốn đi đến đấy, cùng nhau đi thôi." "Tốt quá, cám ơn bạn." Sau khi lấy được câu trả lời tán thành, mỹ nữ nước Đức nhiệt tình bá vai Thái Gia Tuyền, ý bảo cô đi cùng mình. Đối với cử chỉ thân mật ít có ở nước Đức, Thái Gia Tuyền cũng không để ý quá mức, dù sao ở trong nước, con gái kề vai sát cánh đi gần nhau là chuyện gặp thường xuyên…
Dọc theo đường đi, hai người nói chuyện rất hợp nhau, biết được tên mỹ nữ là Lafee, là sinh viên khoa luật trường Hamburg, nhỏ hơn một tuổi so với mình, Thái Gia Tuyền ý xấu nói cho cô biết, trong mười hai con giáp của Trung Quốc, mình cầm tinh con cẩu, còn Laffey là con heo!
"Oh, heo thật đáng yêu" Laffey chẳng những không buồn bực, ngược lại rất vui vẻ, bởi vì nhà cô đang nuôi sủng vật là con heo, tên không mới mẻ lắm, gọi là piggy.
"Trời ạ, sủng vật heo! Mình có thể nhìn chút không?" Thái Gia Tuyền có chút vui mừng, hưng phấn hỏi.
"Dĩ nhiên, lúc nào cũng được!" Laffey cũng hết sức cao hứng quen được người bạn Trung Quốc này, dọc theo đường đi ngắn ngủi Thái Gia Tuyền nói cho cô nghe chuyện Trung Quốc, hoàn toàn đã phá vỡ vốn kiến thức ít ỏi về Trung Quốc của cô, khiến lòng hiếu kỳ của cô về cô gái Trung Quốc trước mặt này càng cao hơn.
Trao đổi số điện thoại cho nhau, nói lời từ biệt Laffey trước trạm xe, Thái Gia Tuyền ngồi lên chuyến xe quay về, cô phải nhanh chóng tìm công việc mới được…
——
"Oa, Hiên, cậu là tảng đá sao? Cô bé vừa rồi thật đáng yêu, búp bê Trung Quốc trong truyền thuyết! Cậu cư nhiên một chút phản ứng cũng không có!" Lái xe đi xa thật là xa, bị bắt lên xe, lúc này Jacob mới phục hồi lại tinh thần, oán giận Hạ Cẩm Hiên.
"Cũng không biết vừa rồi rốt cuộc là ai một chút phản ứng cũng không có!" Hạ Cẩm Hiên liếc hắn một cái. Đúng vậy, Jacob đứng chết trân tại chỗ, nửa điểm phản ứng cũng không kịp làm…
"Nhưng cô ấy thật sự là người Trung Quốc, chẳn