pacman, rainbows, and roller s
Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325210

Bình chọn: 9.00/10/521 lượt.

đêm khuya yên tĩnh, cô cũng không ngoại lệ mà mất ngủ.

Hạ Cẩm Hiên mơ mơ màng màng cảm thấy lòng bàn tay chấn động, mở mắt, là điện thoại của Tề Minh: "Hiên, đã ngủ chưa?"

". . . Còn chưa có" – Hạ Cẩm Hiên mệt mỏi trả lời.

"Chớ suy nghĩ quá nhiều, cậu đối với cô ấy như thế nào cô ấy biết, tên Lâm Phong coi như khá hơn nữa, dù sao đã qua nhiều năm như vậy rồi. Tình yêu là có thời kỳ tươi đẹp của nó, mình cũng không tin bọn họ tách ra lâu như vậy còn có thể tro tàn lại cháy."

"Cô ấy phản ứng như thế nào?"

"Cậu với cô ấy nói chuyện điện thoại xong, cô ấy trở lại rồi, nói rõ ràng là có quan tâm cậu, chỉ là nha đầu này tựa hồ cũng không hiểu rõ tâm tư của mình."

"Mình vọng tưởng thời hạn đó đang tới lúc thay đổi, nhưng vẫn là quá chậm. Chẳng lẽ đây chính là ý trời?" – Trong giọng nói Hạ Cẩm Hiên tràn đầy chán chường.

"Hiên, này cũng không giống như cậu, cậu sẽ chấp nhận số phận của họ sao? Đừng đoán loạn, muốn biết đáp án hãy mau giải quyết bảo vệ hạng mục của cậu, sau đó bay tới tìm cô ấy mà nói chuyện cho tốt, cái này thì có cái gì khó khăn." - Tề Minh nóng nảy, cái tên anh em chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, mặc dù cùng lứa, nhưng lại giống như một người đại ca mọi việc cũng có thể giải quyết, cho tới nay không ít lần giúp mình dọn dẹp tàn cuộc, thế nào mà ở vấn đề tình cảm có vẻ vô lực như thế?

"Biết, không cần lo lắng cho mình. Lâm Nhã Khiết như thế nào? Cậu lần này là nghiêm túc?" - Hạ Cẩm Hiên dời đề tài đi chỗ khác.

"Cậu cảm thấy thế nào? Mình đây là không phải nghiêm túc cậu không xem ra được?" - Tề Minh cười cười.

"Chúc mừng cậu nha..., có phải hay không đợi chân cô ấy tốt lên là có thể mời mình uống rượu mừng rồi hả ?"

"Quyền quyết định này cũng không ở mình." - Tề Minh nói, nhưng là lời thật.

"Cậu còn có thể để cho cô ấy chạy mất hay sao? Tốt lắm, không thèm nghe cậu nói nữa, mình cúp." - Hạ Cẩm Hiên bây giờ không có tinh lực đi lo chuyện của người khác, tắt điện thoại, lại lâm vào trong một vòng mất ngủ mới.

******

Ngày hôm sau chính là ngày Hạ Cẩm Hiên bảo vệ hạng mục, mặc dù mắt có quầng thâm nghiêm trọng, nhưng hắn vẫn có thể hoàn thành hoàn mỹ. Dù sao thân là tổ trưởng của hạng mục, hắn cẩn trọng nghiêm túc tham dự mỗi phần của hạng mục, không cần hỏi cũng biết hắn đạt được không phải là dễ dàng như vậy.

Lấy được bằng chuyên viên được các thầy giáo nhất trí khen ngợi, thế nhưng một chút dáng vẻ cao hứng hắn cũng không có. Khi giáo sư tuyên bố bọn họ đã được thông qua, các thành viên trong tổ cao hứng ôm làm một đoàn, phải biết đại học ở nước Đức phần lớn vào thì dễ nhưng ra thì rất khó, thuận lợi tốt nghiệp không phải chuyện dễ dàng.

Mà Hạ Cẩm Hiên chỉ là hướng hội đồng bình thẩm khẽ gật đầu chào, xốc lên máy vi tính xách tay của mình, sải bước rời đi hội nghị ở đại sảnh. Lưu lại một phòng hai người mặt nhìn nhau.

******

Một tiếng sau, Hạ Cẩm Hiên liền xuất hiện ở phi trường Hamburg, xách theo hành lý đơn giản, leo lên máy bay đi thủ đô Berlin nước Đức.

Máy bay hạ cánh, Hạ Cẩm Hiên đi tới biệt thự, đã là gần buổi trưa, đem hành lý ném xuống, vội vã chạy tới trung tâm phục hồi chức năng, hắn không có ý thức được, mình đã bỏ sót một bữa cơm, buổi sáng cũng chỉ là ăn mấy miếng bánh bao mà thôi. . .

"Tề Minh, các cậu ở lầu mấy?" – Xuống xe taxi, một đường vừa đi tới trung tâm phục hồi chức năng, vừa gọi điện thoại. Hắn đã có chút không thể chờ đợi, giống như chậm một chút nữa, sẽ không còn được gặp lại Thái Gia Tuyền vậy.

"Mình ở lầu hai phòng phục hồi số 3, chỉ là tiểu Tuyền Tuyền không ở nơi này. . . Chắc là đi tới phòng của Lâm Phong rồi. . ." - Tề Minh do dự một hội, cũng nói ra.

Hạ Cẩm Hiên đang bước bước dài thì bỗng nhiên dừng lại bước: "Vậy hiện hắn đang ở đâu?"

"Cũng là lầu hai, hành lang cuối cùng, mình không có chú ý số bao nhiêu."

"Tốt, mình biết rồi. Một hồi sẽ liên lạc lại." – Hạ Cẩm Hiên cúp điện thoại, cũng không có bước tiếp. Đứng ngơ ngác một hội, dùng thời gian ngắn nhất chuẩn bị xong các loại tâm tư, sau đó bước chân nặng nề đi tới trung tâm phục hồi chức năng.

*********

Thái Gia Tuyền buổi trưa theo Lâm Nhã Khiết để làm trị liệu phục hồi, cũng đang ở phòng số 3 ngoài ý muốn đụng phải Lâm Phong đã sớm chờ ở cửa. Tề Minh ngay cả tức giận cũng không tiện phát tác, không thể làm gì khác hơn là nhắc nhở Thái Gia Tuyền không cần đi ra ngoài phạm vi của bệnh viện, cũng liền đi.

Thái Gia Tuyền cùng Lâm Phong yên lặng đi tới phòng phục hồi cuối hành lang, cũng chính là nơi ngày đầu gặp Lâm Phong làm trị liệu điện cực.

"Tay anh bị thương, vậy gần đây đang làm gì?" – Hai người trầm mặc hồi lâu, vẫn là Thái Gia Tuyền lên tiếng trước.

"Anh chuyển khoa nội tim mạch rồi. . . Bây giờ anh đang học ở đại học Berlin." - Lâm Phong trả lời: "Em thì sao? Làm sao lại đến Đức?"

Ánh mắt của Lâm Phong nhất thời sáng lên, thử hỏi: "Em! Là vì tới tìm anh?"

Thái Gia Tuyền gật đầu một cái, mắt không tự chủ được mà đỏ lên.

"Tiểu Tuyền. . ." - Lâm Phong đau lòng kéo tay Thái Gia Tuyền: "Thật xin lỗi, đều là lỗi của anh, anh không nên trốn tránh, về sau cho dù chết, anh cũng sẽ