Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời

Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322131

Bình chọn: 8.5.00/10/213 lượt.

ọi vào giờ này trừ khi dắt nó đi nhậu mà thôi. Chẳng lẽ tối nay lại nhậu. Mà đâu có khách khứa hay thanh tra gì đâu nhỉ. Vậy thì nhậu với ai ???

- Dạ. Con nghe cậu !

- Mày lên quán M. Biết chỗ đó rồi chứ. Tao đang ngồi đó đây. Nhanh, trong 10’ nữa có mặt.

- Dạ. Cậu chờ con tí.

Vội chạy xe ra. Con Sh phóng vụt đi trong đêm tối. Chiếc Sh đen nhám mà nó vẫn thường dùng để chở ba đi đâu đó. Gần như ngay lập tức, nó đã có mặt. Cậu nó ngồi khuất trong góc mà bốn bề chẳng có một ai. Quán này cũng quen nên đây là điều làm nó thấy lạ. Mặt ông âm trầm nhìn một cách cảnh giác. Ông hôm nay thật lạ, khác hoàn toàn với lúc bình thường. Ngồi uống vài chai, hạ thấp giọng đến mức gần như chỉ có hai người nghe thấy,cậu nó bắt đầu nói :

- Mày biết chuyện hôm nay rồi chứ !

- Dạ vâng. Cơ quan mình đang đồn ầm lên ! Nào là ông trường phòng cùng thằng T ăn đâu hơn 1 tỷ. Đang giao tiền thì bị bắt quả tang. Nào là nói về chức phó giám đốc sắp tới. Ông ấy đi rồi thì cậu là người sáng giá nhất. Có đứa hôm trước còn nịnh ổng mà bây giờ đã lo chuẩn bị quà cáp cho cậu. Lung tung lắm…...

- Uhm. Cứ để cho ấy đứa đó nói. Mà cơ quan vẫn chưa biết là cậu cháu mình có quan hệ đúng ko ?

- Dạ vâng. Chẳng ai biết cả. Chúng nó cũng chỉ nghĩ là con theo phía của phòng Tài Chính là cậu thôi.

- Uhm. Kín thế là tốt. Cái ghế trưởng phòng kế hoạch bây giờ gần như là của mày rồi đấy nhỉ. Thằng T lỡ chết theo ông V rồi. Hồi chiều ban giám đốc mới họp đấy.

- Hề hề. Cũng nhờ may mắn cả thôi. Nếu lỡ như ông V vs thằng T không chết thì làm sao con leo lên dc.

- Mày nghĩ một trưởng phòng Kế Hoạch lại dễ dàng bị bắt quả tang vậy ah ???

- Cậu nói gì con không hiểu lắm ????????

- Nước cờ chết mà ba mày bày ra đấy. Một nước quyết định. Nhưng cái giá phải trả cũng không hề ít đâu……

- Vậy là hôm vừa rồi đi câu cá là …………...

- Uhm. Hôm đó đấy. Ông V với thằng T bị bắt hôm Chủ Nhật. Một ngày ngay sau khi tao đi câu vs ba mày……

- Giá phải bỏ bao nhiêu cậu ?

- 1 tỷ tích góp của tao. Một doanh nghiệp chốt thí hi sinh. Quan trọng nhất vẫn là cái đầu của ba mày.

- Ko rẻ nhỉ.

- Uhm. Mày chuẩn bị nhận chức đi là vừa. Hahahaha. Từ giờ trưởng phòng Kế Hoạch mới sẽ là mày. Uống chúc mừng ông trưởng phòng trẻ nhất Sở nào.

- Dạ. Con mời cậu.

Cốp, cốp. Bia bắt đầu trôi như nước. Hôm nay nó có hứng uống thật. Chẳng mấy chốc. Gần một thùng bia đã được hai cậu cháu nó xử gọn. Chếch choáng trong hơi men. Cậu nó bắt đầu nói những điều mà từ trước đến giờ nó chưa bao giờ dc biết.

- Mày biết cậu không cho mày công khai mối quan hệ giữa tao vs mày vì sao ko ?

- Chắc là không muốn người ta dị nghị cậu đưa cháu vô trong làm ?

- Đó cũng chỉ là một nguyên nhân. Nhưng cái quan trọng nhất thì mày vẫn chưa nhận ra.

- Con không hiểu……

- Rất đơn giản. Mày biết cậu vs thằng V trưởng phòng mày ko ưa gì nhau. Mày chính là con cờ mà tao đưa vào bên cạnh nó. Nó biết là mày không ưa nó nhưng mày vẫn là cấp dưới nên nó không hề cẩn trọng. Đó là điểm khiến nó phải chết. Hiều chứ…...

- Hóa ra mọi việc đã được sắp đặt từ 3 năm trước rồi sao ???

- Uhm. Giám đốc Sở cũng sắp về hưu rồi. Cả cái Sở mình bây giờ không ai có tiếng nói bằng tao. Hahahaha. Cái ghế ây chẳng mấy chốc sẽ thuộc về tao thôi.

- Con cũng thấy thế. 2 năm nữa là ông ấy về. 2 năm nữa là cậu sẽ lên ngồi ở đó mà thôi.

- Cố gắng làm cho tốt. Chức trưởng phóng kế hoạch không phải ai mơ cũng được đâu. Cái ghế ấy ngon nhất trong các phòng ban đấy…...

- Dạ vâng. Con hiểu…...

- Thôi đủ rồi ! Về thôi. Ở lại viết hóa đơn. Cậu đi về trước. Nhắn với ba hôm sau cậu sẽ xuống nhà cảm ơn ba sau……

- Dạ cậu cứ để con…...

Tính tiền rồi quay về. Trong đầu nó mông lung từng suy nghĩ. Cậu nó thật đáng sợ, mọi việc đã được sắp xếp tất cả ngay từ khi nó bước chân vào cơ quan. Ông dám bỏ ra 1 tỷ chỉ để hạ một đối thủ. Dám quyết đoán đi một nước cờ nguy hiểm. Nếu mọi việc bại lộ thì ông sẽ không còn cơ hội làm lại nữa. Nhưng cũng vì đó. Nó cũng nể trọng ông hơn. Ông làm cũng vì ông. Vì cả nó nữa, tất cả cũng chỉ vì 2 chữ : Gia Đình. Nhưng nó lại càng đáng sợ những toan tính của ông già mình. Đúng là phong cách của ông. Quyết đoán, không ngại hi sinh nhưng cũng không hề ít thủ đoạn.

Về nhà. Tâm trạng nó hoàn toàn đắc thắng. Không vui sao được khi từ một chuyên viên bỗng dưng nhảy vọt lên chức Trưởng Phòng Kế Hoạch. Chuyện nghe như là mơ vậy. Lại còn là rất trẻ nữa chứ. Cậu nó thì đã nắm chắc cái ghế Giám Đốc Sở trong tay. Từ nay trong cơ quan liệu nó còn sợ ai ??? Từ một nhân viên suốt ngày lo làm báo cáo, chạy tới chạy lui nay nó đã có thể chễm chệ ngồi trên cái ghế cao nhất phòng. Lại còn là thân cận với cậu. Đời nói coi như cũng ổn rồi.

Ba nó vẫn chưa ngủ. Chương trình truyền hình An Ninh đang phát bản tin. Nhìn ba nó với một ánh mắt cảm kích xen lẫn e ngại. Đối đầu với ba nó là một sự tự sát. Ba suy nghĩ những thủ đoạn mà nó không thể nào ngờ tới. Ông âm thầm nhìn nó mỉm cười. Nụ cười của một người cha luôn để mắt, quan tâm đến con cái. Ngồi xuống trước mặt ông. Nó cất tiếng :

- Cái giá mà cậu bỏ ra cũng nhiều quá ba nhỉ ???


Old school Easter eggs.