Pair of Vintage Old School Fru
Nói Yêu Em Lần Thứ 13

Nói Yêu Em Lần Thứ 13

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323363

Bình chọn: 10.00/10/336 lượt.

Thôi Hy Triệt

Tôi nhất định phải tìm thấy anh!

~~~

Vũ hội hóa trang của hội học sinh trường trung học Duy Nhã

Một chiếc đèn chùm pha lê lớn được treo trên trần nhà màu vàng kim

của sảnh chính, từng hạt pha lê được chế tác tinh xảo rủ xuống, giống

như giọt nước mắt của những cặp tình nhân, phát ra ánh sáng mê hoặc lòng người.

Vệt ánh sáng phát ra từ những bóng đèn pha lê bay lượn trong không

trung như những cánh hoa đào tuyệt đẹp. Hoa đào bay rợp trời, nở đến cực điểm rồi rơi xuống người những đôi nhảy điệu Valse.

Cuốn xoay theo tiếng nhạc Blues không ngừng nghỉ.

Cuốn xoay.

Giống như trong một cảnh ảo cực kì tráng lệ, khiến người ta say đắm ngất ngây.

~~~

Tôi đứng bên cột đá hoa cương được trang hoàng những dây hoa

bách hợp thơm ngát, lúng túng không biết phải làm gì.

Vũ hội hóa trang tổ chức hàng năm vốn chỉ dành cho hội viên Hội học sinh trường Duy Nhã tham gia, còn việc tôi có mặt ở

đây hoàn toàn là do sự ủy thác của cô em gái- nó muốn tôi đưa

một bức thư màu hồng đến cho một gã tên là Thôi Hy Triệt.

Nhưng...

Dưới ánh đèn lung linh, ly rượu trong tay phát ra màu tuyệt

đẹp, tôi nhìn những người dự tiệc trang điểm kỹ càng với

nhiều bộ trang phục kì dị khoác trên mình đi lại trong sảnh,

bất giác khẽ chau mày.

Thôi Hy Triệt, anh ta là ai?

Tôi làm thế nào mới tìm được anh ta đây?

Ha ha!

Ha ha!

Đúng lúc ấy, một tràng cười đầy khoe mẽ vang lên, thu hút sự chú ý của tôi.

Có vài người đứng bên kia cột đá, trong đó gã trai đứng đối diện tôi đang cười ngoác miệng, hàm răng trắng muốt trên khuôn

mặt đẹp trai bắt mắt vô cùng. Anh ta đội chiếc mũ với những

sọc đen trắng của Kuso và mặc bộ lễ phục cũng có sọc y như

thế.

Anh ta hóa trang thành con ngựa vằn chắc?

Còn một người nữa đứng quay lưng lại với tôi, anh ta mặc bộ

lễ phục cung đình phương tây thời phong kiến, những sợi kim

tuyến ở cổ tay áo sáng lên một cách xa hoa dưới ánh đèn. Một

vầng hào quang mờ ảo che phủ lên toàn thân anh ta, khiến dáng

vẻ cao lớn đẹp ngời ngời đó như không có thực.

Anh chàng ngựa vằn vừa cười, vừa nói: "Cầu thân? Ha ha, mẹ

cậu thật là lợi hại, cùng lúc thu xếp cho cậu bồn nữ sinh! Ha ha ... thôi được rồi, Triệt, cậu nhận hết đi để mà còn tay ôm

tay ấp."

"Buồn cười lắm hả?"

" Đương nhiên rồi, mình rất muốn trông thấy vẻ ngột ngạt của cậu khi đó, haha ".

"Tâm trạng của cậu đã tốt như vậy, thì ngồi luôn vào chiếc

ghế trợ lý đang để trống của hội học sinh trung học đi nhé?"

"Ha... khục khục... thôi vậy, mình rất thông cảm với cậu, tâm trạng thực ra rất tệ, vị trí trợ lý đó để dành cho người

có năng lực hơn đi"

Người đứng quay lưng lại với tôi xì ra một tiếng lạnh lùng khiến anh chàng ngựa vằn vôi vàng tắt ngay nụ

cười rạng rỡ. Anh ta cố gắng làm ra vẻ buồn bã, khuôn mặt hơi ửng đỏ,

xem ra nhịn cười cũng thật là khổ sở.

Lúc tôi đang đánh giá tỉ mỉ anh ta, ngựa vằn nhìn thấy tôi, bèn tiến đến.

"Oa , em yêu, có phải lần đầu tiên trông thấy anh đã động lòng, nhưng

lại cảm thấy vô cùng tự ti về bản thân, nên đành lặng lẽ đứng phía sau

anh nhìn chăm chú, đợi anh phát hiện ra vẻ đẹp của em có phải không? Ây, không có cách nào đâu, ai bảo anh là vương tử đẹp trai cuối cùng củ thế kỉ này kia chứ!" anh chàng ngựa vằn vừa đi về phía tôi vừa đắc ý nghênh ngang.

"Chào anh ... ", tôi chau mày đáp một cách lạnh nhạt.

"Định nói anh rất đẹp trai phải không? Việc này thực ra luôn tồn tại một chân lý như vậy, anh thường cảm thấy khổ não vì nó đấy", anh chàng ngựa vằn cắt ngang lời tôi nói, tiếp tục những lời khó nghe.

"Không, tôi muốn nói là chào anh"

"..."

Vừa dứt lời, xung quanh trở nên yên tĩnh khác thường, anh chàng ngựa vằn dùng ánh mắt tỏ vẻ không dám tin và bị tổn thương nhìn tôi, khiến tôi

bỗng liên tưởng như mình vừa nói ra điều gì cực độc ác, trong lòng bất

an vô cùng.

"Triệt!", anh chàng ngưa vằn gọi người bạn đang đi tới, tiếp đó ánh mắt

lộ ra vẻ xúc động một cách điên rồ, "Triệt, Thượng đế cuối cùng cũng cho tớ gặp một người không bị mê hoặc bởi ngoại hình của tớ rồi!"

Hic! Lần đầu tiên phát hiện ra trên trái đất này có một sinh vật kì lạ

như thế, hoặc anh ta cơ bản đến từ một hành tinh bí ẩn. Đúng là cực cực

cực kỳ tự tôn, khiến tư duy của anh ta cũng đi chệch theo hướng đó. Nếu

như anh ta bước vào khoang thang máy và bốn mặt đều là kính, có khi

thang máy sẽ mãi mãi dừng ở một tầng cũng nên. Vì anh ta chỉ bận soi

gương.

"Thế thì chắc là thượng đế ngủ quên mất rồi". Anh chàng mặc lễ phục cung đình bước đến phía tôi, khiến tôi trông thấy toàn bộ tướng mạo anh ta.

Không gian xung quanh dường như bất chợt rực sáng lên, mọi vật đều biến

mất hoàn toàn trong tầm mắt tôi. Giống như người ta bước vào màn đêm,

vầng trăng lưỡi liềm bắt đầu lộ ra sau đám mây, rải một thứ ánh sáng màu vàng bạc xuống