80s toys - Atari. I still have
Nợ Nhau Một Lời Hứa

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322925

Bình chọn: 7.00/10/292 lượt.

ũng có tư tâm hy vọng có thể lưu lại dấu vết, nói anh ích kỷ cũng được, anh rất thích vết thương này trên người cô, như tình yêu của cô vậy.

“Không nhắc tới thì sẽ không đau nữa.” Thu Ý Hàm cầm tay anh, tựa vào lồng ngực anh, hôm nay cô thực sự rất vui vẻ rất hạnh phúc.

“Trọng Lâm, thật ra em…” Thu Ý Hàm chưa nói xong thì tiếng chuông cửa đã vang lên.

“Thật ngại quá, xem ra là anh tới không đúng lúc?” Trình Dịch Phong đứng ở ngoài cửa, miệng thì nói vậy nhưng trên mặt không có một chút nào tỏ vẻ ngại ngùng cả.

“Anh có việc gì sao?” Trọng Lâm có điểm không hài lòng.

“Thu Đại tiểu thư, anh có chuyện muốn bàn bạc với em, có người ngoài như vậy không tiện cho lắm.” Lúc Trình Dịch Phong nhìn qua Trọng Lâm, đáy mắt có sự sắc bén.

“Anh về phòng trước đây, anh ở phòng XXX.” Bây giờ Trọng Lâm còn chưa muốn đối đầu với Trình Dịch Phong, nhưng anh cảm giác được ánh mắt Trình Dịch Phong khi nhìn anh tràn đầy hận thù, nhưng anh không nhớ trước kia đã từng đối phó với anh ta. Có lẽ anh đối phó với quá nhiều người, nhớ không rõ nữa. Bất quá Trọng Lâm cảm thấy anh ta chỉ là một vai diễn nhỏ, hiện giờ không cần phải… lãng phí tinh lực với anh ta, hơn nữa lúc này đã có một người muốn loại bỏ anh ta, cũng vừa lúc không cần đến anh ra tay.

“Công việc có gì sao… không phải có tin xấu chứ.” Trình Dịch Phong đi vào đóng cửa lại, từ lúc nhìn thấy Trọng Lâm thì anh đã cảm thấy sự việc có chỗ kỳ lạ.

“Cuộc hẹn đêm nay bị hủy rồi, hẹn lại lúc khác.” Thu Ý Hàm mặt không gợn sóng nói ra.

“Em không cảm thấy việc Trọng Lâm đến đây có liên quan gì sao?” Trình Dịch Phong nhắc nhở cô.

“Anh ấy đến đây vì tôi, có quan hệ gì chứ?” Thu Ý Hàm không quan tâm.

“Em không nên tin tưởng hắn ta, con người này không đơn giản như vậy, em phải cẩn thận.” Trình Dịch Phong tuy bằng lòng giao Thu Ý Hàm đến tay Trọng Lâm, nhưng nếu hắn ta làm tổn thương cô, anh sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

“Tôi tự biết chừng mực, anh ấy có đáng để tin tưởng hay không, không cần anh cho tôi biết, nhưng tôi tin anh ấy sẽ không làm chuyện tổn hại đến tôi.” Thái độ Thu Ý Hàm rất kiên quyết, anh đã nói sẽ không làm tổn thương cô, vậy thì cô sẽ tin anh.

“Tâm Nhi đâu?” Thu Ý Hàm không muốn bàn tiếp vấn đề này.

“Cô ấy ở trong phòng anh không chịu đi ra.” Trình Dịch Phong đối với việc cô thay đổi đề tài thì không vui, “Anh hy vọng em có thể hiểu được mức độ nghiêm trọng của việc này?”

“Tôi làm việc còn không cần anh tới dạy.” Thu Ý Hàm rất phản cảm với lời anh nói. “Công tác phương diện chuyện ngươi nói xong rồi đi, ngươi có thể đi rồi.”

Trình Dịch Phong còn muốn nói gì nữa, nhưng anh lại có tư cách gì đi nói Trọng Lâm chứ? Chuyện anh đang làm hiện giờ chẳng phải…

~~~

“Chị Hàm” Dịch Thủy Tâm nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, vừa nhỏ giọng gọi Thu Ý Hàm vừa đi vào phòng cô.

“Em không cần như vậy, anh trai em không ở đây, nếu có ở đây, giọng em dù nhỏ cỡ nào cũng không có khả năng không bị phát hiện.” Thu Ý Hàm cảm thấy hành động của cô bé có hơi thừa.

“Hình như là vậy! Hihi!” Dịch Thủy Tâm ngượng ngùng cười cười.

“Em còn chưa nói rõ với Trình Dịch Phong sao?” Thu Ý Hàm cũng không muốn trách cứ cô nhưng có một số chuyện nên thẳng thắng nói ra sẽ tốt hơn.

“Chờ thêm một chút đi, em còn đang đợi thời điểm thích hợp.” Dịch Thủy Tâm trả lời qua loa. “Cũng may ngày hôm qua anh hai không cùng với chị đi đón em, bằng không em không có khả năng trốn được lâu như vậy.”

“Uhm.” “Chờ một chút, em vừa mới nói cái gì.” Thu Ý Hàm cảm thấy dường như cô đã nghe lầm cái gì đó.

“Bằng không em không có khả năng trốn được lâu như vậy đó!” Dịch Thủy Tâm cảm thấy câu hỏi của cô thật là kỳ quái.

“Không phải câu này, câu trước đó nữa.”

“À, em còn chưa tìm được thời cơ thích hợp nha!” Dịch Thủy Tâm nói ngọt ngào.

“Cũng không phải câu này, câu chính giữa kia.” Thu Ý Hàm đề cao âm lượng.

“Anh hai không cùng chị đi đón em đó, lúc ấy nhớ tới chuyện quên dặn chị nhớ kỹ chuyện này, em còn thật lo lắng mới vừa xuống máy bay đã bị anh hai trục xuất trở về.” Dịch Thủy Tâm thở phào nhẹ nhõm vỗ vỗ ngực.

“Ý của em là anh hai em đến còn sớm hơn em!” Có lẽ anh chỉ đi làm một số việc khác, Thu Ý Hàm còn muốn tìm lý do biện hộ giúp anh.

“Em chờ anh hai em đi rồi mới lén đi được, anh ấy khẳng định sẽ đến sớm hơn em nha!” Dịch Thủy Tâm cảm thấy trình tự sự việc như vậy mới đúng logic, chẳng lẽ cô thật sự tính sai rồi?

“Vấn đề này em cảm thấy em cần ngẫm lại cẩn thận, rốt cuộc là đã sai lầm ở đâu?” Dịch Thủy Tâm bắt đầu rồi thì thào tự nói.

“Aida, em bởi vì sao tới tìm chị chứ, thật là sao có thể quên mất tiêu.” Dịch Thủy Tâm dùng tay gõ nhẹ xuống đầu mình.

“Chị Hàm, em phải đi trước đây! Nếu như bị anh hai bắt gặp thì xui lắm.” Dịch Thủy Tâm thật cẩn thận trông ra cửa, xác định tuyệt đối an toàn mới đi ra ngoài.

Thu Ý Hàm hoàn toàn không nghe thấy câu nói kế tiếp của Tâm Nhi, ngay cả cô nhóc rời đi khi nào Thu Ý Hàm cũng không chú ý tới. Cô không muốn tùy tiện nghi ngờ anh, vẫn là nên đến hỏi lại anh, có một số việc vẫn là sớm giải quyết rõ ràng sẽ tốt hơn.

Đi đến trước cửa phòng Trọng Lâm, Thu Ý Hàm