XtGem Forum catalog
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329274

Bình chọn: 7.5.00/10/927 lượt.

Niếp

Ngân cũng đuổi theo người kia, nhưng cô hiểu được làm như vậy chỉ mang

gánh nặng cho Niếp Ngân, cho nên cô dừng lại, cô cũng biết phải cam đoan mình an toàn, việc đó đối Niếp Ngân là trợ giúp lớn nhất.

"Anh đi rồi ai tới bảo vệ em? Nói sau đây là chuyện của Niếp môn,

chúng ta không có liên quan." Cung Quý Dương biểu tình cực không tình

nguyện.

"Anh yên tâm, em sẽ tự bảo vệ chính mình! Em cũng không muốn đứa nhỏ

vừa sinh ra mà..." Lãnh Tang Thanh không thuận theo không buông tha,

nhưng nói còn không có nói xong, biên bị Cung Quý Dương ngắt lời .

(bà này xạo )

"Ngừng! Đừng nói nữa, anh không nghĩ lại chịu kích thích, anh đi, anh đi còn không được sao!" Cung Quý Dương vươn tay ra muốn ngừng lời nói

của Lãnh Tang Thanh, đuôi lông mày hắn nhảy lên , mồ hôi lạnh đã theo

trên trán chảy xuống, sau đó cùng với lính đánh thuê thủ lĩnh phân phó

một tiếng: "Bảo vệ tốt cô ấy, anh gọi người đứng ở bên ngoài bảo vệ,

không được thả Rawson ra."

Nói xong, hắn tiếp nhận một khẩu súng trong tay lính đánh thuê , chạy ra ngoài bằng cửa trước.

Rawson một đường chạy như điên đi tới cửa lớn, xuyên qua cửa kính

trong suốt, lính đánh thuê ở trước cửa nhìn thấy Rawson tất cả đều giơ

súng lên, Rawson thấy tình thế không ổn, quay đầu lại chạy lên lầu, ở

thang lầu hẹp cùng Niếp Ngân và Niếp Tích gặp nhau, Niếp Ngân phi thân

một cước, đá vào ngực Rawson, nhưng lại giống như đá vào lốp xe, người

hắn bị bắn trở vè, Rawson cũng lui về phía sau mấy bước, nhưng cũng

không lo ngại, Niếp Ngân tiếp tục chạy lên lầu, Niếp Tích lập tức đánh

tới, hai cánh tay gắt gao bám vào thân thể Rawson, nhắc đầu gối chuẩn bị đánh vào đỉnh xương của Rawson, nhưng Rawson dùng sức chống đỡ, lập tức đá Niếp Tích sang một bên, cánh tay trái của Niếp Tích cảm thấy một

trận đau nhức, tựa hồ nghe âm thanh xương cốt vỡ vụn, sau đó hắn mặc kệ, cắn răng, không để ý đến cánh tay có khả năng bị gãy, chịu đựng đau

đớn, tiếp tục đuổi theo Rawson.

Rawson chạy đến lầu hai, vừa mới mở cửa thang lầu ra, chỉ nghe một

tiếng súng "Pàng" vang lên, hắn lùi về phía sau, ghé mắt nhìn thấy Cung

Quý Dương đang cầm súng, lại lui về gian thang lầu, tiếp tục chạy về

phía trước.

Thất tha thất thểu một đường, bởi vì gian thang lầu 3 bị khóa ,

Rawson đi tới lầu 4, nhưng vì thuốc quá mạnh, hơn nữa miệng vết thương

mất máu quá nhiều, thân thể hắn bắt đầu xuất hiện phản ứng không tốt,

toàn thân bắt đầu run rẩy, hắn đến cửa sổ lầu bốn, mồm to thở phì phò,

cố gắng điều chỉnh chính mình.

Mà Niếp Ngân, Niếp Tích, Cung Quý Duơng trong giây lát chạy tới, người người mắt lộ ra hung quang, tràn ngập sát khí nhìn hắn.

Rawson kích động mở cái cửa bên người, nhưng phát hiện bên trong

không có gì có thể cho mình lợi dụng, hắn liên tục về phía sau lui, thân thể không khoẻ cũng càng ngày càng rõ ràng, nếu không là vì hiện tại

bất lương phản ứng, hắn hoàn toàn có nắm chắc với ba người trước mặt này an toàn né ra.

Tâm hắn đơn giản trầm xuống, cắn răng một cái, sau đó lấy thuốc ra, bỏ vào miệng mình, dùng tốc độ nhanh nhất nuốt xuống.

Ba người nhìn vậy, ý thức được sự tình càng thêm không ổn, thêm tiến tốc độ chạy tới Rawson.

Thân thể Rawson tựa hồ khôi phục sức lực, ở tại chỗ điên cuồng kêu một tiếng, mở cửa sổ, từ lầu bốn nhảy xuống.

Niếp Ngân ra sức về phía trước nhảy, tưởng phải bắt được thân thể

Rawson, nhưng không có được, không có nửa khắc do dự, chỉ thấy Niếp Ngân thả người trên ban công, cũng nhảy xuống.

Rawson uống xong bình thuốc, màu da đều biến thành phấn hồng sắc, trong

tròng trắng mắt xuất hiện tơ máu hồng vụn vặt kéo dài đến đồng tử, cảm giác

như sắp muốn nứt ra, trong lỗ mũi chảy ra huyết róc rách, bao trùm cả chòm râu

hắn, nhìn qua có chút ghê tởm, nhưng lúc này hắn lại giống như trọng

sinh.Trong hoảng hốt tựa như có cảm giác thân thể hắn bay lên giống hơi

nước, động tác hắn có biên độ khoa trương, biểu tình dữ tợn cực độ, căn bản

đã trở thành một con quái vật, nhìn không ra đâu là dấu hiệu của con người.

Nhìn thấy ba người Niếp Ngân vội vàng chạy tới phía hắn, hắn cười, không chút

hoang mang nhưng động tác lại sạch sẽ lưu loát, một quyền đánh nát thủy tinh

bên cạnh, từ lầu 4 phi thân nhảy xuống.

Chuyện này ba người thật không ngờ , bất luận ra sao, độ cao của lầu 4 đối với

một người bình thường mà nói khi nhảy xuống khẳng định ko thể sống, bộ phát

của Niếp Ngân nhanh hơn, nhảy về phía trước, lại bắt không được đành nhanh

chóng đứng dậy, một tay chống ban công, thả người nhảy xuống.Theo từ cửa

sát sau nhảy xuống, tuy hắn được huấn luyện đặc biệt, nhưng loại động tác cực

hạn này, nếu rơi xuống đất không có tốt lắm, vẫn rất nguy hiểm.

"Đại ca!" Niếp Tích hô to một tiếng, khuôn mặt vạn phần lo lắng.

Còn Cung Quý Dương trợn tròn mắt ra xem, cả người có chút cứng đờ đứng

đó, tận mắt nhìn thấy hai người liền như vậy "Vèo" một chút bay ra ngoài, trong

lúc nhất thời hắn không biết nên biểu đạt như thế nào tâm tình hắn thật phức

tạp.

Mà bên này, Niếp Tích cũng lập tức nhảy tới trước ban công, vạn phần cấp

bách nhìn phía dưới, tựa hồ