XtGem Forum catalog
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327511

Bình chọn: 9.00/10/751 lượt.

Niếp Ngân, ánh mắt kiên định, nói :“Hoặc là nổ súng giết chết tôi, hoặc là liền tin tưởng tôi!”

Cách đó không xa một đám sát thủ hắc y nhân đang chạy tới , bên trong súng, đạn cũng không còn mấy, khóe mắt Niếp Ngân hiện lên một tia ánh

sáng, khóe môi giương lên, thu hồi súng, vài người nhanh chóng chạy tới

thang máy .

Cách đó không xa tiếng súng cũng vang lên, Ngải Tư ngửa đầu, kéo thân thể mệt mỏi, vừa định đi lên, nhưng đã muộn, một thứ xuyên vào lưng hắn , theo quán tính hắn lập tức ngã xuống.

“Ngải tư!” Niếp Tích hô to một tiếng, hai tay nâng bả vai Ngải Tư , đỡ hắn đứng lên.

Người Ngải Tư mồ hôi chảy như mưa, nửa quỳ trên mặt đất:“Trăm

ngàn...... Trăm ngàn đừng đụng tới bom trên cổ tôi. Tôi thấy...... cảm

giác trúng đại này, thật đúng là đau a, tôi đã nói gặp gỡ anh sẽ không

có chuyện gì tốt...... anh làm hại tôi thật thảm !”

Vừa dứt lời, toàn bộ thân thể hắn đột nhiên ngã ở cửa thang, máy xoay vòng quanh, Niếp Tích ngẩng đầu vừa thấy, thủ hạ của Niếp Thâm túm chân hắn, đem hắn đi ra ngoài cửa .

“Anh muốn làm gì?” Niếp Tích hét lớn một tiếng.

“Tích thiếu gia, phía trước không biết còn sẽ gặp những nguy hiểm gì, tôi sợ người này sẽ liên lụy đến hai vị thiếu gia, giờ phút này bảo vệ

tính mạng hai người là quan trọng nhất.” Người trung niên nôn nóng.

Niếp Tích trừng lớn hai mắt, trên mặt hắn mất hứng rất rõ ràng, hắn

cầm lấy cánh tay Ngải Tư đem hắn kéo lại, dùng súng chĩa vào trán người

trung niên , hung tợn nhìn hắn:“ Bỏ tay anh ra!”

Người trung niên u oán nhìn Niếp Tích, lại ngẩng đầu nhìn xem Niếp

Ngân, Niếp Ngân không nói gì, nhưng giống Niếp Tích chĩa súng vào người

trung niên.

Người trung niên cười lạnh một tiếng, thở dài, buông lỏng hai tay ra, đứng ở ngoài cửa ấn cái nút đóng cửa thang máy .

“Anh muốn làm gì?” Niếp Ngân nhìn thấy hắn căn bản không có ý vào, vội vàng hỏi một câu.

Người trung niên đưa lưng về phía bọn họ, không quay đầu, đem súng

mình ném vào cửa , lấy một con dao ngăm ở bên hông, thong dong nói:“Tôi ở trong này tận lực giết bọn họ, phía sau còn nguy hiểm gì không biết,

hai vị thiếu gia nhất định phải chạy an toàn, đừng làm nhiệm vụ của

chúng tôi thất bại, phí công hy sinh.”

Cùng lúc đó, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, lúc nghe được hai chữ

“Nhiệm vụ” này hai chữ, ngón tay Niếp Ngân dừng trên cái nút, hắn hiểu

được người trung niên này, hắn càng hiểu được sức nặng của hai chữ“Nhiệm vụ” này.

“Anh quan hệ với Niếp Thâm tốt lắm sao?” Ngữ khí Niếp Ngân khôi

phục lại bình tĩnh, nhưng lửa giận trong ánh mắt đã hoàn toàn phát ra

ngoài.

“Không , không tính lần trước thì tám năm chưa thấy mặt .” Niếp Tích

cau mày nghiêm mặt, ôm Ngải Tư, bàn tay gắt gao để trên miệng vết thương hắn, ngăn không cho máu bị chảy nhiều.

Niếp Ngân không nói nữa, trong đầu tràn ngập suy tư, lẳng lặng nhìn

con số thang máy đi lên , trong thang máy yên tĩnh làm cho người ta lạnh cả người, có cảm giác mưa gió đang bay đến.

Ngay tại lúc còn gần hai tầng nữa là đến sân thượng, thang máy đột

nhiên dừng lại, trong nháy mắt ba người cảnh giác , cầm súng lên, nhìn

chằm chằm , nhìn không chuyển mắt ở cái cửa thang máy.

Ngoài cửa có những tiếng chân ồn ào và dồn dập, bên trong mơ hồ nghe

thấy được, lúc cửa vừa hé ra một chút, người ngoài cửa cũng đã bắt đầu

bắn phá.

Đôi mắt Niếp Ngân trói chặt, liều mạng nổ súng vào cái mạch bản của

cửa thang máy, mạch bản bốc lửa lên, lúc đó cửa thang máy mới mở một cái khe hở liền bất động . (mạch bản là công tắc)

“Em làm đi!” Hắn nói một tiếng.

Niếp Tích tất nhiên hiểu ý anh trai mình, lấy tay mở cửa sổ khẩn cấp

của thang máy, thả người liền nhảy xuống, ngay sau đó cúi thân mình

xuống, vươn tay, định túm Ngải Tư lên.

Cửa thang máy đã bị người bên ngoài chậm rãi phá ra một chút, Niếp

Ngân không ngừng dùng súng bắn chết người bên ngoài, nhưng bất đắc dĩ

người ngoài cửa rất đông, đạn bên trong súng đã hết .

Ngải Tư cắn răng đứng dậy, vừa muốn bắt lấy tay Niếp Tích, cửa lại bị người bên ngoài đưa vào ba khẩu súng, một chút loạn xạ, Ngải Tư lại né

trở về.

Cửa đã bị phá càng lúc càng lớn , mắt thấy có thể chen vào nửa người, Niếp Ngân tránh sang một bên để né đạn.

Ngải Tư tránh ở một góc, mồ hôi toàn thân đã tẩm đầy vào áo khoác

hắn, hắn nhìn nhìn mặt Niếp Tích, Niếp Tích còn đang không ngừng ngoắc

muốn hắn lại gần, hắn lại nhìn nhìn Niếp Ngân ở cửa, hắn biết rõ mình đi theo họ, Niếp Ngân sẽ còn gặp nhiều nguy hiểm, hơn nữa cửa đã càng ngày bị mở càng rộng, cho dù ba người đều đi, sát thủ cũng lập tức sẽ tiến

tới.

Hắn cắn răng một cái, đứng lên, cầm lấy bả vai Niếp Ngân , lôi mạnh

về phía sau , chính hắn ôm lấy ba khẩu súng kai, ngay cả đau hắn cũng

nhẫn nhịn, hắn lập tức dùng thân mình chặn ở trước cửa.

Nhìn động tác Ngải Tư, Niếp Tích hoảng mở to hai mắt:“Người ngu ngốc này! Cậu muốn làm gì!”

Ngải Tư nhìn Niếp Tích, bình tĩnh cười cười:“Hai anh em các người đi nhanh lên, nơi này hãy giao cho tôi.”

Tóc Niếp Tích lúc này đều dựng đứng lên, liều mạng rít gào :“Ngu

ngốc! Cậu sẽ chết ! Giao tình hai ta còn không tốt như vậy! Cậu mau