Old school Swatch Watches
Những Chàng Trai Của Màn Đêm

Những Chàng Trai Của Màn Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321641

Bình chọn: 9.00/10/164 lượt.

đâu. Điều này chắc chắn sẽ khiến các cậu hết hồn nè. Anh ấy còn là một siêu mẫu nam nổi tiếng có lượng fan nữ vô cùng đông đảo".

Có lẽ một phần do bề ngoài tuấn tú của Hiểu Minh nhưng không thể phủ nhận tài hoa của anh được.

Đầu óc Thiên Kim bắt đầu quay cuồng. Cô đang nghĩ cái con người hách dịch khiếm nhã không biết cách cư xử với phụ nữ mà cũng có thể là người nổi tiếng được hay sao.

Ánh mắt Bảo An thêm phần tự đắc: "Các cậu thử nhìn xem võ đường của chúng ta có gì đặc biệt không."

"Nữ nhiều gấp mấy lần nam." Bảo Anh nhanh miệng đáp. "Đừng nói lúc trước cậu rủ tớ đi học võ là vì..."

"Tớ là fan của ảnh mà." Bảo An cười xòa, hai mắt nhắm tít lại mãn nguyện. "Nhưng tớ chỉ thần tượng ảnh thôi, tuyệt đối không yêu thầm gì gì đâu nha."

"Đồ háo sắc!” Bảo Anh nhìn bạn mình bằng nửa con mắt.

Thiên Kim tiểu thư lại càng say sẩm mặt mày khi nhìn thấy độ mê trai của bạn.

"Tuýt..." Tiếng còi lại vang lên báo hiệu kết thúc giờ nghỉ giải lao. Đáng lẽ Gia Phúc sẽ tiếp tục dạy cho các cô về vài đòn tự vệ nhưng nhìn sắc mặt anh bây giờ có gì đó không ổn, tay ôm bụng chạy nhanh về phía Hiểu Minh. "Em đau bao tử quá... Anh giúp em dạy dỗ cho mấy vị sư muội mới nhập môn được không?"

Hách dich đại nhân ngước nhìn Gia Phúc, vẫn giữ ánh mắt lạnh nhạt: "Cậu nghỉ ngơi đi".

Anh đứng dậy chỉnh chu y phục. Thân hình cao lớn uy nghi thẳng bước chậm rãi về phía Thiên Kim. Đôi môi nhếch lên tỏ ý cười thâm sâu.

Trước ánh mắt ngỡ ngàng của ba cô gái, chàng trai với dáng vẻ phong độ thanh thoát cất giọng trầm ấm: "Tôi sẽ làm mẫu. Mít ướt tiểu thư! Vui lòng bước lên đây." Ánh mắt anh hướng về Thiên Kim. Đôi môi ẩn ý cười khiêu khích.

Gương mặt Thiên Kim đỏ lên. Đôi mày chau lại giận dữ nhưng không nói nên lời. Bảo Anh tinh ý: "Hai người biết nhau từ trước rồi sao? Gặp ở đâu vậy".

"Trên giường". Hiểu Minh lạnh lùng đáp, sắc mặt không một chút biến đổi.

Thiên Kim trợn mắt hết sức ngạc nhiên. May là cô không uống nước, nếu không đã phun hết ra rồi.

Song Bảo vô cùng hốt hoảng quay ngắt sang gương mặt đang mỗi lúc đỏ hơn nhưng chẳng biết làm sao để giải thích sự việc một cách tường tận vào lúc này của Thiên Kim. Cô chỉ biết lắc đầu lia lịa.

Bảo An tỏ ra thắc mắc: "Hai người đã làm chuyện ấy ư?"

"Sáng hôm sau cô ấy khóc rất nhiều". Lại một lời nói thật thốt ra từ gương mặt tuấn tú nhưng không một chút biểu cảm lại đủ khả năng sát thương trầm trọng. Ánh mắt Thiên Kim nhìn anh đầy căm phẫn. Anh ta không những chả biết thương hoa tiếc ngọc mà còn thù dai nữa. Không phải đã bảo là anh không tính toán rồi sao?. Cô chỉ muốn nhảy xuống sông tự vẫn cho xong.

Hai người bạn thân nhìn cô đầy nể phục. Thật không ngờ cô bạn xinh đẹp của họ và chàng võ sư đẹp trai lại là một cặp. Mối quan hệ lại tiến triển nhanh đến mức đó. Bảo Anh níu vai Thiên Kim tỏ vẻ oán trách: "Sao cậu lại giấu bọn tớ. Bạn thân mà vậy".

"Trời ơi. Chắc tôi chết mất. Chuyện không đơn giản như vậy. Về kể cho nghe." Nét mặt Thiên Kim nhăn nhó khổ sở, hai tay vò đầu bứt tóc.

Thanh danh con gái nhà lành chưa một lần lỡ dại đã bị những lời nói không một chút dối trá của anh làm cho ngàn lần khó giải. Có phải cái tát hôm bữa vẫn làm anh cay cú hay đơn giản anh chỉ đang chọc ghẹo cô, cảm thấy hứng thú với biểu hiện giận dữ nhưng có phần đáng yêu của cô chăng? May thay ở đó chỉ có anh và hai người bạn thân của cô. Nếu chả may kẻ khác nghe được chắc cô không còn mặt mũi nào bước đến võ đường.

Cô lấy lại bình tĩnh nhưng vẫn không giấu được sự tức giận. Chầm chậm bước tới trước mặt anh, dùng hết sức bình sinh tung một cú đá vào chân anh. Gương mặt nhăn nhó kèm với tiếng la đau đớn. Chân còn lại đứng trụ để chân đau kia co lên vì không thể đứng vững được nữa. Cô dần mất thăng bằng ngả người té xuống. Đôi chân thiếu nữ chưa một lần hoạt động mạnh thì làm sao có thể đá được. Cô lại chả khác nào châu chấu đá xe khi chọn mục tiêu là đôi chân rắn chắc như khúc gỗ của anh. Như thế này mới gọi là gậy ông đập lưng ông. Tự mình chuốc họa vào thân.

Đôi mày rậm của Hiểu Minh trùng xuống. Ánh mắt anh sâu thẳm dường như phảng phất sự lo lắng. Thiên Kim ngả lưng về mặt đất, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào anh. Cô đang rơi tự do. Một vòng tay rắn chắc nhanh chóng luồn vào chiếc eo thon tạo nên cảm giác ấm áp mơ màng. Mắt chạm mắt, thân thể chạm vào thân thể, tiếng thình thịch của quả tim cũng loạn cùng một nhịp. Dù gì cũng là đôi nam thanh nữ tú, khi gần gũi đến mức này khó lòng mà kiểm soát được cảm xúc.

Hiểu Minh vội vàng đỡ cô đứng thẳng dậy nhưng không thể được. Cái chân đau khiến Thiên Kim không thể đứng vững. Cánh tay vẫn níu chặt vào anh, người ở gần cô nhất. Tình cảnh này càng khiến người xem hiểu nhầm về sự khắng khít của họ. Yêu mà hận. Hận mà yêu. Song Bảo tưởng như cô gái đang tức giận vì chàng trai của mình lỡ miệng nói ra bí mật ân ái giữa họ. Điều này càng khiến Bảo Anh và Bảo An cảm thấy thích thú. Nhưng vẫn không quên lo lắng cho bạn, Bảo Anh chau mày: "Cậu có làm sao không vậy?"

Nhìn gương mặt chưa khỏi cau có và đôi chân khập khà khập khiễng của Thiên Kim, Bảo Anh nhanh chóng