
cô đoán anh ta chắc khá đẹp trai, An
Tiểu Yêu cố nhoài người ra để nhìn rõ hơn. An Tiểu Yêu quên mất tình
trạng bây giờ của mình cứ cố rướn cổ nhìn trai đẹp trong vườn. Đẹp trai
quá, nghiêng bên nọ, nghiêng bên kia nhìn. Bệnh ham trai của An Tiểu Yêu bắt đầu phát tác, không ai cứu được, nước miếng chảy ra, mặt mày hớn
hở.
"A ---- a ----"
Tiếng kêu của An Tiểu Yêu vang khắp Long gia, cuối cùng thì bi kịch cũng xảy
ra, vì quá mải ngắm trai nên An Tiểu Yêu rơi từ ban công xuống, cô
nhanh tay tóm được thành ban công. An Tiểu Yêu không quan tâm tới trai
đẹp nữa, giờ đang treo lơ lửng giữa không trung, tóc gáy dựng hết lên,
chỉ sợ mình ngã xuống thì một xác hai mạng mất. An Tiểu Yêu không dám
nhìn xuống dưới, nhắm mắt lại rồi lấy giọng hét lên."Cứu mạng ---- cứu mạng ----"
"Cô là ai? Sao sáng sớm lại trèo lên ban công nhà tôi? Cô đang làm gì thế?"
Phía dưới truyền đến tiếng một người con trai, An Tiểu Yêu run rẩy cúi đầu
nhìn xuống, anh chàng vừa nãy đang đứng dưới ngẩng mặt lên nhìn. Khuôn
mặt của anh ta đúng như trong tưởng tượng của mình, thật đẹp trai, nếu
không phải bây giờ mình đang vắt vẻo trên ban công thì có lẽ đã chảy
nước miếng, bày tỏ ngưỡng mộ với vẻ đẹp đó.
Đáng tiếc giờ An
Tiểu Yêu không thể làm thế, dưới ánh mặt trời phản chiếu khuôn mặt đẹp
trai đang mỉm cười, An Tiểu Yêu chợt nhớ tới chuyện rất quan trọng. Giờ
mình còn đang mặc váy ngủ, đứng phía dưới có thể nhìn thấy cảnh xuân. An Tiểu Yêu bị kích động, không còn quan tâm tới sắc đẹp nữa, cúi xuống
nói với anh ta."Anh đã bao giờ nhìn
thấy người nào sáng sớm lại treo mình trên ban công như thế này bao giờ
chưa? Tôi bị trượt chân, anh mau cứu tôi, trong bụng tôi còn đang mang
giọt máu của Long Viêm Dạ nha, mau cứu tôi ----"
An
Tiểu Yêu vừa nói còn có chút nghèn nghẹn. Long Viêm Dạ nghe được những
lời này nhưng đen đủi làm sao bà Long đang đứng bên cạnh anh. Không đợi
Long Viêm Dạ lên tiếng, trong lòng bà Long sợ hãi, con dâu và cháu trai
của mình đang gặp nguy hiểm, bà liền ra lệnh cho người giúp việc."Các người còn đứng đây làm gì? Không mau cứu người. Nếu xảy ra chuyện gì, tôi sẽ xử lý mấy người."
"Mẹ ----"
"Mẹ cái gì mà mẹ, còn không mau cứu Tiểu Yêu."
Bà Long trừng mắt lên, cắt ngang lời nói biện minh của Long Viêm Dạ. Long
Viêm Dạ biết giờ không phải lúc giải thích, chỉ có thể chạy lên lầu. Lúc này thấy có người đến cứu, An Tiểu Yêu lén nhìn tên đẹp trai kia, chỉ
thấy anh ta đang mỉm cười, híp mắt nhìn mình, An Tiểu Yêu cuống lên. Sau khi được mọi
người giúp đỡ thì An Tiểu Yêu cũng được kéo lên, Long Viêm Dạ nhẹ nhàng
ôm An Tiểu Yêu vào lòng, sắc mặt khó coi. Long Viêm Dạ khẽ nói vào tai
An Tiểu Yêu, cảnh cáo cô."Tốt nhất là
cô nên an phận một chút, hôm nay cả mẹ và em trai tôi đều ở nhà, tốt
nhất cô đừng nói tới chuyện đứa bé. Nếu không nghe lời thì cô đừng mong
có ngày nào bình yên."
An Tiểu Yêu tuy còn sợ nhưng
vẫn gật đầu, dù sao cũng được cứu rồi, còn con mình, Long Viêm Dạ có
muốn mình cũng không cho. Thật đáng tiếc trước mặt một người đẹp trai
như vậy mà mình lại trong hoàn cảnh đáng xấu hổ, thật là mất mặt, thế
này thì sao tấn công anh ta được đây, nếu anh ta là cha của Bảo Bảo thì
tốt quá. An Tiểu Yêu nghĩ mà cô quên mất mình cần tìm người đó trong
quán bar, giờ chỉ muốn người vừa gặp làm cha Bảo Bảo. Long Viêm Dạ không biết An Tiểu Yêu đang nghĩ gì, bế cô vào phòng rồi ném lên giường."Cô thay quần áo nhanh lên rồi xuống dưới nhà, mọi người đợi cô dưới đó."
Nhìn dáng vẻ lạnh lùng rời đi của Long Viêm Dạ, An Tiểu Yêu khẽ hừ một
tiếng. Ra oai cái gì chứ? Không phải chính anh ta mời mình đến sao, giờ
lại kêu phiền phức, không có quan hệ gì với nhau. Nhưng mà giờ đang có
người đẹp trai trong nhà, mà An Tiểu Yêu lại rất muốn gặp nên cô vội
vàng thay đồ rồi lao xuống dưới. Trong phòng khách có bà Long, Long Viêm Dạ và cả anh chàng đẹp trai kia nữa đang ngồi đợi An Tiểu Yêu, vừa thấy Tiểu Yêu bà Long vội hỏi thăm."Tiểu
Yêu, con không sao chứ? Vừa rồi làm dì sợ muốn chết, có chỗ nào cảm thấy khó chịu không? Con cũng thật là, sao lại không cẩn thận gì cả, chắc dì phải bảo người xây lan can cao lên mới được, mau qua đây đi."
An Tiểu Yêu sáng mắt khi thấy anh chàng kia nhìn mình cười, mặt hơi ửng
hồng. Chẳng lẽ lại nói rằng vì mải nhìn trai nên mình mới ngã sao, nhưng giờ mặt anh ta càng ngày càng gần làm tim An Tiểu Yêu nhảy loạn xạ.
"Chị dâu, chị ổn chứ?"
Chị dâu? Tiếng sấm sét giữa trời quang đánh trúng An Tiểu Yêu, cả người bị
tiếng chị dâu làm cho ngây người. Thấy An Tiểu Yêu tròn mắt nhìn mình
kinh ngạc, Long Quân An khẽ cười, sao thái độ của chị dâu lại kỳ quái
thế, Long Quân An lại gần An Tiểu Yêu."Chị dâu, em là Long Quân An, vừa về nước sáng nay. Chúc mừng chị dâu có tin vui nha."
Trời ơi ---- em chồng ----
An Tiểu Yêu hận ông trời, sao anh ta lại là em trai của Long Viêm Dạ chứ,
hu hu ---- một báu vật tốt như vậy lại bị Long Viêm Dạ canh chừng, thế
này thì mình có muốn ăn cũng phải cố nhịn rồi. An Tiểu Yêu đau lòng khóc không ra nước mắt, ngây ngốc nhìn Long Quân An