Snack's 1967
Nhật Ký Báo Thù

Nhật Ký Báo Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325253

Bình chọn: 8.00/10/525 lượt.

đầu một cái: “Con gái nên về nhà sớm, bất quá Tiểu Tuyết

chỉ mua được vé tối này, cũng không biết hiện tại đến chưa. Có tiểu Tống đi đón, cũng không tồi”

Nghe ông nói những lời này, sắc mặt Liễu Đan Văn càng xanh lai

Ở bên này, ánh mắt Diệp Thiên Tuyết ngày càng lạnh. Sân bay lúc mười giờ đêm kỳ thực cũng không vắng người lắm, nhưng mà con

gái đi một mình trong đó, nên làm cho nhiều người chú ý.

Diệp Thiên Tuyết xách theo một túi hành lý nhỏ, bình tĩnh đứng chờ taxi, chợt điện thoại di động vang lên.

Cô xem tên hiển thị trên điện thoại có chút ngạc nhiên: “Tiểu Mập? Sao lại gọi điện cho tớ vào giờ này?”

Ngụy Vũ cười hihi: “Tiểu Tuyết, nhìn bên này, bên trái bên trái”

Diệp Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn qua, thấy Ngụy Vũ đứng trước một chiếc xe,

vẫy tay với mình. Diệp Thiên Tuyết mỉm cười, xách hành lý đi tới: “Làm

sao cậu lại ở đây?”

“Tớ biết hôm nay cậu về, nên tới đây xem một chút “ Ngụy Vũ không để ý, vừa nói ra không khí trong lời nói bay ra

thành từng mảng nhỏ màu trắng: “Ai biết vừa đến liền nhìn thấy cậu đang

đợi Taxi. Tài xế nhà cậu đâu? Bác Diệp không đến nỗi ngay cả tài xế cũng không cử tới chứ?”

Một tay nhận lấy hành lý trong tay cô, một

tay giúp cô mở cửa xe, trong miệng còn không ngừng nói: “Tiểu Tuyết, cậu có lạnh không, Hongkong so với bên này ấm áp hơn nhiều, áo khoác cũng

không cần mặc”

Diệp Thiên Tuyết mặc quả thật có chút phong phanh, với việc Ngụy Vũ đưa tay ra nắm lấy tay cô, Diệp Thiên Tuyết cũng không có cự tuyệt.

Tay của Ngụy Vũ mập mạp lại trắng hồng nắm lấy tay

của Diệp Thiên Tuyết trong tay, chợt Ngụy Vũ la hoảng lên: “Tiểu Tuyết,

sao tay cậu lanh vậy, tựa như một khối băng vậy, anh Kha, phiền anh mở

điều hòa lớn hơn một chút”

Tài xề liền mở nút điều hòa lên mức cao nhất.

Tiểu Mập vừa dùng một tay của mình sưởi ẩm cho tay của Diệp Thiên Tuyết,

một tay khác sờ soạng ở đằng sau, một lát lấy ra một cái áo khoác

lông: “Vừa mới mua, Tiểu Tuyết cậu mặc vào đi’

Diệp Thiên Tuyết

cũng không có khách sáo, cầm lấy áo mặc lên người, nhìn chất liệu và màu sắc vải rất mềm mại, có màu trắng ngà, nhíu mày một chút: “Khá là mắc

đó nha, mua cho ai vậy? Chẳng lẽ Tiểu Mập để ý ai rồi?”

Ngụy Vũ cười haha, nhưng không có trả lời.

Ra khỏi sân bay, chiếc xe chạy rất nhanh trên đường cao tốc, khiến Diệp Thiên Tuyết dần dần cảm thấy buồn ngủ.

“Tiểu Mập, hôm nay cám ơn cậu” Vì không để cho mình ngủ, cô tìm cách nói

chuyện phiếm với Ngụy Vũ. Ngụy Vũ cười hiền lành, nói: “Tiểu Tuyết cậu

còn khách khí gì với tớ nữa”

Tài xế ở phía trước nhìn mặt hai

người, trong lòng lặng lẽ buồn phiền, công tử nhà mình đúng là, lại còn nói là vừa đến, mình với anh ta ở sân bay đợi mấy tiếng đồng hồ rồi.

Diệp Thiên Tuyết lập tức cười: “Đương nhiên là muốn cám ơn, nếu không có cậu, hôm nay tớ không có xe về rồi”

Nhìn cô cười, Ngụy Vũ trầm mặc trong chốc lát, sau lại cười nói: “Cho nên

nói, Tiểu Tuyết, số cậu rất may mắn đó, à nghe nói dì cố sinh rồi?” Diệp Thiên Tuyết lập tức cười tươi hơn, rất vui sướng, “Uh, dì tớ sinh đôi”

Ngụy Vũ còn chưa kịp nói, liền nghe cô tiếp tục nói: “Một trai một gái”

Ngụy Vũ chợt ho dữ dỗi.

“Này Tiểu Tuyết, không phải sinh một đôi toàn con gái à, sau này mua đồ cũng phải mua hai phần, nhưng thu lễ lại chỉ có một phần ”

Nghe anh nói vậy, Diệp Thiên Tuyết làm mặt giận liếc nhẹ anh một cái: “Tiểu Mập, có chị nào lại tính toán như vậy”

Hai người cười nói một hồi, rất nhanh đến nhà họ Diệp, Ngụy Vũ đưa Diệp

Thiên Tuyết xuống xe, đứng ở trước cửa nói với cô: “Tớ không vào đâu,

Tiểu Tuyết cậu về nghỉ sớm đi. Thời gian rảnh, chúng mình hẹn nhau đi

uống café nhé”

Diệp Thiên Tuyết cười tươi, nhìn Ngụy Vũ đi về

Xoay người đi đến trước cửa ấn chuông, Diệp Thiên Tuyết hít sâu một cái, cảm thấy trong khoảnh khắc trên lưng đột nhiên đeo một ba lô áp lực rất

lớn.

Vừa vào nhà, Diệp Thiên Tuyết liền bị bóng người ngồi ở ghế

làm cho hoảng sợ, sau khi hồi hồn, mới phát hiện ra là Diệp Hân Thành

ngồi đó, ông đang hút thuốc hình như đang suy nghĩ gì đó. “Làm sao không về cùng Tiểu Tống?” Diệp Hân Thành đột nhiên hỏi, trong tay đang kẹt

điếu thuốc.

Diệp Thiên Tuyết kiềm chế tức giận trong lòng, chào

ông sau đó đem quà mình mang từ Hongkong về đưa cho ông: “Bởi vì tài xế

không có ở sân bay”

Diệp Hân Thành nhận lấy hộp quà trong tay

Diệp Thiên Tuyết, nghe cô nói như vậy, có chút không vui, chân mày cau

lại: “Tiểu Tống là tài xề lâu năm rồi, không lơ là nhiệm vụ như vậy, có

phải con đi nhần cửa, nên không thấy xe’

Đối với vấn đề ông hỏi,

Diệp Thiên Tuyết gật đầu vẻ sao cũng được: “Vậy ạ……, con cũng không rõ

lắm, hình như Liễu Phỉ Phỉ còn chưa về nhà?” Diệp Hân Thành không biết

cô hỏi vậy có ý gì, gật đầu..

“Phỉ Phỉ đi họp lớp, Tiểu Tuyết, con có thời gian cũng phải cùng bạn học gặp mặt nhiều hơn”

Diệp Thiên Tuyết bình tĩnh nói: “Chờ em nó về, ba biết sao con không ngồi xe nhà về. Còn nữa, ba, điện thoại của ba, thích hợp giao cho dì Liễu nghe sao? Nói không chừng, sẽ mất dữ liệu quan trọng trong điện thoại.”

Sau đó, cô lấy điện thoại mình đưa tới, cười nói: “ba