Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325931

Bình chọn: 9.00/10/593 lượt.

ư xử giao tiếp xã hội."

Vạn Uyển im lặng.

"A Bạch, cậu có biết hai ta không có trên danh sách trợ giúp chữa bệnh ở khu tai nạn hay không."

Tiếu Tồn Chi hoàn toàn không kinh ngạc mà gật đầu, "Ông cụ nhà mình không để cho mình đi."

"Không biết xấu hổ" Vạn Uyển không khách khí đánh giá.

"Không khác lắm, ai bảo mình là con độc nhất của nhà họ Tiếu." Tiếu Tồn Chi gật đầu ra vẻ đương nhiên, "Cậu đi sao? Không thể nào?"

Vạn Uyển đoạt lấy túi xách, chạy đến cửa phòng y tế, "Tại sao mình lại không thể nào!"

"Được! Cậu có thể, thế nhưng sau khi vào thì tự truyền cho mình một chai đi, nếu như để anh ấy biết thì có đi tìm chủ tịch quân ủy tôi thấy cũng chỉ uổng công thôi." Tiếu Tồn Chi nhún nhún vai, chạy tới sân huấn luyện.

Vạn Uyển mở đèn, trong phòng đúng là ấm áp, xoa dịu cảm giác buồn nôn khó chịu. Treo ngược nước muối xong vừa mới chuẩn bị châm cho mình, thì mấy chiến sĩ trẻ mang người bệnh tiến vào.

Vạn Uyển thở dài, che kim tiêm lại, bắt đầu nhận điều trị. Có thể bởi vì khí trời đột nhiên lạnh cùng với thời gian trước do áp lực của quân diễn mà không ngủ không nghỉ, nên sức chống cự của đám lính rõ ràng giảm xuống, chỉ mới hơn một tuần lễ, mà Vạn Uyển rõ ràng cảm thấy phòng y tế từ trước đến giờ vắng lạnh đã trở nên chật chội.

Các loại cảm cúm cùng cảm mạo độc hại nhanh chóng lan truyền ở trong doanh trại, Vạn Uyển bận trước bận sau, vừa kê đơn thuốc vừa treo ngược nước, liên tục bỏ lỡ hai bữa cơm, cuối cùng cũng đến giờ thay ca - bốn giờ chiều, đàng hoàng trăm đắng nghìn cay mà đợi được bác sĩ Hà tới với vẻ mặt áy náy.

"Tiểu Vạn à, nghe Tiểu Tiếu nói em bị bệnh mà sao vẫn còn ở đây? Cậu ấy ở đâu?"

Vạn Uyển yên lặng liếc mắt xem thường, "Gia đình cậu ấy gần đây có chuyện, xin nghỉ mấy ngày.

Bác sĩ Hà bày tỏ khinh bỉ đối với Tiếu Tồn Chi, sau đó chuyển qua đề tài khác, "Hôm nay đoàn trưởng nói là thêm tên của em vào trong tổ nhỏ cứu viện chữa bệnh."

Vạn Uyển đang lau nước mũi, chóp mũi cũng bị nhéo đến mức đỏ rừng rực, "Đúng vậy, em đích thân xin."

Bác sĩ Hà cười ha ha, "Thời gian trước chúng tôi còn trêu chọc Tiểu Diệp nói là cậu ấy kim ốc tàng kiều đấy, không nghĩ tới trăm đắng nghìn cay ẩn dấu nữ anh hùng nha!" (Kim Ốc Tàng Kiều = Nhà vàng giấu người đẹp)

Vạn Uyển im lặng xé ra một miếng hạ sốt khác, "Phó Đoàn Trưởng chỉ là đặc biệt quan tâm cấp dưới mà thôi. Hơn nữa em chỉ là nữ đồng chí nhỏ bé, thì càng thương cảm hơn chứ sao.

Bác sĩ Hà có dụng ý khác nên cười cười, "Quân nhân đều là đàn ông ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, nói trắng ra một chút chính là lão đại toàn cơ bắp, đừng nói là thương cảm nữ đồng chí, ngay cả mến yêu thuộc hạ của mình đều là dùng để la hét thôi."

Vạn Uyển lúng túng cười, tiếp tục dọn dẹp thuốc men.

Bác sĩ Hà ra vẻ người từng trải nhìn Vạn Uyển, "Việc cấp bách chính là dưỡng bệnh cho tốt, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng huấn luyện một nhóm nhân viên y tế, sau đó sẽ xuất phát."

Vạn Uyển gật đầu, âm thầm than thở lần này nhất định là kéo theo thân thể bệnh chạy tới khu tai nạn, còn kém cống hiến cảm cúm thôi.

Dọn dẹp xong một chút, sau đó bác sĩ Hà dặn dò thuốc men cùng dụng cụ điều trị, Vạn Uyển mang một cái hòm thuốc lớn lúc cần thiết để ngày mai lên đường huấn luyện rồi đi về khu túc xá.

"A Bạch, mỗi lần cậu xuất hiện rất có quan niệm thời gian." Vạn Uyển tức giận đem cái hòm thuốc lớn đẩy tới phía Tiếu Tồn Chi. Ngoài dự đoán, Tiếu Tồn Chi không có tránh cũng không có nhận, trực tiếp bị nện vào, điều này cũng làm cho Vạn Uyển có cảm giác tội lỗi. Vẻ mặt của Tiếu Tồn Chi lúng túng giống như đi đại tiện nhìn phía sau Vạn Uyển.

"Xem ra em ngã bệnh nhưng mà tinh thần lại rất tốt." Diệp Dực đi tới trước mặt của Vạn Uyển, híp mắt nhìn cái hòm thuốc ở phía xa mới vừa bị Vạn Uyển ném đi.

Vạn Uyển lúng túng xoa tay, không dám ngẩng đầu nhìn Diệp Dực, chỉ dám dùng khóe mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào Tiếu Tồn Chi.

"Lên lầu." Diệp Dực ra lệnh.

Vạn Uyển cảm giác mình chỉ còn kém đi kiểu bước nghiêm, Tiếu Tồn Chi ở phía sau buồn cười che miệng lại, rước lấy một cước gian ác của Vạn Uyển.

Vừa vào cửa, Vạn Uyển liền đi thật nhanh vào phòng bếp cách phòng khách xa nhất, vừa vặn đảo nồi cơm rồi bước chậm ra ngoài, thiếu chút nữa làm cho Vạn Uyển tay chân vụng về vấp ngã một phát, Vạn Uyển thuận tay ôm nó vào trong lòng, đưa bình trà rỗng tuếch ra hướng về phía bên ngoài rống, "A Bạch, trà lần trước cậu tặng cho mình để ở nơi nào?"

Tiếu Tồn Chi vừa nghe thì vui vẻ, vừa đúng lúc có thể tránh xa Diệp Dực, ba chân bốn cẳng chạy vội vào phòng bếp. Mới vừa mở cửa, liền bị một quyền trước mặt đánh tới lỗ mũi, "Cô Vạn, cậu có thể thục nữ một chút không!"

"A Bạch, cậu cảm thấy làm thương tổn còn có nghĩa khí ngăn đỡ sao?" Vạn Uyển nghẹt mũi, phát âm không có một từ chính xác, rút giấy hung hăng bóp nước mũi. "Tại sao cậu cùng một chỗ với anh ấy?"

"Xin lỗi, hôm nay trong nhà của chúng mình có liên hoan, thuận đường nên cùng trở về thôi, ai biết cậu lại ra tay đánh như vậy." Tiếu Tồn Chi buông tay, cười ha hả từ khe cửa nhìn Diệp Dực mới vừa vào tới liền nhìn chằm chằm vào p


Old school Swatch Watches