
ng đôi mông lên, đón ý chờ anh dũng mãnh tiến vào.
“Thật biết cách hưởng thụ! Anh muốn em có cảm giác khoái hoạt." Anh ở bên tai cô nỉ non.
Anh đem hai đùi tuyết trắng của cô mở rộng thêm, làm cho mỗi một bước tiến vào rất sâu, điên cuồng đánh sâu vào hoa tâm của cô, vọng tưởng mỗi một lần đều thẳng tới chỗ sâu nhất của cô.
“A. . . . . . A Tĩnh. . . . . ." Hai tay để trên nền gạch men sứ lạnh lẽo, Hồng Diệp trầm luân trong bể ái dục, giống như bị bức cuồng vì anh.
"Nói cho anh biết, em có thích không?" Tuy rằng sớm biết rằng cô đã lạc vào bể dục, nhưng dục vọng bẩm sinh chinh phục , anh vẫn là muốn từ trong miệng cô thừa nhận.
"Người ta. . . . . . Người ta không biết !" Thật kinh khủng xấu hổ nha! Làm sao mà lại vẫn còn hỏi chứ? Hồng Diệp giãy dụa mông đẹp, không thuận theo.
"Cái gì? Em không biết?" Tư Đồ Tĩnh tự chủ, đột nhiên dừng lại.
"Không cần ! A Tĩnh. . . . . . sao anh có thể như vậy. . . . . ." Cơ thể Hồng Diệp bị dục hỏa đốt cháy sạch sẽ, mê loạn, lại đột nhiên dừng lại, sinh ra cảm giác vô cùng trống rỗng.
Cô không muốn như vậy! Cô hiện tại chỉ muốn được chàng trai hoàn toàn xâm nhập, giữ lấy, còn lại, đều không cần.
“Anh sao lại?" Sớm khống chế được người con gái, người thành thạo với thân thể của con gái như anh, căn bản không đem sự phản đối của cô đặt vào mắt.
Không cho anh biết đáp án, anh tuyệt đối không cho cô hoàn toàn thỏa mãn.
Anh muốn cô biết, cô tuyệt đối phải nghe lời mình.
“Không cần tra tấn . . . . . . Mau cho em. . . . . . Em muốn! Em muốn. . . . . ." Hồng Diệp không ngừng vặn vẹo mông đẹp, giọng nói như van vỉ cầu xin, đối với việc anh không chạy nước rút trong cơ thể, cảm giác vô cùng dày vò.
“Em muốn cái gì?" Đáng chết! Tiểu yêu tinh đáng ghét, dám động đậy như vậy? Mồ hôi trên trán của anh đã to như hạt đậu, thiếu chút nữa nhịn không được.
"Mau động ! Em muốn anh động!" Cô bất chấp sĩ diện, khàn giọng yêu cầu .
“Em chưa nói có thoải mái hay không." Hai tay gắt gao chế trụ cái mông của cô, không cho cô lại động đậy, bởi vì việc này chính là hình thức mời mọc cũng như ép buộc anh.
"Thực thoải mái, bằng không em. . . . . ." Tại sao phải rên rỉ chứ . . . . . .
Hồng Diệp lời còn chưa nói xong, Tư Đồ Tĩnh đột nhiên ở trong cơ thể cô muốn rút ra, " Động thế này thì sao?"
“Á! Không phải !" Hồng Diệp kinh hô, thiếu chút nữa muốn khóc lên, vội chụp lấy bàn tay chàng trai đang chế trụ cái mông mình, chỉ sợ anh thật sự rời đi khỏi chính mình.
“Vậy rốt cuộc muốn sao lại? Em nói rõ ràng, anh mới biết được nên làm sao lại."
"Ai da. . . . . . Em muốn anh tiến vào !" Mặc dù anh đã biết rõ còn cố hỏi, nhưng cô vẫn không thể thật sự ghét anh, chỉ có thể nũng nịu phản đối.
"Như vậy phải không?" Tư Đồ Tĩnh đột nhiên mạnh mẽ thúc mạnh, lại nhanh chóng rút ra.
"Sao lại chỉ có một chút? Nhiều hơn nữa vài lần đi! Dùng sức một chút. . . . . . Em đang muốn chết. . . . . ." cái miệng nhỏ nhắn của Hồng Diệp không ngừng tràn ra thanh âm khát vọng ngâm nga, khuôn mặt đỏ lên quyến rũ, mềm mại yêu cầu người yêu hãy hoàn toàn giữ lấy. Cô hai tay để trên vách tường, hai vú theo thân thể của cô không ngừng chuyển động lên xuống. . . . . .
"Tiểu yêu tinh, em thật mê người!"Có được đáp án mong muốn, anh mới thả lỏng dục vọng, phóng đãng rong ruổi ở trong cơ thể cô.
“A! A Tĩnh. . . . . . Đúng! Chính là chỗ đó. . . . . ." Cô mê muội giống như thân thể chỉ có thể mặc cho chàng trai từ phía sau rong ruổi, ý thức theo gia tốc luật động mơ hồ, chỉ còn cái miệng nhỏ nhắn không ngừng tràn ra âm thanh vô nghĩa .
Rốt cuộc khống chế không được thân dưới, Tư Đồ Tĩnh chỉ có thể càng thêm ra sức hướng vào nơi ướt át lại nhanh tiến vào, mặc cho cô lệ rơi đầy mặt rên rỉ, cầu xin.
Anh ở bên tai cô thôi miên, muốn cô rộng mở chính mình." Em cái gì cũng đều đừng giữ lại nữa, chỉ cần đem chính mình giao hết cho anh là được rồi."
"A Tĩnh. . . . . . Hãy tha cho em đi. . . . . ." Cô tại lúc cao trào điên cuồng kêu khóc nỉ non.
“Anh sẽ làm cho em sung sướng!" Tư Đồ Tĩnh giữ lấy cặp mông rất tròn của cô, thẳng tiến vào lần cuối cùng.
Rốt cục, ở thật sâu trong cơ thể cô phóng xuất ra chất lỏng nóng rực. . . . . .
Đắm chìm trong bể tình ái Hồng Diệp rốt cuộc không chịu nổi cuồng dã vui thích, kích thích qua đi, trước mắt tối sầm, ngất đi trong màn sương mù tràn ngập trong phòng tắm.
Tình cảm mãnh liệt trào dâng, chính thức bao phủ lấy cô. Lạnh lẽo, cảm giác khó chịu từ mí mắt truyền đến, khi cô mở mắt ra, đã nhìn thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Tư Đồ Tĩnh đang nhìn mình.
“Em . . . . ." Đầu của cô còn chưa nhớ lại việc xảy ra trước khi ngất .
“Em vừa mới ngất xỉu." Ở trong trong bồn tắm to như vậy, hai người vẫn còn đang ngâm mình trong nước ấm, Tư Đồ Tĩnh đang ôm lấy người yêu, nói đơn giản
“Ừ." Cô gật đầu, nói không ra lời.
Hơi thở ấm áp phả lên khuôn mặt cô, hình ảnh hai người lúc trước vừa mới hoan ái giống như ngựa chạy trước đèn, ở trước mắt cô xẹt qua một lần.
“Em hiện tại có ổn không?" Ôm lấy cô gái nhỏ, anh dịu dàng ở bên tai hỏi cô.
“Vâng. . . . . ." Hồng Diệp cắn môi,khuôn mặt đỏ lên.
"Nhiều lờ