
anh hỏi.
“Tư Dĩnh, anh với Hạ Thần sẽ kết hôn.” Hàn Cảnh Hiên nhìn cô, chậm rãi nói.
“Thật không? Vậy chúc mừng hai người.” Đới Tư Dĩnh hơi sửng sốt, vui mừng nói.
“Cám ơn, mời em .” Hàn Cảnh Hiên lấy một tấm thiệp đỏ thẫm chuyển cho cô.
Đới Tư Dĩnh mở ra liền thấy ngày, đúng là bảy ngày sau, ngẩng đầu nhìn anh
hỏi: “Thời gian gấp vậy, hai người có thể chuẩn bị tốt không?”
“Ừ, cha mẹ anh cùng cha mẹ cô ấy đều đã chuẩn bị, chủ yếu là mời người
thân, bởi vì cha mẹ Hạ Thần hi vọng trước khi đứa nhỏ sinh ra cô ấy phải được cưới, cho nên thời gian có hơi gấp, cùng lắm, anh sẽ cố gắng hết
sức chuẩn bị chu đáo, không để cho cô ấy có gì tiếc nuối.” Hàn Cảnh Hiên gật đầu giải thích.
“Cảnh Hiên, anh có thể nghĩ được như vậy, thật sự là tốt rồi, em chúc mừng
hai người một nhà hạnh phúc.” Đới Tư Dĩnh chân tình nói.
“Cám ơn, Tư Dĩnh sau này em phải bảo trọng.” Hàn Cảnh Hiên cũng không dám
nói ra, anh biết sau khi cùng Hạ Thần kết hôn, thì phải có trách nhiệm,
cho dù giữa anh cùng Tư Dĩnh không có gì, nhưng là anh sợ cảm nhận của
Hạ Thần, cho nên về sau nếu không có chuyện gì, anh sẽ không gặp mặt cô.
“Vâng, anh cũng vậy, em không làm phiền anh nữa, em về trước đây, Cảnh Hiên,
hẹn gặp lại.” Đới Tư Dĩnh dĩ nhiên nghe hiểu được thâm ý trong lời của
anh, đứng lên nói.
“Hẹn gặp lại.”
Đới Tư Dĩnh bước nhanh ra khỏi quán cà phê, khoé miệng đột nhiên lộ ra nụ
cười chua sót, cô rõ ràng không thương Cảnh Hiên, vì sao khi nghe được
tin anh muốn cưới Hạ Thần, trong lòng cô tự nhiên có chút ghen tị chứ,
lắc lắc đầu, nói chung đây là do lòng tham hư vinh của phụ nữ đang tác
quái mà.
Hôn lễ long trọng trong hoa viên, đúng ngày được cử hành.
Trong phòng trang điểm của cô dâu, Hạ Thần vừa mới chuẩn bị xong xuôi mọi
thứ, Đới Tư Dĩnh bước vào, nhìn cô nói: “Hạ Thần, chúc mừng cô.”
“Tư Dĩnh, cô đến rồi, cám ơn.” Hạ Thần nhìn cô nói, trong giọng nói chứa nhiều vui mừng.
“Hạ Thần, áo cưới của cô thật đẹp, một chút cũng không thể nhìn ra là mang
thai.” Đới Tư Dĩnh nhìn cô có chút hâm mộ mẫu áo cưới, tán thưởng nói.
“Không đâu, chẳng qua là có một chút, cũng không phải thực quá lộ, thật là,
tôi muốn sinh con xong rồi mới cưới, nhưng cha mẹ tôi quá bảo thủ, nhất
định phải gả tôi trước.” Hạ Thần nhìn thấy dáng người mình mập mạp bất
mãn nói, con gái thời điểm đẹp nhất là lúc làm cô dâu, giờ lại là cái bộ dạng này.
“Chuyện cũng đơn giản mà, chờ đứa nhỏ sinh xong, cô cùng Cảnh Hiên cử hành hôn
lễ lần nữa, không phải là được rồi sao?” Đới Tư Dĩnh cười cười nói.
“Đúng ha, sao tôi lại không nghĩ ra chứ? Cứ quyết định vậy đi, sau này cử hành hôn lễ một lần nữa.” Hạ Thần cũng cười khẽ.
“Hạ Thần, xong chưa, hôn lễ sắp bắt đầu.” Hàn Cảnh Hiên đột nhiên từ bên ngoài đi đến nói.
“Cảnh Hiên, xong rồi, lập tức ra ngay.” Hạ Thần đáp.
“Hạ Thần, chuẩn bị xong rồi sao? Hôn lễ nên bắt đầu rồi.” Hàn Cảnh Hiên đột nhiên từ bên ngoài đi đến.
“Tư Dĩnh, em đến rồi.” Hàn Cảnh Hiên nhìn cô chào, cô gật gật đầu, anh lại
nhìn Hạ Thần nói: “Anh ra ngoài trước, em cũng mau ra nhé.”
“Vâng, lập tức ra ngay, Tư Dĩnh, cô xem giúp tôi, còn có chỗ nào không ổn
không.” Hạ Thần lại đứng trước gương, soi bên trái soi bên phải hỏi.
“Hạ Thần, đều ổn cả, không có chỗ nào không ổn, cô hiện tại là cô dâu đẹp nhất.” Đới Tư Dĩnh ở phía sau mỉm cười nói.
—
Thời gian sống
Nghe được lời khen này của cô, Hạ Thần bỗng dưng xoay người lại, vẻ mặt áy
náy nhìn cô nói: “Tư Dĩnh, thật xin lỗi, cám ơn cô đã tha thứ cho tôi.”
“Hạ Thần, đừng nói vậy, thật ra tôi cũng cần phải cám ơn cô.” Đới Tư Dĩnh cầm tay cô nói.
“Cám ơn tôi? Sao lại cám ơn tôi?” Hạ Thần ngây ngẩn cả người, mình đã phá
hoại hạnh phúc giữa cô cùng Cảnh Hiên, sao cô lại đi cám ơn mình?
“Có chuyện này, tôi nghĩ là nên nói với cô.” Đới Tư Dĩnh đột nhiên nói
“Là chuyện gì?” Lòng Hạ Thần bỗng nhiên có chút thấp thỏm khẩn trương.
Đới Tư Dĩnh cười khẽ, ghé đến bên tai cô nhẹ nhàng nói: “Đừng khẩn trương.
Thật ra tôi muốn nói với cô, tôi cùng Cảnh Hiên không có làm chuyện vợ
chồng, dù chỉ là một lần.”
Hạ Thần ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cô, quả thật không thể tin được, sao lại có thể như vậy? Dù thế nào đi nữa thì bọn họ cũng là vợ chồng trong mấy tháng, sao lại có khả năng là giữa họ không hề phát sinh quan hệ.
“Hạ Thần, không cần ngạc nhiên, tôi chắc chắn là cô đã biết người tôi yêu
là người khác, Cảnh Hiên là người tốt, anh ấy chưa từng cưỡng bức tôi,
mà vẫn tôn trọng tôi, kể từ hôm kết hôn, chúng tôi liền phân chia phòng
ngủ, mãi cho đến khi chia tay, vì thế cô không cần phải áy náy.” Đới Tư
Dĩnh nhìn cô giải thích.
“Cám ơn, cám ơn cô Tư Dĩnh, cám ơn cô đã cho tôi biết chuyện này.” Hạ Thần
đột nhiên mừng quá mà khóc, nếu đã như vậy, cô có thể bỏ đi được gánh
nặng cùng áy náy trong lòng rồi.
“Tốt lắm, đừng khóc, khóc sẽ làm nhoè trang điểm, thời gian cũng không còn
nhiều, chúng ta mau ra ngoài thôi.” Đới Tư Dĩnh nhẹ nhàng lau đi nước
mắt nơi khoé mắt của cô.
“Được.”
Tại nơi cử hành hôn lễ, tay Hạ Thần khoác vào Hàn Cảnh Hiên, vẻ mặt hạnh
phúc, chậm rãi tiến bước trên thảm