
ném lên bàn, cũng lớn tiếng hét, “Vị thiếu gia này, tiền không quan trọng, trước mắt ngài cứ chơi sau đó trả sau cũng không sao.”
Tề Tư Gia đem toàn bộ phiếu đặt lên bàn, vẫn như trước đặt nhỏ, nói thật ra, 640 vạn trong lòng hắn cũng đã có chút hoảng, dù sao số lượng cũng không nhỏ nha.
“Người anhem, nếu như ván này mở, vạn nhất là thắng cũng có lẽ là không, cậu cảm thấy cuộc chơi của chúng ta thế nào?” A Đường đem dụng cụ xúc xắc đặt trước mặt Tề Tư Gia.
Tề Tư Gia cũng không do dự, cầm lấy nó mà bắt đầu hoảng hồn, liền tự tay mở ra, thậm chí hắn có chút sợ hãi khi mở ra.
“Huynh đệ, cậu mở hay vẫn là để tôi mở?” A Đường tựa hồ cũng nhìn thấy sự hoảng hốt của hắn.
Tề Tư Gia không có nhìn hắn, vươn tay, nhắm mắt lại mở nó ra.
“Ha ha . . . thực ngại quá, người anh em, xin lỗi nha.” A Đường đem số phiếu 640 vạn kéo về phía mình.
Tề Tư Gia ngồi phịch xuống ghế, mồ hôi lạnh đã bắt đầu xông ra, tên người hầu sợ tới mức run lẩy bẩy nói:
“Đại thiếu gia, chúng ta nhanh trở về đi.”
Tề Tư Gia quay đầu lại, một cái tát như trời giáng lên mặt tên người hầu: “Mày thử kêu lần nữa coi, tao sẽ xẻo thịt mày cho chó ăn.”
Hắn đem toàn bộ tính tình đại thiếu gia cùng lửa giận trút lên người tên người hầu, hung hăng cởi áo khoác ra, lớn tiếng quát, “Tiếp tục 1280 vạn, ta đặt lớn.”
“Tiểu huynh đệ, thật quyết đoán nha.” A Đường lại lần nữa vỗ tay, trong lòng lại càng thêm âm hiểm cười, loại dân cờ luôn như vậy, càng thua càng ham gỡ.
“Lần này cũng là cậu làm chủ, thế nào?” A Đường hỏi một câu.
“Không cần, ngươi tới đi.” Tề Tư Gia lạnh lùng ném về một câu. Tự mình trấn an mình nhưng mà trong lòng hắn lại càng hoảng.
Thanh âm của xúc xắc trong không khó làm cho mồ hôi của Tề Tư Gia không ngừng toát ra, tên người hầu đứng bên cạnh chân đã run lảy bẩy, còn có khóe miệng A Đường vẫn không mất đi nụ cười âm hiểm.
Khoảng khắc mở ra, tim mọi người đều đứng yên, tựa hồ đều chờ mong.
“Ha ha ha ha ha. . .” Tiếng cười không ngừng dứt từ giây phút mà A Đường mở ra.
Tề Tư Gia chết lặng, sắc mặt không còn chút máu, sợ tới mức cả người bất động, tên người hầu phía sau bật người ngã ngửa, ý niệm cuối cùng chỉ có một chữ, tiêu, lần này tiêu rồi.
A Đường nháy mắt một cái, tên đàn em bên cạnh vội chạy đến.
“Người anh em, đơn giản tính một chút, cậu tổng cộng thiếu sòng bạc chúng tôi, gần 2 ngàn vạn, cậu tính như thế nào đây?” Hắn hướng phía A Đường cười hì hì.
“Ta phải tiếp tục chơi.” Tề Tư Gia mạnh miệng hét.
“Người anh em, chơi nữa có thể, nhưng mà cậu trước mắt thiếu tôi gần 2000 vạn, nếu không đưa ra tôi không thể hầu cậu nữa rồi.” A Đường cười nói. “Ý của ngươi là cái gì, tại sao không thể chơi nữa?” Tề Tư Gia lớn tiếng quát.
“Quy củ của sòng bạc như thế nào? Ngươi không rõ sao?” A Đường một phen túm chặt vạt áo của hắn.
“Ngươi muốn làm gì?” Trong lòng Tề Tư Gia hoảng loạn, người của sòng bạc không dễ chọc vào, nhưng mà hắn không cam lòng thua.
A Đường nháy mắt một cái, tên đàn em đã đem một bản cam kết ra để trước mặt hắn. “Ký nó!” A Đường ra lệnh.
Tề Tư Gia nhìn thấy mónnợ gần 2000 vạn trong vòng 3 ngày phải trả đủ, nếu không tiền lãi sẽ vô cùng đáng sợ.
“Không, ta không ký.” Tề Tư Gia theo bản năng cự tuyêth, ký nó không khác gì muốn lấy mạng hắn, hắn nào có gần 2000 vạn chứ, cho dù là lật tung cả nhà ra, chỉ sợ làm cho bà nội đánh chết hắn thôi.
“Có thể không ký, để một bàn tay của mày lại đây.” A Đường vừa nói xong. Tên đàn em liền đã ném ra một cây đao, hơn nữa còn ôm lấy, một tên đàn em khác hung hăng túm lấy thân thể Tề Tư Gia, không cho hắn nhúc nhích.
“Không . . . đừng chặt tay của tôi, tôi ký, tôi ký . . .” Tề Tư Gia sợ tới mức hét lớn cầu xin.
Chính là cây đao nhỏ vừa múa một đường, ngón tay hắn đã đàm đìa máu. A Đường bắt chặt lấy ngón tay đầy máu kia dùng sức mà ấn lên bản cam kết. “Tư Mục, không tốt rồi!” Mai Luân từ bên ngoài, vội vọt vào.
“Chuyện gì? Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi? Muốn vào phải gõ cửa hơn nữa phải có sự đồng ý của tôi!” Tề Tư Mục thả đồ trang điểm trong tay xuống, vẻ mặt tức giận chuẩn bị dạy dỗ trợ thủ.
“Thực xin lỗi, thật sự là vội quá.” Mai Luân đứng một bên thở phì phì.
“Quên đi, rốt cục có chuyện gì nói mau?” Nhìn thấy bộ dáng chạy trối chết của Mai Luân có thể nhận thấy việc thật sự rất gấp.
“Bên công ty quảng cáo dầu gội đầu đã thay đổi người mẫu.”
“Rốt cục là thế nào nói nhanh đi!” Vừa nghe đến đổi người mẫu, tâm tình Tề Tư Mục lập tức sôi sục lên. Vị trí người phát ngôn của TR đã bị mất, hiện tại ngay cả người mẫu đại diện cho nhãn hàng dầu gội đầu đều bị kẻ khác cướp mất, cô không phản kháng thì cô quả không phải là ngôi sao đang nổi Tề Tư Mục.
“Tôi không biết, vừa mới là dì Hồng bên kia nói với tôi như vậy, tôi hỏi nguyên nhân, bà ta nói không có nguyên nhân, đi tìm công ty khác mà ký hợp đồng” Mai Luân đứng ở một bên nhỏ giọng nói, cô chỉ sợ vị đại tiểu thư này lại điên lên thì quả là đáng sợ.
“Mẹ nó, tôi đi tìm mụ tiện nhân đó.” Tề Tư Mục ném thứ gì đó đang cầm trên tay, cấp tốc đi tìm Tống Hồng.
Văn phòng Tống Hồng:
Tề Tư Mục vọt vào văn phòng của bà t