Pair of Vintage Old School Fru
Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323945

Bình chọn: 8.5.00/10/394 lượt.

òa.

Tất cả tâm tư của cô đều trần truồng bày tại trên mặt, vừa chịu hấp dẫn, lại lo lắng. . . . tất cả đều hiện ra bên ngoài, toàn bộ để khiến cho anh cảm thấy thật đáng yêu, mỗi lần thấy, đều làm anh càng muốn trêu chọc cô.

Vô luận là cô tức giận hay cao hứng, mọi một hành động của cô đều hấp dẫn tâm tư của anh, để cho anh không nhịn được nghĩ đem lực chú ý đặt ở trên người cô, không nhịn được quan sát từng cử động của cô.

Cô gái này làm anh nãy sinh ý định cả đời day dưa, từ lần đầu tiên cô đem anh nhận làm bạn trai giả mạo của mình, đã khiến anh tương đối có hứng thú với cô, thậm chí còn để xuống cao ngạo của mình, nhận là bạn trai giả nhận tiền sống của cô.

Chẳng lẽ đây là ông trời đang khảo nghiệm anh sao?

Biết rõ anh đối với chuyện tình yêu nam nữ chẳng có mấy hưng thú, lại mang đến cho anh một cô gái từ trên trời nhảy xuống, rồi nhảy đến trước mặt của anh, khiến cho tâm tình của anh khởi động.

Đúng, tim của anh chuyển động, bởi vì cô.

- Tôi muốn hôn em, không cần cự tuyệt. - Anh chân tình nhìn vào đôi mắt đen của cô, như muốn cuốn tất cả tâm tư của cô vào đáy lòng anh, mỉm cười xấu xa, chầm chậm tiến đến gần môi cô.

- Không. . . . . . – Cô hoảng hốt thét lên.

Trong nháy mắt sau, tiếng nói liền chấm dứt, đôi môi cô đỏ thắm như hoa hồng quấn lấy đôi môi anh, hơi thở hút vào phổi, tất cả đều là hơi thở nam tính đầy mạnh mẽ, như một chất kích thích trong cồn rượu, làm u mê lý trí con người.

Cô căn bản không cách nào kháng cự sự chiếm đoạt của anh, chỉ có thể ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ.

Được, thật là người đàn ông cường bạo! Cô hoàn toàn không là đối thủ của anh. Rốt cuộc việc cô ở bên cạnh người đàn ông xinh đẹp và hư hỏng này là đúng hay sai? Ưmh, cô thật là hồ đồ. . . . . . Bầu trời xanh thẳm, mây trắng quang đãng, nhiệt độ của đảo Luân Lý mát mẻ, phong cảnh hữu tình, làm cho người ta quên đi những mệt mỏi và phiền não, cơ thể trở nên lười biếng, mỗi dây thần kinh đều được thả lỏng.

Đến buổi tối, ngồi ở bàn cơm vừa ngắm cảnh, vừa nghe tiếng gió biển từ xa vọng lại, càng làm người ta thoải mái hơn.

Một nhóm người ngồi ở vị trí tốt nhất, vừa xử lý phần ăn của mình, vừa trò chuyện; trong bữa tiệc chỉ có mình Ngải Điềm làm mãi cấm đầu ăn, không có nói chuyện với ai, lâu lâu còn ngáp vài cái.

- Điềm Điềm, hình như tinh thần của cô không tốt cho lắm, có phải buổi tối làm việc quá sức không? - Bạn học cũ mập mờ nháy mắt.

- Đúng vậy, có một người bạn trai thuộc bậc nhất như thế, chắc chắn buổi tối chiến vô cùng kịch liệt. - Bạn học cũ vừa đố kỵ vừa là hâm mộ mà nói.

Nhớ tới Tề Trọng Khải mặc một chiếc quần bơi bốn góc, vật phái nam mạnh mẽ dương cao, khiến cho phụ nữ ở chỗ đó không khỏi tâm mê ý loạn.

Ngày hôm qua, anh chỉ đến bãi biển tản bộ một vòng, trong nháy mắt vô số chị em phụ nữ chỉ mặc độc chiếc áo chen ngực điên cuồng đi theo phía sau, nguyên thủ quốc gia đến cũng chưa từng rầm rộ như thế.

Khóe mắt Ngải Điềm vừa nhấc, trong mắt liền xuất hiện một tia căm hận.

Ghê gớm? Nào chỉ là ghê gớm, mấy ngày nay ngủ bên cạnh Tề Trọng Khải khiến cô hằng đêm đều bị mộng xuân quấy rầy, đè nén mãi khiến cho dục vọng phái nữ trong cô muốn nổ tung, cô phải len lén trốn vào phòng tắm để lau khô máu mũi. Cô bắt đầu nghiêm chỉnh nghĩ đến một chuyện, mình không phải là gái ế, mà là sắc nữ, mỗi đêm nhìn chằm chằm vào cái quần lót của Tề Trọng Khải, lại bị nó hấp dẫn, trong đầu không ngừng nhảy múa vào vỡ kịch khác nhau.

Có lẽ Rhona nói không sai, phụ nữ không thể kìm chế quá lâu, kìm chế quá lâu sẽ gây nên tai họa lớn, rất có thể ngày nào đó sẽ bùng nổ làm thành những chuyện vô cùng ngốc nghếch.

- Điềm Điềm, cô thật độc ác – Bạn học Bính chỉa tay về phía cô hô to. – Anh ấy làm việc quá sức vậy sao cô không cố gắng bồi bổ cho anh, vốn định buổi tối đem anh ấy ép khô sao?

Ngải Điềm bị một phen khó xử, vội vàng mất hồn, sau đó đem phần ăn trên bàn gẫm mãnh liệt, kết quả của hành động lỗ mãng này chính là đống bạn học liền đổ mắt nhìn về Tề Trọng Khải. Thoáng chốc, mọi người bắt đầu cuồng loạn.

- Điềm Điềm, loại ám hiệu này cũng quá rõ ràng đó. . . . . .

- Anh Tề, buổi tối cần phải tăng lên sức lực mới được, xem ra khẩu vị của Điềm Điềm rất mặn. Chưa từng có ai có thể thỏa mãn cô.

- Ngải Điềm nhỏ bé, không nên để tổng giám đốc lớn phải mệt chết vì cô đó nhé. - Mọi người nhất trí cười dâm đãng.

Trong bữa tiệc, vị trí quan trọng hàng đầu của Thái Vi đã bị giành lấy, vì vậy cô tức giận đến sắc mặt trắng bệch, đột nhiên trong lòng nghĩ đến chuyện gì đó, cất giọng nói cao lên, chen ngang câu chuyện:

- Oa, nói ra Điềm Điềm cũng không giống trước kia, thay đổi nhiều lắm đó. Mọi người còn nhớ hay không, vào năm thứ hai Đại học, Điềm Điềm của chúng ta từng điên cuồng theo đuổi một hoàng tử đó?

- À, tôi còn nhớ khi đó Điềm Điềm bị cự tuyệt thật thảm!

Một người bạn học khác chen vào nói tiếp, những người bạn học cũ vì lòng đố kỵ liền bắt đầu đào lên vết sẹo của Ngải Điềm, khiến mặt Ngải Điềm xanh như tàu lá chuối.

- Khi đó mọi người không phải còn nói trên người Điềm Điềm có loại từ trường gì đó, làm