Disneyland 1972 Love the old s
Người Đàn Ông Xa Lạ

Người Đàn Ông Xa Lạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322231

Bình chọn: 7.5.00/10/223 lượt.

giờ ? Tôi làm gì còn nhà cửa để ở chứ ?

- Cô sẽ đến chỗ tôi, ở với tôi.

Thấy Chiêu Hà còn có vẻ gì đó ngại ngùng sợ sệt . Anh nói thêm:

- Cô yên trí đi ! Tôi không hề đụng đến cô đâu . Chỉ cần cô trả ơn bằng

cách mỗi ngày làm cho tôi một con gà hấp gừng là được rồi.

- Nhưng còn cô Lam Hằng của anh ? Liệu bà ấy có bằng lòng ở đó không ?

Anh cười:

- Cô lo gì ? Căn nhà này tôi mua để định nghỉ ngơi vào những dịp hè . Tôi ở có một mình . Nhưng giá dụ có cô Lam Hằng thì cũng chẳng có gì phải

sợ . Tôi rước cô về ở với tư cách là mướn một người giúp việc, chứ đâu

phải rước vợ về đâu mà phải kén chọn . Cô cứ thoải mái ở tạm vài ngày

thôi, khi nào cô bạn của cô về thì cô quay về.

Thấy nàng chần chừ, anh hối thúc:

- Nào ! Hãy chuẩn bị đồ đạc đi, tôi sẽ đưa cô đi ngay trong đêm nay.

Nhìn anh thật lâu, rồi Chiêu Hà chậm rãi bước vào trong . Vọng Quân gọi cô dậy vào lúc tám giờ sáng:

- Dậy đi, cô gái ngái ngủ của tôi.

Chiêu Hà lăn qua, lăn lại rồi nằm yên:

- Dậy đi ! Tôi biết cô đã dậy rồi.

Chiêu Hà hé mở đôi mắt . nàng thấy mình đang nằm trong một căn phòng lạ được

trang hoàng thật đẹp . Ngay cả cái nệm nàng nằm, nó cũng êm ấm lạ thường . Nếu so sánh căn phòng này và căn phòng của nàng thì quả thật căn

phòng của nàng là một ổ chuột.

Nàng lờ mờ hiểu ra mọi chuyện .

Có lẽ đêm qua, nàng mệt nên ngủ quên trên xe và anh đã bế nàng vào căn

phòng xinh đẹp này của anh.

Nàng mở to mắt nhìn anh và mỉm cười thẹn thùng

Anh nói mà không ngừng quan sát nàng:

- Chịu dậy chưa, hả cô bé ?

Nàng nghĩ có lẽ anh tới sớm để ngắm xem trông cô ra sao khi cô vừa thức giấc . Bởi vì nàng thấy anh quan sát rất kỹ càng . Anh mắt lấp lánh của anh

lướt từ mái tóc rối tung đến đôi mắt ngơ ngác và làn da mỹ miều của cô . Rồi xuống đến chiếc váy ngủ bó sát lấy những đường cong mỹ miều, mềm

mại trên cơ thể mảnh mai tươi trẻ của cô.

Anh nhận xét tỉnh queo:

- Chiếc váy ngủ này, chắc cô mua từ đống quần áo si da.

Chiêu Hà mím môi tức giận . Chiếc váy này đích thân mẹ nàng may mừng sinh

nhật lần thứ mười sáu của nàng, mà anh ta dám nói hàng mua được từ đống

quần áo si đa.

Cô giải thích một cách hờ hững:

- Tôi không mua nó . Đó là một món quà.

Đôi mắt Vọng Quân quắc lên giận dữ . Anh đi đến sát giường nàng:

- Từ ai ?

- Từ một người quen, thân yêu nhất của tôi.

Vọng Quân hơi thô bạo:

- Thế hắn bây giờ đang ở đâu ?

Chiêu Hà liếc hất cằm thon thon về phía anh và nói:

- Vọng Quân ! Tôi không muốn anh tranh luận về chiếc váy ngủ của tôi . Tôi muốn đi về nhà.

- Vọng Quân điên tiết đẩy cô ngồi lại xuống giừng trước khi cô chuẩn bị đứng dậy

Anh hơi cộc lốc:

- Có bao nhiêu gã đàn ông đã nhìn thấy cô trong cái váy ngủ này, hả ?

Câu hỏi của anh làm cho cô cảm thấy nghẹt thở . Mặc cô bừng bừng khi cô trả miếng chát chúa:

- Thế ông cho là bao nhiêu ?

Vọng Quân độp lại với một cơn giận dữ đã được kiềm chế :

- Thế cô cho rằng tôi biết à ?

Chiêu Hà im lặng không trả lời . Anh nắm lấy cánh tay nàng kéo nàng đứng dậy . không chút do dự, anh ôm cô vào lòng . Môi anh mãnh liệt tìm môi cô .

Cô hất mạnh anh ra.

- Anh làm cái quái gì thế ?

- Tôi muốn rót mật ngọt vào môi cô trước khi cô cho tôi biết có bao nhiều gã đàn ông thấy cô mặt cái váy này.

Chiêu Hà kêu lên:

- Tôi từng ở với ai là chuyện của riêng tôi . Bây giờ, xin ông hãy để tôi đi . "Chiêu Hà ! Em ăn thử xem, món gà hầm gừng này anh làm có ngon bằng em

không ! Anh phải dậy từ bốn giờ sáng để làm nó đây . Chúc em ngon miệng

và đừng giận anh chuyện khi nãy nhé

Anh

Vọng Quân"

Nàng ghét anh đó, rồi lại thương anh đó . Anh không khi nào không chọc tức

nàng, nhục mạ nàng . Nhưng anh lại cũng không khi nào không lo cho nàng . Ôi ! Anh là một người đàn ông xa lạ . Kẻ lạ mặt đã đi nhanh vào cuộc

đời nàng và làm nàng đau khổ.

Điểm tâm xong, nàng nghĩ rằng mình cần phải hít thở một tí không khí trong lành, và tham quan một vòng

xung quanh ngôi biệt thự của anh mà tối qua khuya quá nàng ngủ quên nên

chưa có dịp quan sát nó.

Nàng khoác chiếc áo gió, rồi lặng lẽ ra ngoài . Một ngày mới đối với nàng thật đẹp

Mọi cảnh vật như chuyện mình sau một đêm say ngủ . Gió nhẹ làm lay động

những cành hoa còn lóng lánh sương đêm . Trên cao, ông mặt trời rũ những tin nắng vàng xuống từng cành cây, ngọn cỏ, góp phần làm tô đẹp bầu

không khí vào một buổi sáng cuối tuần.

Vui miệng, nàng nghêu ngao hát:

"Tình cờ

Mà ta biết nhau thật không ngờ

Tình cờ

Gặp nhau trên lối đi đầy hoa... "

Thỉng thoảng, nàng dừng lại và chạm tay vào mọi vật như thể chúng đang nhảy

múa chung vui cùng nàng . Ôi ! chỉ có một lá thư với lời lẻ ngọt ngào

của anh cũng làm cho n àng vui thế này.

Ngôi biệt thự của anh thật đẹp . Phút chốc, mọi cảnh vật như mê hoặc nàng

Trước mặt nàng là một thảm cỏ xanh trải rộng, tươi mát và mịn màng . Ở đây,

hầu như trồng đủ các loại hoa . Kể cả những loài hoa lạ mà Chiêu Hà chưa từng thấy bao giờ . Trên những cành cây ngọn cỏ vần còn ướt đọng những

hạt sương mai . Ở giữa khoảng sân trải rộng có một chiếc hồ