XtGem Forum catalog
Người Đàn Ông Kiêu Ngạo Chớ Phiền Tôi

Người Đàn Ông Kiêu Ngạo Chớ Phiền Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322382

Bình chọn: 7.5.00/10/238 lượt.

ời đại học của tôi."

Thanh âm trên TV tiếp tục truyền đến.

"Vậy tình yêu của hai người đã trải qua nhiều năm rồi! Có thể tiết lộ tên họ của cô ấy không?"

"Dĩ nhiên có thể, tên của cô ấy là, Nguyên như 1 đồng 2 đồng, Mạn trong mạn thôn thôn (chậm rì rì), Nhu trong bất ôn nhu (không thùy mị). . . . ."

"Wow! Đây là chuyện gì xảy ra a?" Vương Thiên Thu quá sợ hãi, đây không phải là tin đồn của các đồng nghiệp sao? Lại là thật!

Phó Tổng Tài công khai tỏ tình với cô kìa!

"Ủa? Không phải cô em họ." Mã Thư Cần cũng kinh ngạc, dĩ nhiên kinh ngạc

không bằng Nguyên Mạn Nhu rồi, cô chỉ xác định mình có nghe lầm không

thôi.

Nhưng hình ảnh xê dịch qua liền sau sẽ không lại làm lại rồi, nghĩ cũng mang lảng tai càng thêm không thể nào.

"Mau nói cho mình biết đi! Mạn Nhu cô nói. . . . . ."

"Quái lạ, không phải muốn kết hôn với em họ sao? Có phải nghe lầm không đây?"

"Mạn Nhu và Aaron ở chung một chỗ là thật sao? Cùng —— đàn em thời đại học?

Từ thời đại học hai người đã cùng nhau à! Thật là khoảng cách xa lại khá dài yêu. . . . . ."

"Mới vừa rồi cũng không có nhắc tới cô em họ, cái cô em họ đó có phải giả không?"

Mã Thư Cần trong phòng khách một mảnh ầm ỉ cháy phừng phựt, cho nên, thăm hỏi đến khi kết thúc, cũng không có người chú ý tới.

Trải qua thời gian dài ngồi trên máy bay, Nguyên Mạn Nhu rốt cuộc đặt chân tới Newyork.

Sau khi trên TV phát ra tin tức kia ở ba ngày trước, tất cả các nhà truyền

thông không khỏi sử ra cách đào bới, bắt đầu tìm kiếm người tên Nguyên

Mạn Nhu trong miệng Kỷ Lăng là cái nhân vật gì!

Hơn nữa anh lại

đem tên cô giải thích rõ ràng như thế, còn nói là đàn em thời đại học

của anh, chỉ cần điều tra ra Kỷ Lăng đi học ở đại học nào, rất nhanh tìm thấy cô, không chỉ cô, ngay cả cha mẹ cô cũng bị phỏng vấn qua, hại cô

chỉ có thể vội vàng dọn dẹp hành lý, đáp chuyến bay gần nhất tới

Newyork.

Cô muốn hỏi rõ anh có ý gì, tại sao muốn hãm hại cô như vậy?

Điều kỳ quái nhất chính là, khi nhân viên soát vé thấy hộ chiếu và vé máy

bay của cô thì hỏi cô đến Newyork là đi gặp Kỷ Lăng phải không, có thể

len lén kết hôn ở Newyork không.

Anh tám phần là chỉnh cô đến nghiện, mới có thể ở trước mặt truyền thông nói giỡn.

Nhưng lần này anh thật là thật là quá đáng!

Đến lúc cô bị anh lui hôn, mất mặt chính là ném xuống toàn thế giới rồi.

Cho nên lần này cô tới, tuyệt đối phải bày ra "Quyết đoán" , muốn anh biết

rõ cô cũng không thể mặc cho người khác tùy tiện đùa bỡn như vậy.

". . . . . . Mạn Nhu, sẽ không ai đùa giỡn như vậy đâu! Bạn nghĩ lại xem có phải bạn hiểu lầm rồi?"

Bỗng dưng, cô nhớ tới lời nói của Thư Cần.

Đáy lòng dĩ nhiên hy vọng là hiểu lầm, nhưng, bức ảnh cưới mà Hạ Thải Chi

đưa tới không phải là giả, nếu không phải chuẩn bị kết hôn, nếu không

phải là có cảm tình nhất định, tại sao lại có thể có ảnh cưới đây?

Nghĩ tới đây, tim cô đau xót, kiềm lại thống khổ, cô kiên cường chống đỡ ra

sân bay, đón một chiếc tắc xi đi thẳng tới Kỷ thị. Dù đau lòng thế nào,

cũng muốn đem chuyện làm rõ ràng. . . . . . Cô thầm nói ở trong lòng. Không chút do dự ký

xuống đơn chuyển nhượng mà luật sư đã làm sẵn, vì nhiệm vụ mà Kỷ Lăng

lại quay về Newyork coi như đã qua một đoạn thời gian. Nếu như là người

bình thường, chắc cảm thấy buông tay cho một tài sản lớn như vậy rất

đáng tiếc, nhưng Kỷ Lăng lại không cảm thấy vậy.

Người nếu không thể tùy tâm sở dục, giá trị tồn tại liền chế ngự rồi, còn nói gì "Cười nhìn nhân sinh" ?

Huống chi, người phụ nữ anh yêu ở Đài Loan, anh không thể nào ở lại Newyork, ngăn cách ở hai nước với cô ấy.

Cho nên từ sự ép buộc của Hạ Thải chị đi chuyến bay về Newyork sau, anh đều đem chuyện này làm cho rõ ràng, bởi vì phải làm nhiều thủ tục rườm rà,

khiến anh phải dừng ở Newyork thêm mấy ngày.

Cũng may chuyện cũng đã qua một đoạn thời gian, anh có thể trở về Đài Loan rồi.

Mạn Nhu. . . . . . Thực sự nhớ em quá. . . . . .

Bĩu môi. . . . . . Điện thoại nội bộ trên bàn vang lên, giọng nói cứng nhắc của thư ký truyền đến: "Aaron, có vị tiểu thư họ Nguyên tìm ngài."

"Nguyên?" Anh cau mày, nhất thời không nghĩ tới là ai.

"Dạ, cô ấy nói cô ấy muốn tìm『 đào binh 』Kỷ Lăng." Thư ký tiểu thư cũng

không biết có nghe lầm không, liền đem mình nghe được nói một lần bằng

tiếng anh.

"『 đào binh 』?" Anh nghiền ngẫm một lần, nhất thời, nghĩ tới Nguyên Mạn Nhu, là cô ấy sao?

"Cho cô vào đi." Ngẩng đầu, anh làm cho luật sư mang theo văn kiện rời đi.

Chỉ chốc lát sau, bóng dáng của Nguyên Mạn Nhu thật sự xuất hiện ở cửa phòng làm việc của anh.

"Mạn Nhu!" Anh đi lên trước, muốn ôm cô, không nghĩ tới cô lại lui về sau một bước, tránh được anh.

"Mạn Nhu! ?" Anh cho rằng cô sẽ xuất hiện, là cô nguyện ý nghe anh giải thích.

"Em không phải tới tìm anh để ôn chuyện ." Nguyên Mạn Nhu nhìn thấy anh với thần thái phấn khởi, bộ dạng không hề cảm giác hổ thẹn, lại nhớ tới vẻ

chật vật của chính mình mấy ngày nay, trong lòng không khỏi tức

giận."Mời anh lập tức thừa nhận với truyền thông mình sai rồi, không nên tung tin giả."

Hai tay anh liền rơi xuống: "Anh làm sai chỗ nào?