Insane
Người Chồng Máu Lạnh

Người Chồng Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328924

Bình chọn: 7.00/10/892 lượt.

ời mới tới, những người kia không phải người tốt đâu nên đừng có thích, cũng đừng tiếp cận họ.” Lời nói đầy hàm ý của cô bạn, “Hắn là khách quen ở đây, người ta gọi hắn là thiếu gia Vệ tam, hắn mỗi một lần đến đây, đều mang theo một người phụ nữ khác nhau, hơn nữa nghe nói, hắn đổi phụ nữ giống như thay quần áo, tuy hắn cười như vậy nhưng hắn kì thật rất lãnh khốc,”

“Hắn là con út của nhà họ Vệ, chắc cô đã nghe qua danh nhà họ Vệ rồi chứ, trên báo thường xuyên xuất hiện mấy người nhà họ, bọn họ có công ty riêng, theo lời đồn, bọn họ thường hay gặp gỡ xã hội đen, cho nên, những người ở đó đều e ngại bọn họ vài phần. Người đàn ông đó, chúng ta không thể với tới được.”

Hà Duyên lập tức gật đầu, cô biết hắn và cô khác nhau hoàn toàn, chỉ là không nghĩ tới… Thân phận của hắn cao như vậy, khiến cô cảm thấy sợ hãi.

Lòng của cô có chút chua xót, run rẩy, còn nhớ, hương vị trên người đàn ông đó thật dễ chịu, còn có cơ thể của hắn thật ấm.Ở đêm đó, khi hắn cứu cô hắn cũng đã trộm mất trái tim cô rồi.

Mơ hồ, cô biết, cái loại cảm giác kia chính là… Yêu…

Cô vẫn muốn gặp lại hắn, giống như trong TV vậy, nhưng cô thật không ngờ, gặp lại người, cũng không có phát hiện, hóa ra có những người, cô không thể đến gần.

Cô khẽ thở dài một hơi, nhìn lại bộ quần áo trền người, quả thật là không tương xứng, hắn là người thừa kế của một gia tộc lớn, cô chỉ là một người bồi bàn, khoảng cách giữa hắn và cô giống như là trời và đất vậy, mãi mãi không thể ở cạnh nhau.

Mỗi ngày cảy cô lại trôi qua như cũ, ngoài ý muốn, cô lại không thể gặp lại người đàn ông kia.

Cô nghĩ cô và hắn sẽ không gặp lại nhau nữa, nhưng ai biết vận mệnh trong lúc lơ đãng, lại đem hai người ở hai thế giới khác nhau kéo lại gần nhau, cứ thế kéo lại.

Hà Duyên đi một mình về nhà, đèn đường hai bên sáng trưng, cũng là bởi vì chuyện kia, cũng bởi vì Vệ Thần đã cảnh cáo cô, cho nên, hiện tại cô không dám đi những con đường vắng, tối, cho dù là nhanh hơn chục phút, cô cũng không muốn đi lại con đường đó nữa. Bởi vì, cô không có khả năng lại may mắn một lần nữa, sẽ giống như lần đó, có người cứu cô.

Cô tiếp tục đi, sắp tới chỗ cô thuê trọ rồi, cô vốn không có người thân, lúc nào cũng chỉ có một mình, cho nên cô chỉ cần ăn no, không cần lo cho người khác có đói hay không, nhìn số tiền trong ví của mình, gương mặt nhợt nhạt nở nụ cười, hôm nay phát tiền lương, cô vẫn có thể tồn tại. Mặc dù với người khác là không nhiều, nhưng đối với cô mà nói số tiền này, chính là tiền nhà của cô, tiền cơm của cô, tuy chỉ đủ cho một mình cô, nhưng cô đã rất hài lòng rồi.

Edit: Ốc SênCô đột nhiên dừng bước, hình như cô nghe thấy âm thanh gì đó rất lạ.

Kinh nghiệm sống cho cô biết, tốt nhất là không cần có lòng hiếu kì với những chuyện như này, nếu không sẽ hại chính bản thân, cuối cùng cô vẫn bước về phía phát ra âm thanh lạ đó.

Âm thanh ngày càng rõ, dường như là tiếng thở gấp của đàn ông…

Cô đến gần… Cách đó không xa đúng là có một người đàn ông…

Cô đứng nguyên tại chỗ, không biết có nên đi qua hay không, nhưng hơi thở của đàn ông dường như có chút thống khổ, cô không thể nhẫn tâm bỏ qua người đàn ông này, cô vốn là một cô gái tốt bụng, tuy cô nghèo nhưng cô vẫn có sự lương thiện.

“Anh làm sao vậy?” Cô ngồi xổm xuống, lo lắng nhìn người đàn ông trên mặt đất.

Người đàn ông ngẩng đầu lên, hai mắt híp lại mông lung, “Đưa tôi tới khách sạn,” hắn đưa tay bắt lấy bả vai Hà Duyên, cả người nóng như muốn nổ tung.

Ánh mắt Hà Duyên mở to, Vệ Thần, sao lại là anh ta… Hắn rốt cuộc làm sao vậy. (Nghi bị cô nào bỏ thuốc kích một số thứ lắm nha :3)

Bàn tay hắn đăt trên bả vai cô thật nóng, giống như bị bỏng vậy.

“Anh làm sao vậy?” Cô vội đỡ hắn dậy, cũng phát hiện cả người hắn nóng bừng, cô vô cùng lo lắng.

“Đưa tôi tới khách sạn, ngay lập tức,” giọng nói hắn có chút vô lực, cảm giác máu trong người như đang sôi lên. Hắn chỉ có thể cố gắng nắm chặt bả vai cô gái xa lạ này, cố gắng dùng chút tự chủ cuối cùng, nhẫn nại thứ cảm giác đang dâng lên trong người.

“Được…” Hà Duyên vội vàng đỡ hắn dậy, phát hiện, trọng lượng cả người hắn đặt trên người cô, đè cô gần như sắp không thở nổi.

Cô cắn chặt răng, cố gắng đi về phía trước, mồ hôi từng giọt rơi xuống, không chỉ ở trên người hắn, mà người cô cũng đã ướt đẫm mồ hôi.

Vệ Thần cảm nhận rõ ràng hơi thở của phụ nữ ngay sát mình, hắn dùng sức nắm chặt tay lại, chiết tiệt, lại có người dám sử dụng kế bẩn này với hắn, dám cho hắn uống thứ thuốc này, lần sau nhìn thấy, hắn nhất định sẽ giết chết người đó.

“Tôi bị người hại uống thuốc kích dục, cô có từng nghe về nó chưa?” Vệ Thần thở dốc nói, khi còn chút ý chí cuối cùng, hắn nói tất cả những chuyện này với cô gái xa lạ trước mặt, dù sao người ta cũng là ân nhan cứu mạng của hắn, hắn không muốn làm gì cô, hắn có cảm giác, cô gái này còn rất nhỏ, không biết cô đã trưởng thành chưa nữa.

“Vâng,” Hà Duyên hơi lặng người đi, cũng đã hiểu rõ rồi. Chỉ làm, cô phải làm sao bây giờ, nhìn qua hắn dường như rất thống khổ, hắn có chết hay không…

“Anh…” Cô muốn hỏi điều gì đó, lại phát hiện mình k