
ắn, cô vẫn luôn yêu hắn, yêu hắn từ trước cho tới bây giờ. Chỉ là tổn thương quá nhiều, quá sâu, khiến cô không dám yêu nữa…
“Em không cần nói, anh cũng biết, ” Đột nhiên Duệ Húc cảm thấy mình thực sư tàn nhẫn, chính hắn đãđẩy côđi, bây giờ lại yêu cầu cô yêu hắn, đối với cô như vậy là công bằng sao? Sựđấu tranh và bất lực trong mắt côđã nói cho hắn biết, hắn đã rõ tất cả.
Trên mặt hắn đã không còn chút lạnh lùng nào, giống như có thuốc nhuộm thành màu sắc của mùa xuân, thật ấm áp. Bánh Bao Nhỏ chơi với cánh tay không bị thương của hắn, không rõ, cha mẹđẻ của mình đang nói cái gì nữa.
Có một số việc, bọn họ thực sựđã hiểu rõ rồi.
Không phải không yêu, mà là không thể yêu, không thể yêu… Hắn có thể nhưng cô lại không thể… Hai năm quá, côđã thiếu nợ một người đàn ông khác quá nhiều, thậm chí dùng cảđời có khi trả cũng không hết.
“Mẹ, Bao Bao đói,” Bánh Bao Nhỏ quay đầu, buồn bã nhìn Tử Lạc, lại không bảo côôm, rõ ràng Duệ Húc trong lòng cậu bé còn có sức hấp dẫn hơn cả mẹ.
“Mẹđi pha sữa cho con,” Tô Lạc đứng lên, vấn đề vừa rồi khiến cô rơi vào sự giãy dụa u tôi đáng sợ, cô giống như muốn chạy trốn, chạy ra ngoài, không ai nhìn thấy sự chua xót trong mắt cô.
“Bánh Bao Nhỏ,” Duệ Húc cúi đầu, nhẹ nhàng vỗ về gương mặt con trai, “Bánh Bao Nhỏ, nhớ Bánh Bao Nhỏ là một người đàn ông, phải bảo vệ mẹ rõ chưa?” Bánh Bao Nhỏ cái hiểu cái không gật đầu, vẫn đang chơi đùa với ngón tay của hắn, ánh nắng bên ngoài chiếu vào phòng, khiến mọi thứ trở nên ấm áp hơn, dừng lại trên hai cha con thật vất vả mới được ở cạnh nhau, giống như chưa từng có sự lạnh lùng, chưa từng có sự xa lạ, lúc này chỉ có tình cha con dâng trào, khiến Duệ Húc cảm động, thật sự quá quý giá, hắn sẽ nhớ tới khoảng thời gian này, sẽ ghi nhớ mãi mãi. “Bánh Bao Nhỏ, con biết không, cha thật sự rất yêu con..” Hắn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Bao Bao, còn Bánh Bao Nhỏ thì chu đôi môi nho nhỏ của mình lên, hôn một cái thật kêu trên mặt của hắn.
“Bao Bao cũng yêu chú” tuy nó vẫn còn nhỏ, chưa biết yêu là cái gì, nhưng nó biết, nó thực sự rất thích ở cùng với chú này, có thể đây chính là do quan hệ máu mủ, cứ tự nhiên tiếp nhận, cứ tự nhiên mà yêu, bởi vì bọn họ là cha con, thật sự là cha con.
Lê Duệ Húc có chút mất tự nhiên lấy bình sữa trong tay của Tô Tử Lạc, đây là lần đầu tiên hắn cầm bình sữa, thậm chí bình sữa còn bé nhỏ nằm gọn trong bàn tay hắn, vậy mà hắn lại không biết cách nào nắm lại.
“Sữa sữa…” Bánh Bao Nhỏ không ngừng vươn tay nhỏ bé của mình ra, muốn được uống sữa, Lê Duệ Húc liếc nhìn Tô Tử Lạc một cái, hàng lông mày nhíu chặt lại, quả thực không còn giống một Lê Duệ Húc không ai làm gì được, hiện tại hắn, chỉ có thể nói là mười phần giống một người cha bất lực, Bánh Bao Nhỏ không vui, vươn đôi tay nhỏ bé mật mạp của mình về phía Tô Tử Lạc “Mẹ, chú hư, Bao Bao muốn uống sữa…”
Còn Lê Duệ Húc có chút sốt ruột, nhìn tô Tử Lạc như thể cầu cứu, nhìn hắn bây giờ chỉ có thể dùng từ tay chân luống cuống để hình dung, trong nhiều trường hợp, thậm chí hắn còn không thèm nhíu mày, ngay cả khi đối mặt với khoảnh khắc sinh tử, hắn cũng không có khẩn trương như bây giờ.
Đường đường là tổng tài của tập đoàn Húc Nhật, không gì là không làm được, mạnh mẽ giống như một người đàn ông khác thường, thế nhưng hiện tại lại bị một bình sữa đánh bại. Vệ Thần đột nhiên bước vào, nhìn thấy cảnh cha con hắn như vậy, cũng giống như Tô Tử Lạc, há mồm, trợn mắt nhìn, trời ơi, không thể nào, người đàn ông đang cầm bình sữa giơ lên cao kia là Lê Duệ Húc sao?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bánh Bao Nhỏ ấm ức.
“Húc, anh đang ngược đãi con ngươi đấy hả, anh xem, nó sắp khóc rồi kìa” Vệ Thần thật vất vả lắm mới nén nhịn được, hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy Duệ Húc như vậy đâu, bình sữa trên tay cứ như làm quả bom vậy, chỉ sợ sẽ nổ tung con trai bảo bối của mình, nhưng đây rõ ràng là đồ uống của Bao Bao nha. Hắn định để con của hắn đói chết hay sao?
Lê Duệ Húc trừng mắt nhìn Vệ Thần, cho tới bây giờ hắn cũng chưa cảm thấy chán ghét cái người kia như bây giờ, chán ghét đến mức muốn đá tên này ra ngoài, đây là lần đầu tiên hắn làm cha, lần đầu tiên cho con uống sữa, do mới làm nên có cảm giác chưa quen, hắn muốn chờ xem, lần đầu tiên Vệ Thần cho một đứa nhỏ uống sữa sẽ thành ra bộ dạng gì, hiện tại thì cứ cho cậu ta giễu cợt đi.
Tô Tử Lạc khẽ chớp mắt, không thể không nói cô cũng ngây ngẩn cả người, nhưng, phải thừa nhận là cô cũng bị dọa, bộ dạng này của Lê Duệ Húc, thật sự không thể tin được, người này là Lê Duệ Húc.
“Không sao hết, anh cứ đưa bình sữa cho nó, nó có thể tự mình uống được, ” Bánh Bao Nhỏ là một đứa trẻ thông minh, nó đã có thể tự mình uống sữa. Đương nhiên cũng sẽ tự mình ăn cơm, mà không có chút khó khăn nào.
“Nhiệt độ như vậy có phải là hơi nóng không, nó có cảm thấy nóng không?” lông mày của Lê Duệ Húc vẫn cứ nhíu chặt lại, hỏi liên tục mấy câu hỏi. Còn ánh mắt của Bánh Bao Nhỏ rốt cục đã đỏ lên rồi.
“Không đâu, nhiệt độ như vậy là vừa rồi, nếu anh không cho nó uống luôn, có thể là sẽ bị nguội đấy, ” Tô Tử Lạc kiên nhẫn nói.
“Lạnh, vậy