XtGem Forum catalog
Người Anh Yêu Chính Là Em

Người Anh Yêu Chính Là Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321444

Bình chọn: 8.00/10/144 lượt.

rả lời này làm cho mọi người ở đây choáng váng mặt mày.

Tiểu quỷ này hóa ra là đang chọn “giống” sao? Còn nữa, bé gái này làm sao có thể nhìn ra Diêm Tuấn và Diêm Lệ là anh em song sinh chứ.

Mọi người khó hiểu nhìn cô gái nhỏ tràn đầy tự tin, còn bé trai bên cạnh thì khờ dại cười với Diêm Lệ. Có nghĩa là thằng bé đã hoàn toàn đồng ý với lời dạy bảo của chị mình.

Ai! Thôi đi! Nếu như lý do điên rồ này còn có người tin thì cần gì phải giải thích làm gì.

“Ơ... cậu thì sao...” Diêm Định Sinh rõ ràng là chờ xem kịch vui, anh cười hì hì hỏi Diêm Lệ.

“Sao cũng được!” Diêm Lệ nhún nhún vai, đồng ý nhận nuôi bé trai có nụ cười rạng rỡ này.

“Vậy thì có thể nói là song hỷ lâm môn nha! Ha ha!” Diêm Định Sinh cười vui vẻ, ánh mắt nham hiểm của anh xoay tròn nhìn khắp cả phòng, cuối cùng nhìn đứa trẻ còn lại: “Ơ kìa! Đây quả là rắc rối mà!”

Cô bé nhỏ khóc sụt sùi bị anh… Không, phải nói là bị mọi người nhìn chằm chằm. Nước mắt của cô bé trong veo không ngừng rơi trên gò má đỏ ửng. Điều này phải làm cho mọi người yêu thương chứ sao lại nói là một rắc rối?

“Tại sao chúng ta phải nuôi nấng con của kẻ phản bội? Để cho nó tự sinh tự diệt đi!” Đại sảnh lại bắt đầu ầm ĩ, tất cả đều vì thân phận của cô bé - con của một kẻ phản bội.

Tại ba cô bé phản bội nên mới làm Diêm Minh mất đi nhiều thủ hạ, và làm cho hai chị em Hướng Dương Hi mất ba mẹ.

Dù sao đi nữa thì Diêm Minh không cần phải xử lý việc này nhưng Diêm Định Sinh lại mang bé đến đây. Nguyên nhân không phải là vì tên này lại muốn quấy phá sao. Cô bé này có lẽ là một rắc rối, nhưng đối với người kia mà nói có lẽ không phải vậy...

“Tôi muốn bé này!” Giọng nói lạnh lùng trầm ổn từ trong miệng Diêm La truyền ra.

Không biết là do anh ít nói hay là bởi vì lời anh nói ra. Tóm lại là bây giờ đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả một chiếc kim rơi xuống cũng nghe thấy được.

“Tại sao? Như vậy quá nguy hiểm!” Rốt cuộc cũng có người nhắm mắt nói ra nghi vấn của mọi người.

Đúng vậy! Kẻ ngốc nào lại muốn nuôi dưỡng con gái của kẻ phản bội chứ? Tuy tổng giám đốc rất mạnh nhưng nuôi hổ thì không thể không đề phòng!

“Nếu như một bé gái sáu tuổi cũng có thể uy hiếp tôi, vậy thì các cậu cũng nên chuẩn bị đổi chủ đi?” Diêm La lạnh lùng ném ra một câu chặn lại mọi chất vấn.

Mà quyết định của anh cũng làm cho Diêm Vệ không mở miệng không được: “Vậy thì tôi sẽ bảo vệ cô bé này.” Nói là bảo vệ nhưng thật ra là đề phòng tương lai nó sẽ gây bất lợi với Diêm La.

“Không cần, tự tôi có thể làm được.” Mặt của Diêm La không chút thay đổi, anh khoát khoát tay, sau đó lại hỏi: “Cậu không phải là cũng có một nhóc tì cần xử lý sao? Nghe nói là sinh viên năm hai?”

“Đúng vậy.” Nói đến cô gái mới vừa nhận nuôi, trong mắt Diêm Vệ từ trước đến nay luôn lạnh lùng lại xuất hiện một tia ánh sáng kỳ dị.

“Woa! Ngay cả sát thủ cũng nuôi trẻ con vậy thì thế giới này thật sự thay đổi rồi!” Diêm Định Sinh quang minh chính đại nghe lén được một chuyện lạ, thế là anh gào to lên.

Mà câu nói này cũng làm cho mọi người hiểu ra. Thì ra là các nhân vật tai to mặt lớn đang lưu hành mốt “Nuôi trẻ con” đây mà!

Người anh yêu chính là em

Anh biết anh thật sự yêu em

Nếu không thì sẽ không vừa nhìn thấy em

Thì tim anh anh đã loạn nhịp.

Tiếng bước chân vang lên khắp hành lang của Diêm Minh, từ nhỏ tới lớn, từ xa đến gần.

Mọi người đang uống trà trong vườn hoa thì thấy một người đàn ông tuấn mỹ dắt tay một bé trai đi ngang qua, người đó vô ý dừng bước chân lại.

Mọi người tập trung nhìn lại thì mới biết “người đàn ông tuấn mỹ” kia là em gái của ông chủ Diêm Minh – Diêm Lệ. Đứa bé trai cô đang nắm tay chính là Hướng Dương Diễm, bé trai cô vừa nhận nuôi.

Không ai muốn gọi họ lại nói chuyện, vì đa phần thành viên của Diêm Minh tính tình rất kỳ quái. Ngay cả anh trai của Diêm Lệ - Diêm Tuấn cũng không muốn nói chuyện phiếm với cô ta.

Nhưng mà, có một người thì lại không hề như vậy. Tiếng nói với mức độ deciben cao ngất vang lên làm mọi người sững sờ, chỉ có Diêm Tuấn là bình tĩnh nở nụ cười nhạt.

“Tiểu Diễm! Tiểu Diễm! Chị ở đây nè!” Cô gái nhỏ bên cạnh Diêm Tuấn hưng phấn hét lên và không hề quên động tác huơ tay múa chân. Gương mặt bụ bẫm của cô bé giống y với bé trai đứng cách đó không xa.

“Chị!” Cậu bé đẹp trai lúc đầu có chút sững sờ nhưng sau vài giây buồn ngủ thì nở nụ cười rực rỡ, chạy như bay đến chỗ Diêm Tuấn. Diêm Lệ đứng bên cạnh cậu ấy cũng tự nhiên đi theo.

“Hi!” Diêm Lệ chào hỏi mọi người.

“Tiểu Lệ, anh nói em nghe này, con trai của em thật là đáng yêu đó… Hay nên nói là ông chồng trẻ con của em đây?” Từ trước đến giờ Diêm Định Sinh luôn tìm mọi cách để chế nhạo Diêm Lệ.

Diêm Lệ lập tức không vui nhíu mày: “Chồng gì chứ? Nói bậy!”

“Anh có nói bậy sao? Vừa rồi mọi người ở đây đều nghe thấy, cặp chị em này chọn hai người không phải là vì chuyện nối dõi tông đường sao?”

“Không sai! Vì để cho thế giới này có thật nhiều cặp sinh đôi đẹp trai đẹp gái nên đành phải làm phiền hai người rồi ha ha ha…” “Thiên” Đường chủ - Thượng Quan Duật, từ trước đến giờ luôn là bạn tri kỷ của Diêm Định Sin