Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ngự Y Dữ Thần Y

Ngự Y Dữ Thần Y

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322272

Bình chọn: 8.5.00/10/227 lượt.

áo của Thần Y, đắc tội với người ta cũng là chuyện thường ngày ở huyện, thế nhưng…

“Đi” Thần Y nghe thấy có tiếng bước chân, túm cổ Thái Y bay khỏi phủ quốc cữu.

Thái Y chỉ kịp hướng về phía quốc cữu đang bị khóa trên tường, vẫy vẫy tay chào từ biệt. “Hỗn đản…” Quốc cữu bị treo ở trên tường, chỉ có thể thấp giọng mắng.

Bị tống vào miệng cả một bình xuân dược, dược tính phát tác vừa nhanh vừa mạnh, quốc cữu khó nhịn đành kẹp chặt hai chân ma sát, thế nhưng bộ vi dưới rốn ba tấc kia lại càng ngày càng phát ra lửa nóng.

“Ngươi sao lại thích xuân dược như thế?” Thanh âm không kiên nhẫn từ cửa địa lao truyền đến, một thân ảnh cao lớn bình tĩnh dựa người vào cửa.

“Hỗn đản, còn không tới cấp lão tử giải dược?” Quốc cữu thấp giọng mắng.

Nam nhân đứng tựa ở cửa, cúi đầu nở nụ cười, chậm rãi đi về phía quốc cữu.

“Ngươi bảo ta thượng ta liền thượng, chẳng phải mất mặt lắm sao, chủ nhân? “ Nam nhân vuốt ve gương mặt quốc cữu, ghé vào lỗ tai hắn thì thầm.

Cảm giác ngứa ngáy đến tê dại sau tai khiến cho quốc cữu một đường nhuyễn xuống, cắn cắn môi, mặt mày nhăn nhó. Trong ngực đã sớm mắng chửi thậm tệ tên ám vệ nhỏ nhoi mà cũng dám kiêu ngạo thế.

Ám vệ này là do trưởng tỉ hoàng hậu đưa tới cho hắn. Hoàng hậu từ nhỏ đã thích múa đao đánh võ, phụ thân cũng không có biện pháp kiểm soát nàng, thời gian trước khi vào cung, nàng mới bước chân vào giang hồ tiếng tăm đã vang đội, kết giao không ít bằng hữu, biết đệ đệ nhà mình tính tình thích gây chuyện thị phi mới lưu tâm tìm một ám vệ, bảo hộ hắn chu toàn.

Kết quả, bảo hộ bảo hộ, cuối cùng hộ tới trên giường luôn.

“Ngươi nhanh lên một chút có được không.” Quốc cữu không thể nhịn được nữa, nói, nhưng dưới tác dụng của dược, mắng mỏ giận dữ lại nghẹn lại nghe như đang làm nũng.

“Ngày hôm nay không có uống thuốc xổ hay mấy loại thuốc kì quái gì đó ba?” Ám vệ một bên thành thạo dùng chủy thủ xé mở y phục của quốc cữu, môt bên tự tiếu phi tiếu hỏi thăm.

“Không có!”

“Ngoan, rửa ruột hay gì gì đó xét ra cũng có tình thú của riêng nó, thế nhưng làm nhiều ta sợ ngươi chịu không nổi, thế nhưng nếu ngươi cứ khăng khăng muốn thì…”

“Cút!” Quốc cữu nhớ tới thảm trạng ngày đó , không khỏi phẫn nộ công tâm. Mẹ nó , bị hạ dược còn chưa tính, chó má hơn lại còn là ở kĩ viện, cái gì cũng không có a!!

“Ta mà cút thì ngươi chỉ có nước ở chỗ này để người ta tới nhìn thôi!” Ám vệ khinh khinh cười một cái, cả mảnh vải cuối cùng cũng từ trên người quốc cữu mà rơi xuống, “Ngươi xác định?”

“Thả ta xuống!” Hai tay bị trói, toàn thân xích lõa khiến hắn khổ sở không ngớt, hơn nữa ánh mắt ác ý cùng thâm trầm dục vọng của cái tên ám vệ hỗn đản kia càng làm hắn giận dữ cùng xấu hổ muốn chết.

“Ngươi không cảm thấy để như thế này rất có tình thú sao?” Ám vệ cười, tay đã mò tới phía sau thắt lưng, vuốt một đường xuống dưới.



Bị khóa ở trên tường nơi địa lao, hai chân mở rộng, bị nam nhân thượng, cả người tìm không được điểm tựa , chỉ có thể tựa ở trên người tên hỗn đản kia, xuyên qua bờ vai y còn có thể thấy cửa địa lao đang mở rộng…

Hắn toàn thân xích lõa còn y quần áo chỉnh tể, hắn ý loạn tình mê còn y lãnh tĩnh như không. Cái dạng này, quá là…

Hỗn đản… Bị Thần Y túm trở về Đông Giao biệt cư, tiếp bị bị túm cổ quăng lên giường.

“Cởi” Thần Y khoang tay trước ngực, lạnh lùng nói.

“A!” Thái Y sửng sốt , người bị hạ dược là hắn chứ không phải sư huynh nha, hắn vì sao lại…. háo sắc như vậy?

“Cởi quần áo” Thần Y khẽ nhếch bạc thần, nhấn từng chữ một.

Dược tính đã bốc lên, Thái Y mặt đỏ hồng, thấp giọng nói: “Sư huynh…”

“Dục dũng (bồn tắm) phía sau bình phong có nước lạnh, tự mình cởi quần áo rồi tắm đi.” Thần Y gương mặt vẫn lạnh băng, nói.

“Vì sao lại có nước lạnh…” Thái Y trong lòng nổi lên nghi hoặc.

“Vừa mới chuẩn bị tắm, trời mùa đông lại để lâu như vậy, nước nhanh lạnh, “ Thần Y nhíu mày nói, sau đó đem một viên dược cho Thái Y: “Là Thanh Tâm Trấn Định, ăn vào sẽ dễ chịu hơn.”

Nói xong đẩy cửa bước ra ngoài.

Thái Y săm soi viên dược, sắc mặt thiên biến vạn hóa, thực khó nhìn ra cảm xúc, sư huynh, ngươi nếu trực tiếp đẩy ngã ta xuống giường, ta sẽ rất cảm kích ngươi…

Bất đắc dĩ, chịu đựng một thân khô nóng, cởi hết quần áo bước vào dục dũng, nước lạnh mùa đông khiến Thái Y đông cứng cả người, tắm xong ngày mai kiểu gì cũng bị cảm mất.

Đã bước vào trong nước, thế nhưng thân thể cũng không có gì biến chuyển, cảm giác càng ngày càng khô nóng nhượng Thái Y mơ hồ nghĩ có điểm không ổn, định mở miệng gọi người nhưng không phát ra thanh âm, chỉ có thể dựa vào thành bồn nghiến răng chống đỡ.

Qua thời gian một chúng trà, Thần Y trở về , mở cừa vào hỏi: “Đã khỏe hơn chưa?”

Thái Y nghe được thanh âm của Thần Y, xa xôi diệu vợi, như là trong cảnh mộng, nhưng lại không thể phát ra bất kì thanh âm nào.

“Làm sao vậy?” Thần Y lại hỏi.

Thái Y không có phản ứng, Thần Y cảm giác không ổn, trực tiếp bước vòng ra phía sau bình phong, thấy Thái Y ngồi trong dục dũng, sắc mặt đỏ đậm, hô hấp gấp gáp, toàn cơ thể đều phủ lên một tầng hồng nhạt.

Hai ngón tay Thần Y dò xét sau gáy Thái Y, cả kin