The Soda Pop
Ngu Cơ Lừa Chồng

Ngu Cơ Lừa Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322090

Bình chọn: 8.00/10/209 lượt.

lấy hậu quả." "Ta không phải nói việc này, ta là nói trên mặt ta có vết xẹo."

Hỏa Ngọc Hành khẽ nhếch cắn môi , một lát mới hỏi: "Nàng để ý sao?"

"Chẳng lẽ chàng không sợ cưới một thê tử như vậy sẽ bị mọi người chê cười sao?" Nàng một lòng muốn hắn đổi ý.

"Thì ra nàng rất để ý, ta thấy nàng không cố ý cúi đầu khi gặp người khác cứ nghĩ nàng chẳng để tâm." Hắn đột nhiên cau mày, "Chẳng lẽ nàng định xỏa tóc xuống một bên để che vết xẹo đó, Nàng nghĩ làm vậy có thể che được vết xẹo sao? Ta ta đành phải nói với nàng rằng rất mỏng, không che

được bao nhiêu"

"Ta là đang hỏi chàng mà!" Nói Ngu Cơ cảm thấy không đủ khả năng diễn tả hết những ý tứ của mình cho hắn hiểu?

"Ta?" Hỏa ngọc hành nhướng mày."Ta không thèm để ý! Mấy ngày nay đâu phải ta

chưa từng cùng nàng ra khỏi cửa, nàng cảm thấy ta là loại người nhàm

chán đến thế sao? Người khác nghĩ gì kệ họ, không liên quan đến ta, ta

chỉ lo cho bản thân mình là đủ rồi hơi đâu mà rảnh lo họ nghĩ gì, mình

sung sướng là được, người khác cảm thấy thế nào nghĩ ra sao với ta có

liên quan gì kia chứ?"

Không thèm đế ý đến!

Ngu Cơ không nhịn được cười khẽ, tiếng cười giòn tan ngọt ngào làm trái tim hắn say mê.

"Vậy cho nên?"

"Chàng không phải cho ta một ngày sao?" Để nàng có một ngày trong giấc mộng

đẹp này đi, hắn gạt phăng hết các lý do của nàng, tưởng tượng hắn gạt đi muôn vàn khó khăn mà chính nàng đề ra, nhưng nàng vẫn không muốn lấy

hắn, loại mơ mộng này thật là tuyệt vời!

Nhưng cũng đến lúc kết thúc rồi.

Khi nàng đem sự việc nói với hắn,hắn sẽ thay đổi chủ ý, lúc đó sẽ đổi ý muốn cưới công chúa.

"Thật cần một ngày? một canh giờ được không." Hắn hận không lập tức rước nàng ngay vào cửa!

"Ngọc Hành!" Sao có thể lật lọng ngay như thế, thì ra lúc trước thấy hắn có tính trẻ con quả nhiên không sai.

"Được rồi, một ngày thì một ngày, ngày mai nhất định phải trả lời đó." Dù thế nào đi nửa hắn cũng không chấp nhận đáp án không này nên không thể tính được..

"Ngọc Hành, có chuyện này ta phải cho nói cho chàng

biết." Ngu Cơ ngắm nhìn hắn, thật ra thì, thời gian cân nhắc một ngày là dành cho hắn mới đúng, vì sau khi nàng nói hết mọi chuyện ra hắn sẽ đổi ý.

Hỏa Ngọc Hành nhíu mày, nhìn vẻ mặt thận trọng của nàng.

"Về việc gì?"

"Gia thế bối cảnh của ta, cùng với. . . . . ." Rũ mắt nàng lấy hết dũng khí

hít sâu một hơi, nàng dương mắt lên nhìn hắn nói."Cùng với mục đích mà

khiến ta phải ngàn dặm xa xôi thâm nhập tướng quân phủ."

Hắn nhíu mày. mục đích khi thâm nhập tướng quân phủ?

"Nàng vào phủ tướng quân là có mục đích? Không phải bán mình làm nô mà là có mục đích?"

"Đúng vậy." Nàng nhẹ giọng thừa nhận.

Hỏa Ngọc Hành hơi dời mặt ra, cánh tay vẫn đang ôm nàng dần buông lỏng, hắn lùi lại một bước thong thả bước đến trước cửa sổ.

Mất đi lồng ngực của hắn Dàm Ngu Cơ đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, không muốn mình run lên, hai tay nàng tự ôm lấy thân mình.

cố ném xuống chua xót đang dâng đầy trong hốc mắt, nàng không thể rơi lệ

tại thời điểm quan trọng này, vậy sẽ khiến cho hắn nghĩ nàng ra vẻ đáng

thương.

Nàng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Một lúc lâu, hắn rốt cuộc cũng quay người lại, lạnh lùng mở miệng, "Nói đi!"

Hắn đứng ngược sáng khiến ánh sáng chói mắt không thể khiến nàng thấy rõ

tình cảm và ánh mắt trên mặt khiến thấp thỏm trong lòng tăng lên, nhưng nàng vẫn phải mở miệng, kẻ hết mọi sự tình với hắn

Sau khi nàng nói xong hắn trầm mặc khiến nàng lo lắng.

Cúi thấp đầu nàng không thể nhịn được khẽ cắn môi nghẹn ngào.

Hắn sẽ nghĩ gì vè nàng? sẽ xử lý việc này thế nào?

Không khí trầm mặc vẫn kéo dài, tăng thêm lo lắng trong lòng nàng.

Xin chàng đó nói gì đó đi…cầu xin chàng. . . . . .

"Sao không nói tiếp?" Hỏa Ngọc hHành đột nhiên mở miệng.

Đàm Ngu Cơ sửng sốt, buông lỏng tay xuống, ngẩng đầu lên.

"Ta. . . . . . nói xong rồi."

Nàng nhìn thấy vẻ kinh ngoạc trong mắt hắn nhưng không chắc lắm.

"Nàng nói xong rồi sao?"

"Vâng" Có chuyện gì vậy? Hắn có phải có gì đó chưa hiểu?

"Ta sẽ nhắc lại một chút nhé, ta không nghe lầm thì. Nàng nói Tri Phủ Lạc

Dương vì nịnh bợ Tể Tướng Chu lệ, nên có ý đồ muốn dâng ba tỷ muội nhà

nàng cho tên háo sắc Chu lệ, ai ngờ gặp phải cha nàng nghiêm nghị cự

tuyệt, vì vậy Tri Phủ liền vu khống, hãm hại cha nàng bỏ tù, chiếm đoạt

gia tài của nhà nàng, mà nhiệm vụ của nàng, là đến gần ta vì so ra thì

thế lực Hỏa tướng quân của ta chỉ có hơn chứ không kém Chu lệ, muốn nhờ ta giúp một tay cứu cha nàng ra phải không?"

"Vâng" Đàm Ngu Cơ

cúi thấp đầu đáp lại. Ban đầu muội muội Chiêu Quân nêu biện pháp, họ

cũng cảm thấy đó là một biện pháp tốt, hôm nay nghe xong, lại cảm thấy

mình thật hèn hạ, hoàn toàn không hề nghĩ đến mình đang lợi dụng người

ta.

"Chỉ vậy thôi? nàng chắc là không còn gì khác sao ?" Hỏa Ngọc Hành hỏi lại.

"Phải chỉ có vậy, không có —— à! Còn có một việc." Hắn đã phát hiện sẹo trên

mặt nàng là giả? Cũng đúng, bằng không khuôn mặt hiện giờ sao có thể đem tai học đến được cơ chứ?

Thân thể hắn lại tiếp tục gồng lên."Nói!"

"Vết thương trên mặt ta là giả, sẹo là giả , ta không có ——"

"Cái