
rồi, phòng làm việc cũng khóa, em cứ phát huy theo ngẫu
hứng” Giọng Quý Trạch Tuấn quỷ quái lơ đãng ở bên tai Lương Hạ.
Lương Hạ không dám tin nhìn Quý Trạch Tuấn “Nếu bị bắt được,hai chúng ta chết là cái chắc”
“Cho nên chắc chắn không bị bắt là được”
“Không làm, mất mặt lắm” Đầy đúng là nỗi nhục của nước mất chủ quyền.
“Điểm trung bình trừ 30, cuối kỳ thi lại” Quý Trạch Tuấn dựa ra đằng sau,
cũng không ôm Lương Hạ nữa, thản nhiên cúi đầu nhìn ngón tay mình.
Lương Hạ vừa thấy trận thế này cũng biết Quý Trạch Tuấn đã chuẩn bị tinh thần không đạt mục đích không bỏ qua rồi, suy nghĩ một lúc liền đứng lên.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài cùng áo ngắn tay, rất thích hợp cho nhảy
thoát y, Lương Hạ cố gắng nhớ lại những hình ảnh trong phim, căn răng
một cái sau đó làm một phong thái đứng yểu điệu.
Quý Trạch Tuấn
bắt đầu ung dung xem xét, Lương Hạ chính là có tính cách Lương Sơn, bị
ép liền làm, anh hiểu rất rõ, chỉ chờ xem niềm vui cô mang tới.
Lương Hạ học người khác nâng bước đi như người mẫu, đến trước bàn làm việc
của Quý Trạch Tuấn khom lưng 90o, lộ ra đường cong đằng trước, sau đó
uốn éo, từ từ đưa tay lên ngực,cởi áo khoác lửng ra vô cùng hấp dẫn,
quyến rũ liếc qua Quý Trạch Tuấn, sau đó ném áo khoác về phía anh.
Vòng thứ hai đi về phía sau, vừa đi vừa thong thả kéo áo từ thắt lưng ngược
lên, cho đến lúc cách xa Quý Trạch Tuấn nhất là giơ đến đỉnh đầu, quay
lại, tay phải chống eo, đi tới chỗ Quý Trạch Tuấn rất câu hồn, lúc này
trên người chỉ còn một chiếc áo lót, cùng với váy dài bên dưới vô cùng
lẳng lơ.
Quý Trạch Tuấn nhận lấy áo, tưởng Lương Hạ lại bắt đầu
cởi váy, không ngờ cô vỗ tay một cái, nhảy lên múa bụng, anh lại không
biết Lương Hạ có thể nhảy đẹp như thế.
Lương Hạ lắc eo với tốc độ nhanh nhất, đây là mẹ cô dạy, nhớ năm đó, Hạ Vân nhặt được ví tiền, vô
cùng hưng phấn, không ngờ người mất của đột nhiên xuất hiện, tưởng là bà không tham của rơi, liền mời đi học Gym múa bụng, mỗi lần học về lại
hướng dẫn Lương Hạ cùng nhảy.
Quý Trạch Tuấn rất hài lòng với màn trình diễn của Lương Hạ,vỗ tay “Không trừ điểm nữa”
Lúc này Lương Hạ mới thở phào nhẹ nhõm, phẫn hận cướp lấy áo, mặc lai thật kín.
“Tan việc, về nhà thôi” Quý Trạch Tuấn mạnh mẽ ôm lấy eo nhỏ của Lương Hạ,
hôn lên môi cô “Đến lúc cho em xem đồ tốt anh mua trong hộp kia rồi”
Lương Hạ phát cáu vì không tránh thoát được Quý Trạch Tuấn,đột nhiên hai
người nghe thấy tiếng tay nắm cửa chuyển động,bỗng chỗng bị tách xa hẳn
ra, Lương Hạ mất trọng tâm suýt ngã.
Đi vào là một dì tạp vụ, rất khách sáo hỏi “Thầy Quý còn chưa đi à, tôi cứ tưởng các thầy cô giáo về hết rồi nên tới quét dọn vệ sinh”
“Tôi chuẩn bị đi đây, dì vất
vả rồi” Nói xong đi thẳng ra cửa, Lương Hạ cũng cúi đầu quẫn bách đi
theo đằng sau, nhưng đi qua chỗ dì tạp vụ đã cảm thấy đỉnh đầu bốc khói, bị nhìn chằmchằm sợ quá.
Tuần này vợ chồng son không về biệt thự nhà họ Quý, mà đi thẳng tới sào huyệt ân ái, so với Quý Trạch Tuấn,
Lương Hạ có khi còn nhớ bố mẹ chồng đáng yêu kia hơn.
Quét dọn vệ sinh xong, hai người đều muốn đi tắm, cuối cùng Lương Hạ bất đắc dĩ
đành rút lui, nếu không hậu quả sẽ như lần trước, bị sờ mó cả người, so
với trước khi tắm còn sức cùng lực kiệt hơn.
Kéo lê thân thể mệt
mỏi, Lương Hạ ngồi phệt xuống nền nhà, mở T V. Vừa bật lên, đập vào mắt
là bóng lưng một lõa nam, lại là DVD cực kỳ rõ nét, Lương Hạ rối rắm một hồi quyết định xem cái này, lần trước xem vui chết đi được, không biết
bộ này có hài không?
Vì hiểu cốt truyện, Lương Hạ tiếp tục cho phát hình, tên không tệ, còn là tác phẩm hợp tác với Nhật Bản.
Vừa thấy bốn mỹ nữ mặc bikini, Lương Hạ không thể không cảm thán vì sao có
người DEF, mà có người chỉ có B (ta đoán là size áo lót). Quả nhiên là
phim hài, bên cạnh bốn nữ sinh xinh đẹp là bốn tên đàn ông bỉ ổi, trong
đó có một nam chính dáng người không tệ lắm, Lương Hạ xem rất hăng say,
hoàn toàn không để ý Quý Trạch Tuấn đang bước đến từ đằng sau.
“ha ha ha ha…”
“Đẹp lắm à?” Tự nhiên xuất hiện sau lưng như ma, Lương Hạ sợ quá còn tưởng có kẻ nào xuyên không chạy đến.
“Anh làm em sợ muốn chết” Lương Hạ vỗ vỗ ngực, tự nhủ “HạHạ không sợ, Hạ Hạ không sợ…”
“Đi tắm nhanh lên” Quý Trạch Tuấn kéo Lương Hạ dậy, đẩy vào phòng tắm, sau đó liều lĩnh ra ban công bê cái hộp vào.
Lúc Lương Hạ đi ra nhìn thấy đồ trong hộp được đổ tán loạn ra giường hoàn toàn choáng váng.
“Đây là cái gì?” Lương Hạ cầm lên một cái màu café.
“Roi da” Quý Trạch Tuấn cầm lấy từ tay Lương Hạ, sau đó nhẹ nhàng quất vào mông cô.
“A” Lương Hạ phản xạ kêu lên một cái, vội vàng né tránh“Anh muốn em chết à?”
“Cái này để em luyện giọng” Quý Trạch Tuấn rất hài lòng cất roi da đi, lấy ra vài túi nến “Cái này có lẽ sẽ khiến em HIGH”
“Đây là nến mà, anh định đốt chết em à?” Lương Hạ ôm gối vào ngực.
“Nhiệt độ thấp, rất kích thích” Quý Trạch Tuấn cất nến, lại lấy ra hai bộ áo lót “Hắc hắc, he he, cái này cho em”
Lương Hạ vừa thấy là quần áo liền nhận lấy, mở ra nhìn toàn là đồ ren, lưới “Em không mặc cái này”
“Không được, không được, nếu em n