
i chồng
xem ra có cơ hội thành công hơn, về sau còn có thể ngẩng mặt lên được,
Quý Trạch Tuấn cũng đã 28 tuổi rồi, làm sao có thể bỏ là bỏ cô ngay
được!
Có hàng trăm cách đối phó…….núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun(2)…….
(2):chỉ cần còn sống, liền có tương lai và hy vọng
Lương Hạ lầm bầm lầu bầu một đống chuyện không liên quan gì đến nhau, chỉ đáng tiếc là Quý Trạch Tuấn không nghe thấy.
Quý Trạch Tuấn cũng không hề chán ghét Lương Hạ, tuy nói là do bề trên sắp
xếp hôn sự, nhưng đối với anh mà nói cũng không quá khác biệt, trái tim
anh sớm đã sớm nguội lạnh, trong phòng có thêm một người thì cũng chả
ảnh hưởng đến cái gì!
Lương Hạ chính là một cô sinh viên đại học
chưa biết mùi đời,tính tình tùy tiện, có vài phần nhan sắc nhưng mà có
đến mười phần háo sắc, cưới cô, về sau cuộc sống của anh cũng sẽ không
buồn chán.
“Không thể chờ đợi được?”. Quý Trạch Tuấn đi ra chỉ
quấn chiếc khăn tắm, liếc một cái đã thấy nét mặt cười gian của Lương
Hạ, nhìn không sót một cái gì.
Lương Hạ đang ảo tưởng tình tiết cầm roi quất Quý Trạch Tuấn, giọng nói đột nhiên xuất hiện dọa cô giật mình.
“Nước rãi đang chảy kìa”. Quý Trạch Tuấn từ từ đi về phía giường lớn, dường như châm chọc Lương Hạ đã trở thành niềm vui rồi.
Đối diện với khuôn mặt của kẻ địch, Lương Hạ không một chút sợ hãi, hiện
tại cứ để cho anh ta châm chọc đủ, về sau anh ta cũng sẽ phải chịu
thôi!: “Vóc dáng chồng tôi thật tốt, ah, tôi thấy, u, giống như hình tam giác bị ngược nha!”. Lương Hạ chép chép miệng, chế nhạo ai mà chẳng làm được.
Biết mình cưới phải cô nàng háo sắc, nhưng vẫn không tưởng tượng được mình cưới phải cô nàng háo sắc mặt dày, Quý Trạch Tuấn mặt
trầm xuống, ngồi trực tiếp lên giường: “Cô cởi hay là tôi cởi?”.
“A?”. Thật sự sẽ phải làm sao, buổi tối mới uống hai ly rượu vang, ý thức rất tỉnh táo nha, hoàn toàn trái ngược so với lần trước, Lương Hạ nhìn
khuôn mặt Quý Trạch Tuấn càng ngày càng đến gần, không khỏi rùng mình.
“Vừa nãy không phải khen tôi giống hình tam giác ngược sao?Có muốn thử sờ sờ qua hay không?”. Trạch Tuấn nâng tay Lương Hạ lên kéo về phía mình,
“Lần trước say rượu không đượchưởng thụ tốt, nên cảm thấy rất hối hận?”.
Cảm giác sờ thực tế thật là tốt, tập luyện cơ bắp cứng rắn như thế để làm
cái gì, Lương Hạ nuốt một ngụm nước bọt: “Đừng có dùng loại ánh mắt này
nhìn tôi, cũng chưa biết được người nào thua thiệt đâu?”.
“Cô
thật sự rất muốn cởi hả, vậy tôi không khách khí”. Quý Trạch Tuấn dùng
cái tay kia chạm vào mái tóc dầy của Lương Hạ, cố gắng tiến thêm một
bước nữa. Mấy năm nay, anh cũng không thể không chạm qua cơ thể phụ nữ,
nhưng đều không mang theo tình cảm, chỉ thuần túy là thỏa mãn nhu cầu
sinh lý thôi.
“Trinh tiết của tôi sớm đã bị anh phá hủy, lại còn
có cái gì phải sợ chứ!”. Cùng Quý Trạch Tuấn ở chung một chỗ nói chuyện
ngày càng cởi mở, những câu răm rắp nói ra này chỉ là thuận miệng, Lương Hạ cũng đang hoải nghi chính mình hình như là nữ lưu manh thì phải.
Đây chính là hôn lưỡi trong truyền thuyết hả, Quý Trạch Tuấn mạnh mẽ tấn
công, đầu lưỡi chính mình bị quậy đến ngứa ngáy,đầu tê dại đến bùng nổ.
Lương Hạ vừa cố gắng tìm kiếm không khí, vừa cố gắng phản công xâm chiếm lãnh thổ của Quý Trạch Tuấn, nhưng có vẻ như không thành công.
Ngay sau đó không chỉ là môi lưỡi giao chiến, tay Quý Trạch Tuấn không an
phận từ trên mái tóc Lương Hạ từ từ đi xuống,đầu lưỡi cũng di chuyển
xuống cái cổ nhỏ dùng sức sức gặm cắn.
Lương Hạ thật sự rất muốn
hỏi liêm sỉ của mình để đâu, để ởchỗ nào? Nhưng---- chính là không có
cách nào đẩy Quý Trách tuấn từ trên người ra.
“Đau không?”. Quý
Trạch Tuấn từ phía sau ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lương Hạ, giọng nói
vẫn trầm thấp như trước, nhưng xen lẫn cả dịu dàng, khiến Lương Hạ không biết phải làm gì.
“Tốt, rất tốt”. Lương Hạ thành thật trả lời,
mặc dù lần đầu tiên không để lại ấn tượng, nhưng sau đó rất đau đớn, hôm nay chỉ thấy cảm giác hơi căng đau một chút.
Quý Trạch Tuấn lật người nằm ngủ bên cạnh Lương Hạ, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp nơi mềm mại xấu hổ của Lương Hạ.
Lương Hạ chôn đầu vào trong chăn, mặc dù Quý Trạch Tuấn ngoài miệng nói không buông tha cô, nhưng hành động vẫn còn săn sóc, ít nhất còn biết quan
tâm đến vợ.
“Bủm…….”
Muốn chết, mặt Lương Hạ ngay lập tức đỏ bừng, tại sao lại có thể thả rắm nơi yên tĩnh như thế, phá hoại phong cảnh rồi.
“Ha ha”. Sau lưng truyền đến tiếng cười quỷ dị của Quý Trạch Tuấn, cười cái rắm à!
“Đi tắm thôi”. Quý Trạch Tuấn đứng dậy đi vào phòng tắm,khiến Lương Hạ càng xấu hổ hơn, anh thật sự ghét bỏ cái rắm này.
Một đôi vợ chồng hoàn toàn không yêu nhau lại có thể chung đụng đến mức này quả đúng là kì tích, đại khái nguyên nhân là bởi vì Trạch Tuấn lớn hơn
Lương Hạ vài tuổi đi, ít nhiều cũng mang theo vài điểm thương tiếc.
Ở khu phố cổ cụ Quý đã dậy từ sáng sớm an vị ngồi trên sân đọc báo, hai
ngày nay cơ thể của ông cũng tốt lên nhiều, cho nên mọi người cũng không còn phải lo lắng nữa, suy nghĩ nhiều sẽ ngã bệnh.
Lương Hạ và
Trạch Tuấn ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao, khi