
ên, nắm lấy tay anh rồi nhẹ nhàng đung
đưa, bàn tay kia thì đặt trên trên bụng anh khẽ xoa, từ từ nói: “Tối hôm qua ba
đã tỉnh lại rồi. Sáng nay đã có thể đứng dậy đi lại, anh không cần lo lắng gì hết.”
Lăng Khiên cầm lấy bàn tay đang đặt lên bụng anh nói: “Thế
còn Tư Triết đâu?”
Đồng Yên nói: “Em vừa nhận được tin nhắn của anh ấy, nói là
sẽ lập tức tới đây.”
Cô vừa dứt lời thì cửa phòng bệnh được mở ra, Lục Tư Triết
tay nắm điện thoại đi đến, anh nói thêm hai câu rồi cúp máy. Đi tới bên giường
bệnh, anh nhìn Đồng Yên hỏi thăm: “Cậu ấy đã đỡ hơn chưa?”
Đồng Yên: “Rồi ạ. Anh ấy đã hồi phục được hơn phân nửa rồi.
Bác sỹ nói là chỉ cần truyền thêm hai chai nước nữa thì sẽ không sao nữa.”
Lục Tư Triết còn chưa mở miệng hỏi thêm đã nghe thấy tiếng
Lăng Khiên vang lên: “Yên Yên, em đi xem chú Đồng một chút đi, anh muốn bàn bạc
công việc với Tư Triết một lát.”
Đồng yên ngoan ngoãn gật đầu, sờ trán anh kiểm tra rồi mới
yên tâm rời đi.
Lục Tư Triết chờ tới khi cửa phòng được đóng kín mới ngồi xuống
chiếc ghế bên cạnh giường hỏi: “Có chuyện gì? Cậu có lời gì muốn nói hở?”
Lăng Khiên chống hai tay lên mép giường muốn ngồi dậy, Lục
Tư Triết nhanh chóng vươn tay đỡ bạn, tiện thể đem gối kê bên dưới, đỡ lấy lưng
Lăng Khiên.
“Chiều nay chuyên gia về tim mạch sẽ tới đây, tôi không có sức
để tiếp đãi ông ta. Cậu giúp tôi an bài nhé. Ngày hôm qua tôi đã nói chuyện với
bác sỹ đang phụ trách ông ấy, đề nghị là nên giải phẫu. Tôi đã nghĩ cả nửa ngày
và cảm thấy không an toàn. Chú Đồng đã lớn tuổi rồi, không thể chịu đựng được bất
kỳ một sơ suất nào. Khi gặp chuyên gia về tim mạch kia cậu giúp tôi hỏi ý kiếm
ông ấy một chút, xem là ngoài giải phẫu ra còn có biện pháp nào tốt hơn không.”
Lục Tư Triết rót cho bạn một cốc nước, rồi nói: “Được rồi, cậu
đừng lo lắng nữa, chuyện này cứ giao cho tôi. Còn về bệnh đau dạ dày của cậu
bác sỹ có nói gì không?”
Lăng Khiên uống một ngụm nước, sau đó gật đầu: “Tôi cũng
đang định nói với cậu đây. Sáng nay bác sỹ tới nói là tôi nên kiểm tra tổng thể
một lượt, nhưng chỉ là do thuốc lá thôi. Cậu lát nữa nói với vị bác sỹ kia một
tiếng là tôi không việc gì cả, để cho ông ta đừng ngạc nhiên nữa. Sau khi trở về
tôi sẽ đi kiểm tra, bây giờ thì chưa cần.”
Lục Tư Triết suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Tôi sẽ nói với
ông ta, nhưng bệnh đau dạ dày nên cậu cũng nên điều trị cho thật tốt.”
Lăng Khiên đặt cốc nước xuống nói: “Bệnh tôi như thế nào tôi
biết rõ mà. Chờ xác định được phương pháp điều trị tốt nhất cho ba Đồng Yên,
chúng ta trở về hãy nói. Hôm nay sau khi gặp được vị chuyên gia kia thì cậu nên
trở về đi thôi, hai ngày nữa tôi cũng sẽ về. Công ty có chuyện gì thì liên lạc
nhé.”
Lục Tư Triết đáp một tiếng, nhìn bạn mệt mỏi nhắm mắt lại
thì nói: “Cậu nên ngủ một chút đi. Tôi đi xem ba Đồng Yên một chút.”
Lăng Khiên gật đầu, sau đó nằm xuống. Nghe được tiếng đống cửa
mới buông lỏng thân thể, theo sau đó mọi thứ trước mắt anh biến thành màu đen,
không đầy một lát đã ngủ thật say.
Từ phòng bệnh của ba đi ra, Đồng Yên đi xem Lăng Khiên một
chút. Anh ngủ rất khó khăn, hai chân mày cau lại, vẻ mặt có chút khổ sở. Chỏ y
tá rút kim tiêm ra, cô đưa tay vuốt mi tâm cho anh, thấy môi anh giật giật, cúi
người lại nghe thấy tiếng rên rỉ, lòng cô đau không có cách nào tiếp nhận nổi.
Cô uống một ngụm nước nóng, áp miệng lên miệng anh, dùng lưỡi cạy mở hàm răng
đi ra rồi đưa nước từ từ vào miệng anh. Sau đó, cảm nhận được đầu lưỡi anh động
động tìm tòi, cô mỉm cười một cái, tiếp tục cho anh uống thêm mấy ngụm nước nữa,
cho cho đến khi anh thỏa mãn liếm liếm môi, cô mới đứng dậy giúp anh đắp chăn rồi
đi ra ngoài.
Nhìn thấy Lục Tư Triết ngồi trên ghế dài ở hành lang, cô cười
hì hì đi tới, ngồi xuống bên cạnh anh, ôn nhu mở miệng: “Tư Triết à, lần này cảm
ơn anh nhiều lắm.”
Lục Tư Triết đang nhìn chằm chằm vào tin nhắn trong điện thoại,
nghe được giọng nói của cô, vội vàng bỏ di động vào túi áo, sững sờ ngơ ngác một
chút mới cười nói: “Cảm ơn việc tôi đã đem Lăng Khiên nhà em tới đây?”
Đồng Yên đỏ mặt, thanh minh: “Tôi không phải có ý này.”
Lục Tư Triết nhìn cô cười khẽ: “Hai người hòa hảo rồi nghĩa
là tôi đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc rồi. Nhìn hai người như vậy tôi thật sự
rất ghen tỵ nha.”
Đồng Yên nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói: “Anh thích một
người con gái hình dạng như thế, anh nói cho tôi nghe một chút đi. Mặc dù tôi
quen biết không nhiều lắn nhưng nhất định sẽ giúp anh tìm bạn gái.”
Lục Tư Triết cúi đầu trầm mặc vài giây đồng hồ nói: “Giống
như cô có được không?”
Đồng Yên sửng sốt: “Hả?”
Lục Tư Triết ha hả cười một tiếng, giơ tay xoa xoa đầu cô:
“Bộ dáng ngu ngốc gì vậy? Tôi nói đùa thôi mà. Tôi không muốn làm phiền cô, để
tự tôi tìm thôi. Chuyên gia tim mạch sắp tới đây rồi, tôi đi xem một chút, một
lát nữa khi hội chẩn cô cũng nên đi xem.
Đồng Yên biết điều gật đầu nói: “Được ạ.”
Lục Tư Triết cười cười, đứng dậy rời đi. Chờ tới khi rời khỏi
tầm mắt cô, anh mới thở ra một hơi, thầm nghĩ vừa rồi nguy hiểm thật, suýt nữa
là nói r