Nghe Nói Chú Yêu Loli

Nghe Nói Chú Yêu Loli

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327774

Bình chọn: 8.00/10/777 lượt.

có thể biến thành một hồ nước xuân. Mềm mại vừa đủ, khiến đàn ông say mê hài lòng tới cực điểm.

Anh thích nghiên cứu khám phá cơ thể cô, da thịt mềm mại, còn có mùi thơm tự nhiên.

Bên cạnh anh không thiếu những người theo đuổi, có yêu mị nham hiểm như cà độc dược, có xinh đẹp diễm lệ như hoa hồng, có đơn thuần trong sáng như khương hoa (khương hoa là hoa gừng, ta để vậy cho nó có vần ).

Mà Mộc Mộc chính là một loài hoa hiếm có xuất hiện trong cuộc đời anh.

Hoa cúc.

Tươi mát tự nhiên, mềm mại lại cứng cỏi, tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ, từ từ lặng lẽ đóng quân vào lòng người.

Ban đầu khi mới gặp, cô hướng nội ngoan hiền mặc ai muốn làm gì thì làm, nhưng tiếp xúc lâu mới phát hiện, bên trong cô cứng cỏi có nguyên tắc, cứng đầu nhưng lại không mất vẻ đáng yêu.

Rõ ràng là một cô bé nhỏ hơn mình cả mười tuổi, nhưng đối mặt với cô, anh lại có cảm giác bối rối.

Anh ngưỡng mộ sự hòa trộn giữa cứng cỏi và mềm mại trên người cô, đối mặt với cô anh như một chàng trai trẻ mới nếm thử hương vị tình yêu, kìm lòng không được.

Loại cảm giác này đã rất lâu rồi anh không còn trải qua.

Cô là một đóa hoa sinh đẹp bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống của anh.

Trải qua nhiều năm chinh chiến trong xã hội tàn khốc, anh sớm đã không phải là Trầm Ngang lương thiện năm đó.

Bởi vậy từ khi hai người bắt đầu, anh đã đóng vai một nhân vật phản diện, lợi dụng một nữ sinh viên thiếu kinh nghiệm xã hội như Mộc Mộc.

Lúc đầu nhìn trúng cô, quả thật là vì nghĩ cô yếu đuối hiền lành như vẻ bề ngoài, cảm thấy cô gái này không có tâm cơ -- có thể thuận lợi để anh sử dụng tâm cơ.

Nhưng anh không muốn nhân cơ hội này làm gì với cô, trước khi qua lại anh đều giữ đúng quy tắc, hơn nữa còn nghĩ rằng, đợi sau khi chuyện này kết thúc, nhất định anh sẽ bồi thường kinh tế cho cô.

Nhưng mà từ lúc gặp gỡ cô, anh bỗng phát hiện bản thân mình mỗi khi ở cùng cô luôn luôn vui vẻ, trong đầu dần dần nổi lên ý nghĩ qua lại, vì thế anh hôn cô.

Sau đó anh cũng không biết rằng, bản thân mình càng lún càng sâu.

Mà ngay lúc tình cảm hai người đang nồng cháy nhất thì Mộc Mộc lại biết được bí mật anh vốn muốn chôn sâu mãi mãi, anh mất đi cô.

Lúc này anh mới phát hiện ra, bản thân mình đã hãm sâu vào vũng bùn, cho dù tự thoát ra cũng mất đi cả tay lẫn chân.

Vì thế anh phải giành lấy cô một lần nữa.

Cổ Mộc Mộc như đống củi khô cằn, mà nụ hôn của Trầm Ngang giống như một mồi lửa, mỗi lần đụng chạm đều dấy lên một ngọn lửa nhỏ. Vô số ngọn lửa tích góp thành một quả cầu lửa khổng lồ, đốt cháy toàn bộ kinh mạch của cô.

“Anh điên rồi...... Mau thả tôi ra...... Sẽ có người vào.” Cô giãy dụa, nhưng cổ họng như bị lửa nóng thiêu đốt, giọng nói khô khốc lại khàn khàn.

“Yên tâm, không có sự phân phó của anh, bọn họ sẽ không tiến vào.” Trầm Ngang chỉ nói một câu như vậy, đôi môi kia lại bắt đầu quấn quýt lấy cổ cô không tha.

Giống như ma cà rồng đói khát nhìn thấy máu tươi ngọt ngào, gắt gao cắn chặt, tràn ngập ham muốn, không chút nào nhả ra.

Mà thần trí của cô dường như cũng bị nọc độc của anh chích vào cơ thể, mọi tế bào thần kinh đều bị tê liệt, trì hoãn hoạt động, giãy dụa dần dà trở nên vô lực.

Đúng lúc này, điện thoại Mộc Mộc để trên bàn đột nhiên vang lên, màn hình hiện thị tên người gọi, chỉ có hai từ -- Lục Ngộ.

Anh và cô đồng thời quay đầu, thấy cái tên kia.

Tên Lục Ngộ như liều huyết thanh, nhanh chóng giải trừ độc tố cho cô.

“Buông ra!” Mộc Mộc kêu lên.

“Đừng để ý đến cậu ta.” Trầm Ngang dễ dàng chế ngự hai tay lôn xộn của cô, hơn nữa mười ngón tay đan vào nhau, hình thành tư thế ái muội .

“Trầm Ngang, tôi phải nhận cuộc gọi này!” Thái độ Mộc Mộc rất kiên quyết, sự mềm mại vừa nãy đã tan thành mây khói.

Thật ra cô vốn không cần nhận, nhưng giờ phút này cô phải làm gì đó để ngăn chuyện tiếp theo không nên xảy ra.

Mộc Mộc bực mình, nhưng bực mình này không phải vì Trầm Ngang, mà vì chính mình.

Cô đến gặp anh không phải là muốn phân rõ quan hệ giữa hai người ư? Sao bị anh hôn vài ba cái đã mất đi thần trí, thiếu chút nữa trong sạch cũng không còn.

Cô đúng là không có tiến bộ, chỉ cần cơ thể bị Trầm Ngang đụng chạm sẽ quên hết mọi thứ. Chẳng lẽ đúng như lời Lưu Vi Vi nói, cô ở phương diện tình dục không lên tiếng thì thôi, mà lên tiếng thì bỗng nhiên nổi tiếng?

Thật sự dọa người.

Trầm Ngang không nói gì, nhưng cánh tay vung nhẹ, di động Mộc Mộc liền “lạch cạch” rơi xuống đất, thành công cắt đứt tiếng chuông ầm ĩ vô cùng chói tai.

“Xin lỗi, anh sẽ bồi thường cho em cái khác.” Trầm Ngang nhún vai.

Nhưng trong mắt không hề tìm thấy một tia hối lỗi.

“Anh cố ý!” Mộc Mộc trừng mắt nhìn anh.

Nếu ánh mắt của cô là thìa, còn Trầm Ngang là kem, vậy thì lúc này đây cô đang từng muỗng từng muỗng khoét sạch anh.

“Mộc Mộc, em có thành kiến với anh.” Trầm Ngang thở dài, nhưng không thể che giấu nụ cười quanh khóe miệng.

“Lăn ra chỗ khác!” Lần đầu tiên Mộc Mộc tỏ ra bất lịch sự trước mặt anh.

Mộc Mộc bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo, cô bắt đầu dùng toàn bộ suy nghĩ để chống lại Trầm Ngang. Nếu hai tay không thể dùng, vậy chỉ có thể sử dụng tới hai chân đan


XtGem Forum catalog