Nghe Nói Chú Yêu Loli

Nghe Nói Chú Yêu Loli

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327453

Bình chọn: 7.5.00/10/745 lượt.

5 đến khiến không ít người để ý.

“Một sinh viên mà lái chiếc xe 2 vạn, anh có thể bớt khoe mẽ một chút được không?.”

Ở căn tin, Mộc Mộc vừa ăn khoai tây vừa nói.

“Cô đường đường là bạn gái tổng Giám đốc công ty HG vậy mà lại ở trong này ăn khoai tây chiên, có thể bớt chút thê thảm được không?” Một khi Trầm Thịnh Niên đã mở miệng là không khoan nhượng.

“Chú anh sau khi tan tầm sẽ đón tôi đi ăn.” Mộc Mộc nhún vai: “Hơn nữa sinh viên ăn thế này vốn là chuyện bình thường, đại gia như anh không hiểu được đâu.”

“Cha mẹ tôi là giảng viên đại học, sống bằng tiền lương cho nên tôi cũng chẳng phải thuộc dạng đại gia gì đó.” Trầm Thịnh Niên giải thích.

“Vậy xe này ai mua?” Mộc Mộc tò mò.

“Tự tôi mua.” Trầm Thịnh Niên tự tin cười đáp.

Mộc Mộc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người trước mặt, lập tức tỉnh ngộ: “Chuyện anh bán thân đổi xe đừng để cho chú anh biết, nếu không chú ấy chắc chắn sẽ đánh chết anh.”

Nghe nói bây giờ đại gia không còn bao dưỡng người đẹp nữa mà chuyển sang bao dưỡng giai đẹp. Mà Trầm Thịnh Niên này ngũ quan tinh xảo như nữ giới, tuyệt đối có thể khiến cho các đại gia vung tiền như rác.

Điều này cũng có thể giải thích vì sao Tần Hồng Nhan lại không đồng ý ở cùng với cậu ta.

Nghe vậy, ánh mắt xinh đẹp Trầm Thịnh Niên tựa như muốn giết người: “Xe kia là đo tôi đầu tư cổ phiếu kiếm được!”

“Thì ra không phải là anh bán thân đổi xe” Mộc Mộc lại tỉnh ngộ: “Mà là anh bán thân để đổi lấy tin tức mật.”

Giờ khắc này, Trầm Thịnh Niên đặc biệt muốn giết chết cái người đang ăn khoai tây chiên trước mặt.

Mộc Mộc không biết bản thân vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, bỗng hỏi: “Hôm nay anh không vội đến chỗ Trợ lý Tần ư, sao lại có thời gian rảnh rỗi tới tìm tôi thế?”

Trầm Thịnh Niên chớp chớp hàng lông mi cong dài, mỉm cười: “Bởi vì tôi phát hiện tôi và cô ấy không hợp, bên cạnh đó bỗng nhận ra rằng, tôi với cô mới thật sự là hợp.” Mộc Mộc nhìn chằm chằm vào dĩa khoai tây trước mặt, sau một lúc mới nói: “Đây là loạn luân đấy.”

Giọng điệu khá nghiêm túc.

Trầm Thịnh Niên không hiểu: “Cô cũng không phải là dì tôi, loạn luân cái gì?”

“Ý tôi nói là, chuyện anh thầm mến chú mình là loạn luân ấy. Không tốt, rất không tốt.” Mộc Mộc lắc đầu thở dài.

Giờ khắc này, Trầm Thịnh Niên đặc biệt muốn cầm dĩa khai tây trước mặt san bằng khuôn mặt ai đó.

Mộc Mộc giải thích: “Trợ lý Tần thích chú anh, anh theo đuổi cô ấy. Bây giờ tôi thích chú anh, anh lại chạy đến dụ dỗ tôi. Điều này chứng minh anh không muốn chú mình thành gia lập thất, thế nên ngoài việc anh thầm mến chú mình đến phát cuồng ra thì tôi không thể nghĩ thêm lý do thứ hai nào khác.”

Người cháu vốn là một biến thái xinh đẹp, cho nên việc cậu ta thầm mến chú mình Mộc Mộc cũng chẳng mấy ngạc nhiên.

“Tại sao cô không chịu tin nhỉ?” Trầm Thịnh Niên nhìn thẳng vào mắt Mộc Mộc: “Mộc Mộc, tôi thật sự thích em.”

Mộc Mộc không thèm để ý đến hi vọng mong mong trong mắt Trầm Thịnh Niên: “Cho dù đầu óc anh có hỏng thích tôi thì cũng chẳng liên quan gì tới tôi hết, bạn trai tôi là Trầm Ngang.”

“Có lẽ bây giờ em thích chú ấy, nhưng sau này thì sao?” Trầm Thịnh Niên khuyên nhủ: “Em đã từng nghĩ tới chưa, vào lúc em hai mươi lăm tuổi tràn trề sức sống thì chú ấy đã bốn mươi tuổi, sắp già rồi.”

“Thế Trợ lý Tần còn lớn hơn anh hơn mười tuổi đấy, chẳng phải anh cũng yêu cô ấy đến chết còn gì? Còn nói nơi này từ khi bắt đầu đã là của cô ấy, cả đời này cô ấy đừng mong đến được với người đàn ông khác còn gì?” Không để ý, Mộc Mộc vô tình buột miệng nói ra những lời nghe lén hôm ấy.

“Cô nghe thấy những lời này?” Ánh mắt Trầm Thịnh Niên lập tức trầm xuống.

Mộc Mộc vội bỏ chạy ngay: “Nói tóm lại, nếu hai người đã quyết định bắt đầu thì tuổi tác không phải là vấn đề quan trọng. Hôm nay xem như tôi chưa nghe thấy anh nói gì, giờ tôi phải đi học, tạm biệt.”

Mộc Mộc cứ nghĩ Trầm Thịnh Niên thổ lộ với mình chẳng qua là tình trạng bất thường của biến thái, không cần để ý. Ai dè ngày hôm sau, và những ngày liên tiếp, Trầm Thịnh Niên luôn đến trường tìm cô.

Đợi ở ký túc xá, chặn ở thư viện, đón ở căn tin.

Đưa hoa, đưa quà, đưa vé xem ca nhạc.

Mỗi một chiêu đều siêu lãng mạn, bạn học Lưu Vi Vi nhìn mà ghen tị đến mức muốn tiêu diệt Mộc Mộc sau đó chuyển sang cho mình: “Lâm Mộc Mộc, mày đã có ông chú rồi còn thông đồng với đứa cháu, quả thực là chiếm hầm cầu mà không đi **, đáng ghét hơn lại còn chiếm được hầm cầu khảm vàng xung quanh a.”

Mộc Mộc cảm thấy mình so với đậu nga tỷ tỷ còn oan hơn, cô cũng không biết hầm cầu khảm vàng Trầm Thịnh Niên kia nổi điên gì, trước đó không phải theo đuổi Tần Hồng Nhan đến mức gà bay chó sủa cơ mà, sao lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với cô thế không biết.

Có điều, người khác thường thì hành vi dĩ nhiên cũng khác thường.

Để hiểu rõ yêu tinh này rốt cuộc muốn làm gì, hôm nay Mộc Mộc mua một lô kẹo ngọt đến thăm Tần Hồng Nhan.

Lại nói, mấy băng sơn mỹ nhân không phải bình thường đều thích ăn những thức ăn nhẹ như rau, dưa, salad linh tinh gì đó, nhưng Tần Hồng Nhan lại thích ăn đồ ngọt, đặc biệt là loại ngọt đến phát ngấy hoặc tư


Polly po-cket