
ánh giá người này.
Đúng là không thể tưởng tượng nổi dáng người của hắn. Xuyên qua lớp vải thật mỏng, mơ hồ có thể nhìn thấy cơ bắp cường tráng bên trong, tượng trưng
cho người ngạo mạn, tương lai sẽ trở thành một người cao lớn, cường
tráng, có sức hút của một người đàn ông.
Người này tràn ngập mùi nguy hiểm – cô lắc đầu, thở dài kết luận.
Ung dung mở ngọn đèn nhỏ ở bên giường, cô không lo lắng về việc trong phòng sáng đèn.
Đối với việc nửa đêm đi ăn trộm mà nói, cô thật có dũng khí, cũng không
chút sợ hãi nào, không coi ai ra gì. Quả thật là như vào chốn không
người.
Tên “Đồ Phu” này, cùng thuyền trưởng Jack đồ tể -Jack the
Ripper (nhân vật trong phim Cướp biển vùng Caribe) ngang hàng nhau, đều
là nhân vật hung ác làm người ta run sợ. Mà tối nay, cô chẳng những có
tính toán đến cạo râu cọp, còn ở địa bàn của nó ngắm phong cảnh. Nếu đám người chủ mưu kia nhìn thấy cảnh này, toàn thân nhất định đổ mồ hôi
lạnh.
Quả nhiên không hổ là con trai thành viên hội đồng quản trị,
hai người một gian phòng, thế mà hắn lại là người chiếm đoạt. Trong
phòng không thấy mấy quyển ra dáng sách học, chỉ có một đống tạp chí đồi trụy buồn nôn, còn lại phần lớn là bài thi ôm trứng vịt.
Thì ra Đồ
Phu đúng như lời đồn đại, chẳng những là cậu thiếu niên khác thường, còn là người có đầu óc hỏng bét, bài thi ở trên một chữ cũng không viết,
tất cả đều lộn xộn như gà bới.
Đột nhiên, cô nhớ tới cô em gái lớp
mười của Đồ Phu, Đồ Thánh Khiết. Cô ấy có gương mặt xinh đẹp, lời nói cử chỉ có giáo dục. Mỗi học kỳ của năm đều nổi tiếng là sinh viên mới hạng nhất mẫu mực.
Hai người bọn họ, quả thật giống như thiên thần và ác quỷ, không hề nghi ngờ, hắn tuyệt đối là một con quỷ đáng sợ.
Có điều là, mặc dù một đống lớn tạp chí đồi trụy làm bẩn mắt, thì nhìn
chung, gian phòng cũng được coi là sạch sẽ, trừ việc trong phòng tràn
ngập hơi thở nam giới khiến đầu óc cô có chút choáng váng, không thoải
mái.
Sờ đủ, nhìn đủ, cũng nên làm việc quan trọng rồi!
Cô lấy từ
trong ba lô một con dao cạo râu, lưỡi dao sắc bén, dưới bóng đèn vàng
lóe lên sắc lạnh. Đó là dao cạo hoàn toàn mới còn chưa qua sử dụng. Vì
hắn, cô đã tốn 258 NDT tiền tiêu vặt, đau lòng!
Đặt ba lô sau lưng xuống đất, tay cầm “hung khí”, bò lên giường, lại gần con quỷ đang ngủ say bên cạnh.
Dưới ánh đèn vàng, khuôn mặt lạnh lẽo của ác quỷ nhu hòa hơn nhiều. Hàng mi
dài khép chặt phủ bóng râm dài trên gương mặt tuấn tú; khóe miệng buông
lỏng để lộ đường nét thân thiện như có thể làm tan băng. Rõ ràng có câu
nói: “con người lúc ngủ đều là những thiên thần”, lời này vẫn còn tin
cậy được.
Quang cảnh dưới lồng ngực, hô hấp trên dưới phập phồng, khiến con người ta trở nên căng thẳng, để lộ chút máu nóng.
Cô chau mày, đưa tay không cầm dao cạo ra, chuẩn bị tư thế chờ hắn bất ngờ tỉnh lại thì tự vệ. Từ Đông Thanh thử chọc chọc vào lồng ngực hắn, muốn cảm nhận xem nó có săn chắc như bộ ngực đã nhìn thấy không.
Đau quá! – chân mày cô cong lên, cắn răng, vẫy vẫy ngón tay nhỏ nhắn đang đau.
Cô chưa bao giờ biết, lồng ngực nam giới lại có thể cứng rắn giống đá như vậy, lại có thể vô cùng nóng bỏng giống dung nham.
Lúc này, mắt nháy, nhịp tim rối loạn, hai gò má nóng bừng, khiến cô mất tỉnh táo.
Không được, không được, cô phải đánh nhanh thắng nhanh – lấy con dao cạo ở
trong tay, cô cả gan nằm ở bên má hắn, nhắm ngay đám râu rậm hạ dao.
Ối, nguy rồi! Nhìn thấy máu ở chỗ đấy chảy ra, Từ Đông Thanh thầm hô không ổn.
Chưa từng có kinh nghiệm cạo râu thay người khác, lần đầu hạ dao đã làm rách da của hắn, tia máu đỏ ngầu như đang cười nhạo cô tay nghề kém cỏi.
Thật ra, căn cứ lương tâm mà nói thì đám râu của Đồ Phu không xấu. Khí chất
kiêu ngạo cùng đám râu ngắn chống đối quy củ lễ nghi, có thể nói là sự
phối hợp tuyệt vời.
Chỉ tiếc rằng hắn thất bại trong việc đối xử với
mọi người, ai cũng ghét hắn. Lúc này dễ thấy đám râu vô tội thay hắn trở thành kẻ thế mạng, người người đều muốn loại bỏ.
Từ Đông Thanh phỏng đoán, mấy kẻ nhiều tiền kia, không thích đi học, vừa hay rãnh rỗi không có việc gì làm, nói chung là muốn xem dáng vẻ tức giận của Đồ Phu lạnh
lùng, kiêu căng như thế nào?
Vừa nghĩ, cô vừa lau qua loa tia máu trên da thịt hắn, lần nữa bắt đầu cạo phía còn lại.
Miễn cưỡng chống đỡ ba cm bên phải, cô dũng cảm cạo thành một đường trắng
lớn. Đồ Phu quyền lực đang ngủ mê không tỉnh, hơn nữa bề ngoài bị cô
dùng kĩ thuật hạng bét tu sửa, vừa có vẻ thê thảm vừa có vẻ buồn cười.
Nếu có cái máy ảnh ở đây, thật sự cô muốn được chụp lấy khoảnh khắc mang tính lịch sử này.
Một bên âm thầm hối tiếc, cô tiếp tục hướng đám cỏ màu đen cạo một đường
cong thứ hai. Cô lui người, hài lòng thưởng thức kiệt tác thứ hai của
mình – không ngờ cô cũng có tài năng nghệ thuật đấy chứ!
Nhìn trái
nhìn phải một lúc, khóe miệng cô đột nhiên tràn ngập hưng phấn, cười
trộm. Giơ con dao cạo lên rồi tạo ra hai vòng tròn đối xứng nhau. Hay
làm khéo tay, kỹ thuật của cô nghiễm nhiên đạt tiêu chuẩn bậc thầy, đưa
dao tới hai bên rồi thu lại, cằm của hắn xuất hiện một cái nơ bướm