
ta (James) phải ngạc nhiên.
-"Haha. James có đối thủ rồi. từ nay mình đỡ bị làm phiền, đúng là Tara, mà sao mình lại bị lôi vào cuộc cùng cái con khùng bên cạnh này chứ, hừ, cố
lên Tara, ủng hộ cậu, kéo con đĩa này ra dùm đi." Yun vừa cười vừa nghĩ
thầm.
-Cô nghĩ cô là ai mà lớn tiếng ở đây hả?. Cô ta quát.
-Là ai cũng được miễn ko là co thì được rồi.
"Haha.....hahaha.....haha....." cả sảnh chính ô nhau ra mà cười làm khuôn mặt búp bê đỏ ửng lên vì tức giận.
-Hừ. coi như cô may mắn, tôi sẻ bỏ qua chuyện này. Nói rồi cô bước lại gần
chỗ của bà Simon đang đứng. -Chào bà Simon, lâu rồi ko gặp.
-Chào tiểu thư James. Rất vui vì cô trở lại.
-Tôi có một điều thắc mắc. bà có thể trả lời giúp tôi ko?.
-Tiểu thư cứ nói. Ba Simon nhẹ nhàn đáp trả.
-Con nhỏ kia là con người thì tại sao lại được làm ứng cử viên của chức hội trưởng và hội phó thế?. Cô chỉ tay về phía nó.
-Cô James. cô nên cẩn trọng lời nói của mình. đừng có suất ngôn bậy bạ như
vậy. Ba Simon thấy cử chỉ hành động của James làm cho bà từ một người
điềm tĩnh trở thành một người đáng sợ.
-Bà... bà nói cài gì. bà ko biết ta là ai à?.
-Tôi biết.
-Vậy sao bà dám nói với tôi như thế hả, con nhỏ kia là con người mà bà lại
bênh vực vậy sao. Nói xong thì cô quay người đi thẳng về phía nó chỉ
thẳng tay vào mặt nó gằng giọng. -Con người thấp kém như mày mà cũng
được vào đây học ư. nhanh chóng cút khỏi đây trước khi ta nỗi giận.
-JAMES TODUR. CÔ ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ. IM NGAY. *James Todur: Công chúa hắc ám.
_Binh khí: . Lôi Kiếm, Gậy phép.
_Sức mạnh: Điện + tốc độ.
_Nội lực: Cao
_Cấp: quý tộc Anh. vam bạch đạo.
-------
-Con người thấp kém như mày mà cũng được vào đây học ư. nhanh chóng cút khỏi đây trước khi ta nỗi giận.
-JAMES TODUR. CÔ ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ. IM NGAY. Bà Simon quát to, cả sành chính chìm vào sự im lặng, ai cũng biết bà là một người điềm tĩnh, nhẹ nhàn và ko thích quát mắng người khác nhưng
giờ đây trước họ là một Simon lạnh lùng, máu lạnh, đáng sợ, một bản chất thật sự của loài vampire trong bà đã trổi dạy còn nguyên nhân tai sao
thì ko ai biết chỉ ngoài hai người trong học viện này.
-Simon Kenneth. bà nghĩ bà là ai mà quát tôi hả. James tức giận đáp trả, ánh mắt tò vẻ ko xem ai ra gì nhìn bà Simon.
-Cô James. cô nên xem lại cách cư xử của mình đi. Hoo bước ra đứng cạnh bà Simon nói.
-Lee Min Hoo?. Giật mình cô lấp bấp, người mà cô sợ nhất cũng xuất hiện,
nhìn vẻ ngoài hiền lành của anh cô càng thấy sợ, chính cô cũng đã từng
thử, cô đã bị vẻ ngoài hiền lành của anh đánh lừa, người mà cô ko bao
giờ thắng được.
-Cô James, mời cô về chỗ, cô ko đinh phá hủy buổi bầu chọn này chứ. Ánh mắt sắc bén nhìn cô làm cô toát mồ hôi lạnh và im lặng ko nói gì ngoan
ngoãn tìm một cái ghế đầu hàng gần chổ của tụi nó mà ngồi.
-Chà. cọ ta cũng biết sợ nữa sao?. Bo lên tiếng, tay gãi gãi cầm ngẫm nghĩ.
-Đúng là khó tin, cô ta sao lại ngoan ngoãn nghe lời anh Hoo vậy chứ. Tea Hin tiếp lời.
Hai anh cùng Woo, Ha Rum, và Hong ngồi một chỗ quan sát nãy giờ ko lên
tiếng vậy mà khi con cợp cái kia ngoan ngoãn vân lời củA oppa nó thì hai anh lại lên tiếng.
-Tara. em về chỗ đi. cả Yun nữa. Oppa nó nói rồi quay sang bà Simon. -Bắt đầu đi.
-Ùm. Được rồi, bây giờ chúng ta sẻ bắt đầu bỏ phiếu. Mổi người đều có một
bảng bầu chọn, trong đó có tên của ba người, hãy chọn một người rồi nhấn vào tên của người đó.
...Mười phút sau, 5000 học viên đã lần lượt bầu cử xong người mà mình chọn và
chỉ còn việc công bố kết quả là cuộc bầu cử kết thúc.
-Bây giờ tôi sẻ công bố số phiếu của ba người: Kang Yun có 1250 phiếu. Lee
Min Woo có 1250 phiếu và cuối cùng là Lee Tara có 2500 phiếu.
-WOAAAA..... Tara sẻ làm hội trưởng, haha... vui quá.
-Tôi nói đúng mà, Nữ Thần của chúng ta phải làm chức cao hơn người khác chứ. Dong Gun cười hớn hở lên tiếng, ánh mắt cứ liếc qua liếc lại chỗ nó
đang ngồi.
-Biết rồi. cậu làm ơn im dùm cái đi. Bạn Dong Gun thở dài nói, trong năm
người thì người thích nó điên cuồn nhất là Dong Gun, ngay từ lần gặp nó
thì anh này đã trở nên như vậy, lúc trước hay đi bắt nạt người khác giờ
thì làm trờ cười cho thiên hạ, và việc ỷ mânh hiếp yếu của anh cũng biến mất theo mây khói.
-Ngày mai. những người có tên trong danh sách luyện tập sẻ đến hội trường
chính đề hợp, còn những người ko có phận sự thì muốn đến thì tuy, nhưng
ko được làm ảnh hưởng đến việc luyện tập của các học viên khác. được
rồi, giải tán đi. Nói xong bà Simon bước đi một cách lạnh lùng, những
hành động quá kích của bà làm cho bốn anh chàng thông minh nhất học viện phải suy nghĩ. Màn đêm buôn xuống, một màu đen huyền bao trùm khắc nơi, ko một bóng người, ko một tiếng nói, tiếng cười, tiếng bàn tán xôn xao của các học viên
tranh luận nhau về những idol nổi tiếng của học viện nữa mà chỉ còn
tiếng gió se se thòi, tiếng quạ kêu, và những âm thanh về đêm mà ta hay
nghe.
Trong ko gian tĩnh lặng, từ xa bóng của một cô gái đang lê bước trên sân
trường rộng lớn, bước chân lướt qua từng chiếc lạ trên nền gạch, ánh mắt màu xanh lá mang những