Nam Thần Biến Thành Cún

Nam Thần Biến Thành Cún

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325072

Bình chọn: 7.5.00/10/507 lượt.

mất!"

Mọi người đều vui đùa trêu chọc.

Gì mà thời điểm khó khăn nhất, lúc anh ta khó khăn nhất người ở cạnh anh

là người phụ nữ này sao? Trong lòng tất cả mọi người đều rất rõ, nhưng

không ai vạch trần mà thôi. Nhưng cũng có người không nhịn được, khẽ

than một câu, "Trong số những người bạn học cũ, cậu là tốt nhất rồi, nếu sau này có giàu sang cũng đừng quên bọn này ~ "

"Đó là dĩ nhiên, mọi người có việc gì cần giúp đỡ, cứ đến tìm tớ!" Tống Minh Huy sảng khoái nói.

Người nọ chờ câu này của anh ta đã lâu: "Nghe nói Tô Tiểu Đường bây giờ rất

khổ, tuy rằng còn có thể kiếm tiền được, nhưng công việc của cậu ấy đang làm đâu phải việc chính thức, một cô gái ngày nào cũng ở suốt trong nhà không bước chân ra ngoài, nếu cứ tiếp tục lâu dài đừng nói là sức khỏe, ngay cả tinh thần cũng có vấn đề..."

Chỉ là ám chỉ, nhưng hiển nhiên là mắng anh ta vong ơn phụ nghĩa.

Rốt cuộc Tống Minh Huy dường như đã tìm được dịp phản bác, vội vàng mở

miệng nói: "Lần trước tớ cố ý đến nhà hỏi cô ấy có đồng ý góp vốn không, thế nhưng cô ấy không đồng ý, tớ cũng không còn cách nào. Giá như cô ấy chịu góp vốn thì cho dù cô ấy không có kinh nghiệm làm việc, cũng có

thể lấy thân phận cổ đông, tùy ý đến công ty của tớ chọn một công việc

nhàn nhã, chung quy là do cô ấy cảm thấy nằm lì ở nhà vẫn tốt hơn."

Nói đến đây, vẻ mặt người cố ý vạch trần Tống Minh Huy trở nên ngượng ngùng không tiện nói gì nữa.

"Lần trước lúc họp lớp có gặp cậu ấy, nhìn qua thật sự không được tốt

lắm..." Cô dâu Tôn Di tỏ vẻ lo lắng đồng tình, trong lòng cô thấy chướng mắt vì hành vi của Tống Minh Huy, nhưng mà chuyện của người khác cô

cũng không tiện nhiều lời.

Vừa nhắc đến chuyện họp lớp, những người lần trước có đến tham dự đều chợt

nhớ đến chuyện của Phương Cảnh Thâm. Ai mà ngờ được, một người tài năng

như vậy chỉ trong một đêm lại nằm yên bất động ở bệnh viện sống chết

không rõ, là phượng hoàng đất nhưng lại bay xa tận chân trời.

Mặc dù trong lòng mọi người đều vô cùng cảm khái, nhưng không ai muốn nhắc

đến chuyện xui xẻo như vậy trong ngày vui thế này, phút chốc bầu không

khí trở nên im lặng quỷ dị.

Đúng lúc này, có người nhìn về phía cửa hỏi một câu không chắc chắn lắm —— "Các cậu nhìn xem có phải Tô Tiểu Đường không?"

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đứng

trước cửa, một cô gái vốn chẳng bao giờ chú ý đến cách ăn mặc, cô đơn

đáng thương, mập mạp có tuổi, lúc nào vẻ mặt cũng u buồn, lúc này gương

mặt hồng hào rạng rỡ từ trên Audi bước xuống, bên cạnh là một chú Husky

vô cùng đáng yêu.

Quần áo trên người cô cũng không phải là loại xa xỉ quý hiếm gì, đều là mặt

hàng phổ thông dành cho giới trí thức, phụ kiện đi kèm cũng không có gì

đặc biệt, nhưng được cô phối hợp lên người lại tỏa ra khí chất đặc biệt.

So với Tô Tiểu Đường trước giờ giống như hai người khác nhau vậy, hoàn toàn là hai người khác biệt.

Tô Tiểu Đường đang đắm chìm trong suy nghĩ "Nam thần nhà mình đẹp trai như vậy dù có biến thành cún cũng vẫn đẹp trai, hoàn toàn khác với mấy con

cún khác" nên cô hoàn toàn không chú ý đến mọi thứ bất thường đang diễn

ra xung quanh, thật vui vẻ đi về phía nhân vật chính của buổi tiệc chúc

mừng.

"Lớp trưởng, bí thư, chúc mừng!"

"Cảm ơn..." Tôn Di vô cùng ngạc nhiên lôi kéo cô, câu đầu tiên mở miệng chính là, "Tiểu Đường, cậu gầy đi nhiều rồi!"

Tô Tiểu Đường gãi gãi đầu, "Vậy sao? Nhiên Nhiên cũng nói vậy..."

"Đúng vậy! So với lúc còn đi học không khác lắm! À... so với lúc ấy còn gầy

hơn một chút, hơn nữa sắc mặt rất tốt đó nha..." Nói xong không nhịn

được đưa tay véo gò má mềm mại của cô một cái.

Tô Tiểu Đường ngượng ngùng sờ sờ mặt.

Bên cạnh có người cố ý muốn dò xét Tống Minh Huy, cố tình trêu ghẹo, "Tiểu Đường à, có phải cậu yêu rồi không?"

"Hả? Không có đâu!" Tuy rằng Tô Tiểu Đường trả lời như đinh đóng cột, nhưng

trong lòng lại không hiểu sao có chút chột dạ, thật kỳ quái, sao cô lại

chột dạ thế này?

"Thật không vậy? Đừng gạt bọn tớ nhá!"

"Cái cậu này, suốt ngày chỉ lo kiếm tiền, làm sao có thời gian yêu đương ~"

Lý Nhiên Nhiên chẳng biết đã đến từ lúc nào, thân thiết ôm cánh tay Tô

Tiểu Đường.

"Chậc chậc, vẻ mặt hồng hào, mặt tươi như hoa còn bảo không có bạn trai... Cho dù bây giờ không có nhưng cũng sắp có rồi!"

Mọi người lại trêu đùa một lúc lâu mới chịu buông tha cho Tô Tiểu Đường rời khỏi. Đây là lần đầu tiên, lúc cô và Thịt Viên cùng xuất hiện, sự chú ý của mọi người đều đặt trên người cô.

Nhìn Tô Tiểu Đường bây giờ, suy nghĩ của mọi người—— có gì đó thay đổi.

Khiến mọi người đều nghĩ không có cô là không được, trước đây mọi người

đều xem cô giống như một chân sai vặt, ngày mưa mang ô, ngày lạnh sưởi

ấm, bản thân tự biến mình trở thành một bác gái già nua. Bây giờ cô khác rồi, thoát khỏi ám ảnh tâm lí, sống một cách vui vẻ thoải mái. Một

người con gái độc thân, không có tiền mới thê thảm, có tiền muốn gì

chẳng được, cần gì phải làm khổ bản thân?

Sắc mặt của Tống Minh Huy không tốt lắm, từ đầu đến cuối đều không nói được lời nào. Tất nhiên là bởi vì không thể th


XtGem Forum catalog