
biểu muội nhà ta, khiến ngài thực vừa lòng.” Nghiêm Quân Đường giơ lên tươi cười, thanh âm vẫn mềm nhẹ, không chứa một tia tức giận.
“Phi thường vừa lòng.” Nhìn thiên hạ trong lòng kinh ngạc trừng lớn mắt, bộ dáng đáng yêu làm cho Lăng Vi Phong khẽ cười.
“Kia nói vậy tư vị của biểu muội Lăng thiếu gia nhất định cũng nếm thật sự vừa lòng?” Nghiêm Quân Đường vẫn đang cười.
“ Cực kỳ vừa lòng.” Ngón tay nhẹ vỗ về má mềm ửng đỏ, Lăng Vi Phong cũng không phủ nhận.
Vừa lòng cái đầu ngươi!
Đỗ Tiểu Nguyệt tức giận đến muốn cắn người, muốn mở miệng làm sáng tỏ hết thảy, nhưng là bị bắt gian trên giường, nàng muốn làm sáng tỏ như thế nào nha?
Đỗ Tiểu Nguyệt vừa tức vừa ảo não, lần đầu tiên gặp phải loại sựtình này, nàng căn bản không biết nên làm cái gì bây giờ, hơn nữa nàng bây giờ còn không thể nói chuyện, chỉ có thể ảo não rên rỉ ở trong lòng.
“Tốt lắm! Không biết Lăng thiếu gia bây giờ tính thế nào? Nghĩ muốn ăn mà không muốn trả tiền như vậy, khó mà làm được!” Bồi một chút tiền sinh ý, Nghiêm gia sẽ không làm khó.
“Ngày mai ta sẽ phái người đến Nghiêm phủ cầu hôn, sính kim tùy ngươi yêu cầu.” Lăng Vi Phong thản nhiên nói. “Cho nên phiền toái đem luận võ chọn rể hủy đi, Đỗ Tiểu Nguyệt chỉ có thể là của ta, nam nhân khác vĩnh viễn đừng nghĩ chạm vào!”
Nữ nhân của hắn chỉ có hắn có thể chạm vào, nam nhân khác nghĩ cùng đừng nghĩ!
Nghe được lời nói của Lăng Vi Phong, Đỗ Tiểu Nguyệt ngây ngẩn cả người.
Nàng có nghe lầm hay không? Hắn nói nàng là nữ nhân của hắn?! Còn nói muốn kết hôn với nàng?! Vì sao?
“Tốt lắm.” Nghiêm Quân Đường vừa lòng nở nụ cười. “Như vậy thỉnh tiếp tục hưởng thụ, không hề quấy rầy.”
Khóe mắt ra hiệu, mọi người lập tức toàn bộ rời khỏi phòng.
Trong nháy mắt, trong phòng lại còn lại hai người Đỗ Tiểu Nguyệt cùng Lăng Vi Phong.
Chờ cho toàn bộ mọi người lui xuống hết, Lăng Vi Phong mới đẩy mà chướng ra, trần truồng đi xuống giường, tự mình rót một chén trà, một ngụm uống cạn.
“Ngô……” Đỗ Tiểu Nguyệt cũng muốn đứng dậy theo, nhưng là…… Đau quá nha!
Nhăn mi lại, nàng nhịn không được rên rỉ ra tiếng, cúi đầu nhìn đến thảm trạng trên người mình, nàng nhịn không được trừng lớn mắt.
Da thịt tuyết trắng vừa xanh vừa tím, hoàn toàn nhìn không thấy một nơi nào còn nguyên vẹn. Chân vừa mới nhấc, cảm giác đau lập tức truyền đến, hơn nữa nơi riêng tư sưng đỏ không chịu nổi, khi đùi mở ra, chảy xuống chất lỏng màu trắng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nàng đương nhiên biết đó là cái gì.
Ông trời! Ngày hôm qua là cái tình hình gì? Nàng chỉ nhớ rõ bản thân vừa khóc vừa kêu, van cầu hắn muốn nàng, hắn cũng thực sự tốt thực dùng sức, muốn một lần lại một lần……
Biến thành nàng hai cái nộn huyệt trước sau đều đau quá, thoải mái khoái cảm khi đó cảm nhận được lúc này hoàn toàn hóa thành đau đớn, tra tấn nàng.
“Đến, uống nước đi!” Lăng Vi Phong bưng cốc nước, đưa tới trước mặt Đỗ Tiểu Nguyệt.
“Ngô.” Lấy trên tay hắn, nàng từng ngụm từng ngụm uống nước, ngay lập tức cái chén liền trống không.
“Còn muốn sao?”
Đỗ Tiểu Nguyệt dùng sức gật đầu, khi thấy hắn lại bưng tới nước, lập tức một ngụm uống sạch.
Cuối cùng cũng hết khát, cũng có thể nói chuyện.
“Chàng thực sự muốn kết hôn với ta?” Thanh âm vẫn mang theo tiếng nghẹn ngào, liền ngay cả ánh mắt cũng sưng đỏ, có thểthấy được nàng tối hôm qua có bao nhiêu dùng sức khóc.
“Nàng không muốn gả cho ta sao?” Ngồi vào bên giường, hắn không chớp mắt nhìn nàng.
“Ta……” Đương nhiên muốn, nhưng là……
Nhìn biểu tình do dự của nàng, Lăng Vi Phong nhịn không được thở dài. “Ta đã đem Phương Kí Vũ đuổi trở về.”
“A?” Đỗ Tiểu Nguyệt ngây ngẩn cả người, “Chàng nói cái gì?”
“Ngày đó, ta không hề không tin tưởng nàng, ta biết cá tính của nàng, nàng sẽ không đem người khác đẩy xuống hồ. Cho dù là tức giận như thế nào, nàng vẫn là sẽ không khi dễ nữ nhân.”
Đỗ Tiểu Nguyệt giật mình thật sâu, lời nói của hắn truyền đến trong tai, truyền đến trong lòng nàng, làm cho nàng có loại cảm giác muốn khóc.
“Nhưng ngày đó nàng hoàn toàn không nghe ta nói chuyện, thẳng hạ kết luận, tự như vậy cho rằng là đúng, còn ném vỡ ngọc trâm ta đưa nàng, ta rất tức giận.”
“Ta……” Nàng không phải cố ý, nàng chính là rất khổ sở, lại tức giận, mới không thể khống chế được chính mình.
“Hơn nữa, nàng còn nói nàng không cần ta, không coi trọng ta.” Thở sâu, hắn bất đắc dĩ nhìn nàng. “Đối với nàng mà nói, ta là người có thể dễ dàng khiến nàng từ bỏ như vậy sao?”
“Không! Không phải!” Đỗ Tiểu Nguyệt dùng sức lắc đầu, sợ Lăng Vi Phong hiểu lầm, không khỏi nóng nảy, hốc mắt cũng đỏ.
“Ta chỉ là bất an, hơn nữa bất an đã lâu, rất sợ chàng không thương ta, bởi vì chàng chưa bao giờ nói với ta một câu thích, hết thảy đều là ta đơn phương theo đuổi, ta cũng không phải thực sự tự tin như vậy, ta cũng có thời điểm sợ hãi.”
“Nàng nha! Thật là khờ quá!” Lời của nàng làm cho hắn phóng ra biểu tình ôn nhu, đưa tay đem nàng kéo vào trong lòng. “Bất an vì sao không nói với ta? Chỉ biết một mình miên man suy nghĩ, còn dễ dàng bị người ta châm ngòi thành công.”
Sau khi hắn ép hỏi Phương Kì Vũ, đã biết hết mọi ch