
thượng tốt.” Cũng không phải không phân chia cho
bọn họ, gấp cái gì!
“Ai nói ngươi là lão đại, chúng ta là cho ngươi làm đầu lĩnh nha!
Không cần mỗi một lần có chuyện tốt lại nghĩ muốn chiếm đoạt, lần này
nên thay đổi người làm lão đại rồi.” Bọn họ cũng muốn nếm thử tư vị xử
nữ. [TNN: oh my god...xử nam BT a'>
“Đúng vậy, đúng vậy, ngươi chơi đùa nữ nhân căn bản cũng không phải
lần đầu, sau liền làm cho người ta không thể nhúc nhích biến thành con
cá chết, người bị ngươi ngoạn chết khiếp, chúng ta còn ngoạn cái gì?”
Nhặt được thừa đồ ăn cơm thừa ăn cũng khiến cho hàm răng bất mãn.
Mỹ nữ nâng cằm, thờ ơ lạnh nhạt nhìn một người một tên côn đồ bắt đầu nội chiến, hồng nhan đều là khởi nguồn cho hỗn loạn, nhìn đi nhìn đi,
nhưng cũng hiểu được không thú vị, quốc sắc thiên hương ở trước mắt còn
không như lang sói bụng đói bổ nhào vào cừu non đi, quả thực là một
chuyện đại nhục nhã.
“Các ngươi không cần ầm ỹ, ai làm lão đại không phải đều như nhau, dù sao ta một người cũng thỏa mãn không được các ngươi nhiều người như
vậy, không bằng liền quên đi, đỡ cho các ngươi phải bức xé rách, trở mặt thành thù……”
Xem! Thật là có lương tâm nha, người bị hại còn hướng kẻ làm hại trần thuật, hy vọng mọi người dĩ hòa vi quý, không sinh hiềm khích.
“Không được.”
Vừa thấy thịt béo tới tay, tuy khổ sở phân chia nhưng đám tiểu lưu
manh thật ra ăn ý mười phần, tâm chí đang suy tư cấu xé thử ai được
thượng trước kịp thời ngăn cản mỹ nhân lại, không để cho cực phẩm thượng đẳng từ trong tay trốn thoát.
“Không cần nha! Các ngươi không nên đụng ta…… Ô! Ta rất sợ hãi, trăm
ngàn không nên ép ta…… Nhân gia còn muốn lưu trữ trong sạch thanh danh
để có thể nhìn mặt cha mẹ ở dưới kia nha…… Không cần…… Ô……”
Nàng…… Nên nói là hắn. Sợ phải phạm tội giết người, làm tổ tiên hổ thẹn.
Trước mắt đại mỹ nhân thơm tho, ngon miệng không phải là người nào
khác, chính là lão tứ Đường Thần Dương Đường gia lần thứ n “rời nhà
trốn đi”, hắn lại đem chính mình giả thành bộ dạng mỹ nhân như hoa như
ngọc, bén mảng khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, câu dẫn, khuynh đảo không
ít nam nhân bị bộ dáng phong tình mê người của hắn lừa gạt.
Cái gọi là sắc không mê người tự mê người, quản trên đầu hắn có bả
đao hay không, người người thường chỉ nguyện ý nhìn thấy chuyện chính
mình muốn nhìn, giới tính nam nữ cũng mơ hồ, gặp núi gặp biển đều là
phản ứng suy nghĩ trong lòng.
“Không chạm vào ngươi chúng ta còn thích cái gì, mau đem toàn bộ quần áo thoát ra, chúng ta cùng tiến lên!”
Tóc hồng nam hài một tiếng uống, lập tức đạt được sự đồng tình của
những kẻ đồng lõa khác, mọi người đồng loạt cùng nhau tiến tới gần mỹ nữ “hoa dung thất sắc”, đem ngừoi bức đến góc tường chuẩn bị phát huy thú
tính.
Khu vực này bị gây loạn đã lâu cũng không thấy có người nào ra mặt
ngăn cản, mặc kệ tiểu bang phái hoành hành ngang ngược, làm xằng làm
bậy, sợ phiền phức cho nên lão bản những cửa hàng quanh đây chỉ có thể
nhẫn nhịn, dùng tiền có thể giải quyết thì mọi chuyện đều là việc nhỏ,
chỉ cần không đến quấy rối dọa khách nhân bỏ đi là tốt rồi.
Bất quá xem ra bọn họ quả thật không hay ho, vừa vặn đụng tới tiểu ác ma Đường gia một bụng khí không chỗ nào phát tán, hắn mị nhãn rất liêu
nhân, váy dài vàng nhạt chậm rãi đi trên dường, lộ ra một đôi đùi đẹp
thon dài làm người ta thèm nhỏ dãi không thôi.
Quốc vương xuống núi đến điểm duyệt binh, nên điểm người nào thì tốt
đây? A! Liền cái kia đi! Nam hài tử có điểm ngu ngốc, khố hạ như vậy,
đỉnh đầu khẳng định thống khổ……
“Các ngươi đang làm cái gì, Đài Loan không có luật pháp hay sao?”
Luật Đài Loan xác thực không có biện pháp nào khác, cô cô lưu manh
nhà hắn cái kia thị phi chẳng phân biệt được, đại biểu tư pháp đã chết,
lòng người rơi xuống trầm luân, đầu năm nay chỉ có kẻ có tiền mới có thể bước vào đàm phán thâm tình cùng quan tòa, dân chúng đành phải hàm oan
đừng mong biện bạch, một phán tử, hai phán ở tù chung thân, ba phán vĩnh viễn không thấy mặt trời.
“Tỷ tỷ, ta sợ hãi nha! Bọn họ nói muốn khi dễ ta, thoát quần áo của ta, ngươi nhất định phải cứu cứu ta.”
Đường Thần Dương thu hồi nhanh cái chân đang vận sức chờ phát động vô địch sét đánh kia, vẻ mặt hoảng sợ không thôi, đôi mắt ngập nước nhìn
đám nam nhân cực kỳ cường tráng mà ngu ngốc kia, không dấu vết đấm vào
cái bụng rùa của hắn khiến hắn suýt chút nữa thì ngã chổng vó ra đât,
lại một bộ thập phần e ngại nhanh nhẹn kéo mạnh cái đầu tóc hồng cuồn
cuộn của hắn trở lại, vô cùng bối rối ôm lấy nữ anh hùng anh dũng ra tay cứu vớt.
Đầu năm nay kẻ ngu ngốc không sợ chết …… Ách, làm sao có thể hình
dung ân nhân cứu mạng anh dũng của hắn như vậy đâu? Hẳn là tâm Bồ Tát
cứu khổ cứu nạn bây giờ còn gặp không nhiều lắm, không tốt hảo bảo bảo
hộ nàng sao được, kề cận sinh vật tuyệt chủng có thể nào không ngay lập
tức nghĩ cách chăm sóc, tuy rằng hành vi của nàng tuyệt không đáng khen
ngợi.
Bất quá, thân hình này ấm áp mềm mại ôm đến còn rất thoải mái mà,
thản nhiên mang theo hương hoa mai hợp lòng người, hắn nếu không cẩn
thận mê say tuyệt