Insane
Nặc Sâm Đức

Nặc Sâm Đức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328163

Bình chọn: 10.00/10/816 lượt.

ăm ngoái được phái qua chi nhánh bên Mĩ, trước mắt bộ phận phần mềm do ông Mã quản lý. Trước khi ông Mã

thăng chức chính là trưởng phòng bộ phận phần mềm, bây giờ nhiều nhân

viên cũ cũng từng là thuộc hạ của anh ấy bao gồm cả Owen.

Giờ trong công ty có người dùng tên tiếng Anh, có trực tiếp sử dụng

tên tiếng hoa, chỉ vì năm trước thu mua công ty game Boston, đổng sự

trưởng đột nhiên nổi hứng, ra quyết định: bây giờ chúng ta đã là công

ty đa quốc gia rồi, để cho thuận tiện trong việc giao lưu quốc tế, tất

cả mọi người muốn phải có thêm một tên tiếng Anh! Qua một hồi, phát hiện toàn bộ công ty hơn hai ngàn người, 99% nhân viên đều không có bất kỳ

liên quan gì tới việc giao lưu quốc tế, ngược lại là vấn đề trùng tên

trong nội bộ công ty lại làm cho hệ thống IT cảm thấy nhức đầu, sau này

nhân viên mới vào cũng không còn yêu cầu này nữa. Bây giờ nhìn trong hệ

thống tên của một người còn dùng tên tiếng Anh, là có thẻ đoán người đó

là nhân viên cũ hoặc là vừa mới hai năm qua trước vào làm.

Triệu Nhụy vẫn còn ở lộ vẻ háo sắc: “Không biết Owen lúc nào thì về, giờ muốn gặp anh ấy cũng khó, ghét nhất là sai giờ.”

An Tư Đông vừa nhặt xương cá vừa tốt bụng nhắc nhở cô bạn: “Công ty

có quy định chung bộ phận không thể quen nhau, nếu không sẽ xa thải một, bà cảm thấy ông chủ sẽ đuổi bà hay là Owen?”

Triệu Nhụy ghẹn họng: “Đúng hơ, công việc quan trọng hơn đàn ông. . . . . . Aiz, tôi tưởng tượng một chút cũng được mà, con trai ưu tú như

vậy, đến giờ còn chưa có bạn gái, khẳng định là mắt để trên trời rồi,

chắc sẽ không để ý trợ lý nhỏ như tôi đâu. Bà thì còn được.”

An Tư Đông thiếu chút bị xương cá mắc kẹt: “Tự nhiên kéo qua tôi nữa!”

“Điều kiện của bà rất tốt nha, mang tiếng thạc sĩ, thu nhập lại cao, bề ngài cũng dễ thương, ảnh còn muốn gì nữa!”

“Tôi làm sao biết anh ta muốn cái gì? Tôi còn chưa gặp anh ta nữa!”

Triệu Nhụy nhìn cô lần, lại thất vọng lắc đầu thở dài: “Không đúng, tôi đoán Owen cũng sẽ không thích kiểu như bà.”

Cô có chọc ai đâu lại bị trúng đạn!

Buổi chiều cô vừa làm việc vừa treo máy acc mới trong WOW, treo cả

buổi chiều cũng không thấy QQWWEE login. Buổi tối về nhà lại treo tiếp,

cũng không thấy.

Cô nhớ tới Sao Bắc Cực nói thấy QWE trên box WOW, liền bò lên BBS

xem thử. Vừa lên mạng, theo thối quen tiến vào khung bạn tốt, tim cô đập hụt một nhịp ….. QWE lại online, trạng thái là đang đăng bài viết.

Những năm này điều duy nhất làm cô cảm thấy Khúc Duy Ân vẫn còn tồn

tại, chỉ có ID trên BBS này. Anh thỉnh thoảng sẽ truy cập, thời gian

luôn rất ngắn, cũng rất ít đăng bài viết. Có một lần cô đột nhiên phát

hiện số bài của anh nhiều hơn trước kia 1 bài, tìm xem bài anh vùa đăng ở đâu, cuối cùng tìm được anh chỉ đi giúp đám bạn làm bài viết đứng top,

bài đăng chỉ đăng có hai chữ: “Re.”

Dù vậy, cô vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào bài đăng đó, cuối cùng lưu

luyến chọn chuyển vào email của mình, giống như những nơi anh từng đi

qua, người mặc dù đã đi, trên đường vẫn còn giữ được dấu chân anh, dù

sao cũng cảm thấy an ủi.

Cô vào box WOW, trang bài viết đầu tiên chính là bài QWE vừa mới

đăng: “Tôi giờ đã đổi sang chơi bộ lạc, QWE gì đó bên liên minh không

phải là tôi, bị gạt cũng đừng nói tôi không nhắc trước.”

Phía sau có một người tên PolarBear hồi âm: “Không phải đâu, hôm nay tôi đụng phải tên QWE ở Dalaran, đưa nó 7000G mua thú cưỡi, nó không

lấy, tôi thấy nó không giống tên lừa gạt.”

Có người nói giỡn: “Nói không chừng là fan hâm mộ của ông, dùng cách đó để thể hiện tình yêu ấy mà.”

An Tư Đông ngồi trước máy vi tính lập tức hồi hộp.

QWE nói: “Vô nghĩa, nó vẫn tới giết tôi kìa.”

Em làm gì có giết anh đâu, lần thứ nhất cũng không thành công, rõ ràng là anh giết em không biết bao nhiêu lần rồi . . . . . .

Được rồi, cô thừa nhận, đó cũng là cô tự tìm. -_-b

“Tôi thấy lạ sao nhiệm vụ của ông làm hoài không xong, nguyên lai là bị cái tên chết tiệt đó giết đến logout à, mất mặt quá nha!”

Không ngờ QWE lại không biện minh. An Tư Đông suy nghĩ một chút,

hình như hành vi của mình không hợp lẽ thường lắm, làm gì có người nào

ăn no rỗi việc chạy đi cho người ta giết, có mấy lần cô sống lại buff

chauw tới nửa cây máu lại tấn công tiếp, ngộ nhỡ anh bị người kia nhắc

nhở khiến anh đoán nó là người hâm mộ, đây chẳng phải rất dễ bại lộ sao?

Chỉ là, xem cách nói chuyện của QQWWEE kia thật sự là anh, cuối cùng cũng có một chuyện tốt. Không thấy anh ấy còn nhắc tới cô sao! Anh nói

“Cái tên QWE Liên Minh đó” “Nó vẫn tới giết tôi kìa ” .

Đây có lẽ là lần đầu tiên Khúc Duy Ân nhắc tới cô trong suốt ba năm

nay, còn về phần cô được nhắc tới với tên “ nó” hay “ nhỏ” cũng không

quan trọng lắm!

An Tư Đông hí ha hí hửng lưu hai bài viết kia vào email của mình,

góc bên phải màn hình xuất hiện dòng chữ của thông báo của hệ thống:

“Hộp thư của bạn đã đầy, xin hãy dọn dẹp”

Cô vào hộp thư, rất nhiều thông báo cũ không cần tới nữa. Thời hạn

thông báo là 2010, 2009, 2008, 2007. . . . . . Và cô nhìn thấy tin nhắn

kia, ” Tất cả tin nhắn của ngày 01-07-2007.”

Nên cảm ơn hệ thống của