pacman, rainbows, and roller s
Mùa Xuân Của Người Qua Đường Giáp

Mùa Xuân Của Người Qua Đường Giáp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325030

Bình chọn: 10.00/10/503 lượt.

đều an bày kinh người tương tự.

“Bởi vì ngày mai tôi phải đi

làm, nên hôm nay không thể đi chơi lâu. Cạn kiệt tinh lực, sẽ mệt chết

đi.” Tuần này nhà xưởng tiếp một đơn đặt hàng lớn, không bằng đuổi

nhanh, ngày mai bắt đầu làm nhân viên văn chức thay phiên đi phân xưởng

kiểm tra mã số. “Anh ấy cũng có nhiều việc, gần nhất đặc biệt chiếu cố.

Hơn nữa —” di động đột nhiên quang quác vang lên, nhìn lướt qua màn

hình, ta lập tức nghe máy, “Ai.”

“Tiểu Hủ ở cùng chỗ với em phải

không?” Tiếng Lâm Tiễn trầm ổn giống mọi ngày, nghe không ra vui giận.

Nhưng cuối cùng ta cảm thấy không tốt lắm, giống như bình yên trước bão

táp, trên mặt bình thản, phía dưới mạch nước ngầm bắt đầu khởi động,

biến hóa kì lạ khó dò.

Ta nói địa chỉ, Lâm Tiễn nhanh

chóng dập máy. Lâm Hủ bĩu môi, tựa hồ trách cứ ta không nên bại lộ nhanh như vậy. Ta bưng cốc lên uống một ngụm, “Tiểu Hủ, cậu rốt cuộc đem anh

cậu cấp như thế nào?”

Không biết nghĩ tới cái gì, bên

môi Lâm Hủ hiện ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ, ánh mắt đều ánh vui lên,

nhưng không chịu trả lời chính diện vấn đề của ta. Thẳng đến khi Diêu

Chính tới đón Lâm Hủ, Lâm Tiễn vẫn như cũ không có xuất hiện. Ta giống

như trong lòng có con mèo đang gãi, nhưng mặc cho ta hỏi thế nào, cũng

vô pháp từ hai miệng người kia nói ra chút gì. Dưới tình huống không cầu được đáp án, cân não tự nhiên là nghĩ tới chỗ oai — Lâm Hủ có phải hay

không dùng bình nước khoáng đem đổ lên anh mình?

Cách vài ngày ta mới từ các nơi

khác nhau quanh co lòng vòng mới nghe được tình huống đại khái hôm đó:

Lâm Hủ thừa dịp Lâm Tiễn đang tắm liền khóa trái hắn ở bên trong, sau đó dùng kẹo cao su bịt lỗ khóa, tiếp theo chặt đứt dây điện thoại cùng

nước — tức thời hỏi người trong cuộc mới biết được, lúc đấy mặt và đầu

hắn đầy bọt chuẩn bị xối rửa. Cũng không biết Lâm Hủ có cố ý hay không,

thế nhưng lại chọn đúng lúc kia cắt nước. Đáng thương Lâm lão nhị thế

nào cũng không nghĩ tới bản thân sẽ bị đệ đệ yêu thương nhất làm cho một vố, rít gào tê rống tự nhiên không nói vô nghĩa. Nhưng nhà Lâm gia

trang hoàng toàn đồ tinh tế, hiệu quả cách âm rất tốt. Lâm Tiễn vẻn vẹn

bị nhốt gần ba giờ, nếu không phải quản gia lỗ tai thính nghe được chút

động tĩnh, chỉ sợ hắn bị nhốt đến ngày mai. Hắn có lòng lưu luyến mà tỏ

vẻ, bản thân thế nào cũng không tưởng tượng được bảo bối đệ đệ cư nhiên

sẽ làm cái này.

“Cậu ấy vất vả như vậy nhốt anh, vì thay anh đi xem phim?” Ta ngồi xếp bằng trên ghế phụ bên cạnh tay

lái, chộp lấy một túi cánh gà nướng cắn thật sự khoan khoái.

Lâm Tiễn liếc tà một cái, tay vươn qua đây, thật địa chủ ngoắc ngoắc cằm ta, “Em nói đi?”

Ta cắn một ngụm trên mu bàn tay hắn, hắn nhíu mày thu tay, “Thực ghê tởm.”

Chán ghét thì đừng động thủ động cước a, ta nhe răng nhếch miệng, “Nói thật.”

Lâm Tiễn dựa vào ghế, “Trước kia Tiểu Hủ có gia sư…”

“Gia sư đó là đại mỹ nữ, nhưng

sau em anh thầm mến nàng, kết quả nàng thầm mến anh đúng không?” Kinh

điển hào môn khoa trương lại giả tạo, ta hưng phấn, vung móng vuốt phun

nước miếng, “Nhưng sau thế nào?”

“… Hách Quýnh, em thật sự là sức tưởng tượng thật phong phú.” Hắn có chút nhẫn nại lau mặt, thuận tay gõ đầu ta, “Gia sư kia đã hơn 40 tuổi.”

Ta giương miệng, hơn nửa ngày mới hoàn hồn thở dài, “Các anh hai anh em thật sự là khẩu vị nặng.”

“Hách Quýnh!”

“Ta hắc hắc hắc cười, “Tốt lắm tốt lắm, em không ngắt lời, anh nói đi.”

“Nhà lão sư kia có một nữ nhi,

gọi Trác Huỳnh, lớn hơn Tiểu Hủ 5 tuổi.” Lâm Tiễn ngón tay gõ có tiết

tấu trên vô lăng, làm như lâm vào hồi ức, “Đó là nữ hài tử rất hoạt bát, mặc kệ nói chuyện hay làm việc đều tùy tiện, hùng hùng hổ hổ. Nàng tính cách thật mạnh mẽ, thường xuyên còn có thể đùa giỡn có chút thông minh. Đừng nói, còn giống em. Đại khái bởi vì như vậy, nó mới dính em như

vậy.” Lâm Tiễn thân thủ ấn ấn đầu ta, “Tiểu Hủ thân thể không tốt, từ

nước ngoài trở về sau cũng đều ở trong nhà, nên thật ỷ lại Trác Huỳnh.

Trác Huỳnh cũng rất thương nó, thường xuyên dẫn nó chuồn êm đi chơi. Có

một lần hai người trộm đi ra ngoài, gặp một lũ hài tử choai choai đòi

tiền bọn họ, Trác Huỳnh liền cùng chúng nó đánh một trận. Khi đó nàng

bất quá mới gần hai mươi tuổi, kém chút nữa vì việc này bị giam. Từ đó

về sau, bọn họ càng như hình với bóng.”

“Đệ đệ anh thật tinh mắt, hiện

tại tìm một ngự tỷ hay bao che khuyết điểm lại dữ dằn cũng tìm không

dễ.” Thật không nghĩ tới tiểu bạch thỏ còn có một đoạn ngây thơ ngây ngô chi luyến, “Sau đó thì sao? Trác Huỳnh hiện giờ ở đâu?”

Lâm Tiễn nhìn ta, “Kết hôn.”

“… Kết hôn?”

“Mười chín tuổi, phụng tử thành hôn.” Lâm Tiễn ninh ninh mặt ta, “Không nghĩ tới đi.”

Nên Plato nói luyến ai là không

tiền đồ, mọi người đối với cảm quan theo đuổi luôn cao hơn tinh thần

cảnh giới. Lại nói tục trắng ra một chút, so với rối loạn so với đa

dạng, hiện tại khẩu vị đại chúng càng có khuynh hướng sắc giới* hoặc

tăng mạnh H vực dậy tinh thần.

*Sắc giới: nam x nam.

Ta đột nhiên đồng tình với Lâm Hủ, “Kia Tiểu Hủ thật thương tâm.”

Lâm Tiễn bên môi cười, ánh mắt

lại lạc đến kính chiếu h