
dám đưa nhưng ta không dám thu a.
Thời điểm nhàn nhã ta không khỏi nhớ tới nam nhân tên Lâm Tiễn kia, nói đêm đó ta với hắn khoảng cách
rất gần, mà lúc này lại hoàn toàn không nhớ nổi mặt hắn. Trừ bỏ cảnh ánh đèn mờ ảo bên ngoài hành lang, cũng bởi vì ta uống say đầu óc không rõ
lắm. Ta từng một lần vào mạng nhìn bài post kia, ý đồ tìm tấm ảnh chụp
tam huynh đệ Lâm gia nhìn Lâm Tiễn. Nhưng tại thế giới bát quái này, mỗi ngày đều không ngừng phát sinh kích tình cùng 㬯,tỷ như hai ngày nay một đôi nam ngôi sao kết giao bị bạn gái cùng lão bà phát hiện, sao loạn xị bát nháo. Về bài post này trước dẫn đầu đến hơn ba trăm trang, nguyên
lai bài post về Lâm Thị tập đoàn đã trôi xuống trang thứ ba, hẳn là cũng không có người tiếp tục yêu sách.
Ta cắn chuối lên mạng xem bát
quái, thình lình trước mặt một bóng đen áp chế, không ngờ có một mùi cam bay qua. Là một nam nhân tri thức trẻ tuổi, hắn mặc tây trang áo sơmi
trắng, đeo gọng kính viền vàng, bộ dáng phi thường nhã nhặn.
Ta dại ra không đến nửa giây,
tay cầm quả chuối bị cắn quá nửa chỉ về phía bên trái, “Tu chân cùng võ
hiệp ở giá sách thứ ba bên kia.” Loại tiểu thành phần tri thức bình
thường đều ưa loại tiểu thuyết huyền huyễn khiêu thoát, Lâm tỷ đã từng
cùng ta thảo luận qua tâm tính những người này, tổng kết lại chính là bị lão bản đối với hiện thực cuộc sống mất đi hy vọng, đem phi thăng trở
thành một loại giải thoát.
“Tôi không đến mượn sách.” Người trẻ tuổi rõ ràng, nghe giọng nói chắc không phải là người địa phương.
Hắn nói chuyện ngữ khí vững vàng mà thong thả, rất là bình tĩnh, “ Xin
hỏi ngài là Hách Quýnh Hách tiểu thư sao?”
Xem bộ dáng này không giống quản lý thuế công thương ngầm của khu, chẳng lẽ là đến đẩy mạnh tiêu thụ?
Một bụng nghi hoặc, nhưng ta vẫn gật đầu, “Là tôi. Ngài là…?”
Người trẻ tuổi dùng một loại ánh mắt phi thường khách khí đánh giá cao thấp một lần, “Hách tiểu thư ngài hảo, tôi là trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị, họ Diêu.” Đang nghe
đến khi hắn nói tập đoàn Lâm Thị, trên lưng ta lông tơ đã dựng thẳng
đứng lên. Đến đến, rốt cục thì tìm đến! Ta khẩn trương đứng lên, ánh mắt không dừng được hướng ra ngoài cửa nhìn. Trong TV đều diễn như vậy,
ngoài cửa sẽ có một chiếc sẽ, sau trợ lý chỉ cần vung tay lên, từ trong
xe sẽ có vài nam nhân đeo kính râm đem ta cuốn đi cuốn lại nhét vào
trong xe. “Anh, anh có chuyện gì?” Ta nỗ lực để tiếng nói có vẻ cứng
cáp, nhưng âm cuối vẫn là xấu hổ phát run.
Diêu trợ lý mỉm cười một chút,
biểu tình thật thành khẩn, “Tôi chịu Lâm tổng nhờ vả, đặc biệt hướng
ngài biểu đạt lòng biết ơn. Cảm tạ ngài lúc Lâm tiểu công tử nguy nan
thời khắc kịp thời động thân giúp, rút đao tương trợ. Ở hiện tại đây,
giống ngài nhiệt tâm thấy việc nghĩa hăng hái giúp thật sự là đáng quý.” Tuy rằng hắn một pha nói thái độ thật sự quan phương, nhưng trong lời
nói cũng không thiếu khẩn thiết. Ta chậm rãi buông cảnh giác xuống, dè
dặt cẩn trọng đáp lại, tự nhiên không tránh được hỏi hắn thế nào tìm
được ta. Diêu trợ lý không giấu diếm, phi thường thành thực, “Lại nói
tiếp thật thất lễ, địa chỉ ngài cùng danh tính là người văn phòng luật
sư cung cấp. Quả thật nếu có mạo phạm, thỉnh lượng giải.”
Ta thà tin tưởng hắn nói thật,
nhưng trễ này mà gặp tam nhãn ca Lâm gia kia nói chuyện như thế nào? Là
không cẩn thận gặp phải, hay là người ta sớm mai phục tốt ở nơi nào chờ
ta? Ta ngẫm lại, bản thân sẽ chết vì dân chúng. Phóng điểm đặc thù nói,
là cứu đệ đệ của người ta, cảm tạ cảm tạ có thể nói sao, nhưng không đến mức lão tổng người ta còn đặc biệt vì ta mà mai phục, không thể thành
thật. Tám phần chính là không cẩn thận đụng phải, TMD ta xem giữa chốn
đông người xem người ta thế nào bắt được ta???
Sau một trận hàn huyên, ta ấp a
ấp úng, “Ách… Nghe nói chuyện lần này, có phải hay không có tiền cảm
tạ…” Ta coi như người da mặt dày, nhưng cứ như vậy chủ động hỏi tiền của người ta, cũng sẽ cảm thấy rất ngượng ngùng. Tuy rằng thầy giáo nói
giúp người là niềm vui, thấy việc nghĩa hăng hái làm việc yêu cái gì,
nhưng hiện giờ thấy việc nghĩa hăng hái làm cùng vật chất khen ngợi,
huống chi là số tiền lớn như vậy, không hỏi thì chẳng phải người bình
thường.
Diêu trợ lý hiển nhiên là có
chuẩn bị, hắn phi thường chắc chắc miệng nói cho ta số tiền này nguyên
lai là có, nhưng hiện tại có thay đổi, “Là như vậy, thông báo phát ra
mấy ngày nhưng chưa có người đến lĩnh, văn phòng luật bên kia cũng không có tin tức. Cho nên Lâm tổng đề nghị đem số tiền này cho quỹ hội thấy
việc nghĩa hăng hái làm.”
“Quyên rớt a…” Thần mã a, vung
tay một cái liền quyên mười lăm vạn?! Quyên vào quỹ hội thấy việc nghĩa
hăng hái làm, tiền này đến khi nào trở về? Tâm can ta vỡ vụn đau đớn một trận, nhưng tố chất tâm lý lại cường đại, cư nhiên còn có thể chống đỡ
rất tốt tươi cười, nghĩ một đằng nói một nẻo, “Hẳn là, hẳn là, sự nghiệp công ích thôi, tài trợ này tương đương… Tất yếu!”
Diêu trợ lý gật gật đầu, “Đúng
vậy, Lâm tổng ước nguyện ban đầu cũng là vì cổ vũ thấy việc nghĩa hăng
hái làm, phát huy mạnh chính