XtGem Forum catalog
Mùa Hè Xa Xôi

Mùa Hè Xa Xôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322994

Bình chọn: 10.00/10/299 lượt.

a Mặc mặc cho bà xem, bà vô cùng xúc động, có phải bà cũng cho rằng Mặc Mặc là con của tôi và Lục Tịch?

Lúc bà ngoại qua đời, Lục Tịch cũng ở bên cạnh. Bà cầm tay tôi và Lục Tịch, đặt chồng lên nhau, đó có phải là tâm nguyện cuối cùng của bà không?

Lo xong hậu sự cho bà, lại ở lại bắc Kinh thêm một thời gian nữa, hai công ty có rất nhiều chuyện cần xử lý, tuy Tử Chấp vẫn ở Bắc Kinh, nhưng cậu ta cũng không phải là một người chú ý tới công việc, để lại cho tôi một cục diện rất rối rắm, làm cho cả thể xác và tinh thần tôi đều rất mệt mỏi.

Nhớ tới lâu lắm rồi chưa gặp Lục Tịch, nhưng tạm thời lúc này vẫn chưa thể rời khỏi Bắc Kinh, cho nên tôi rất buồn phiền! Đợi đến khi xử lý xong tất cả mọi chuyện thì đã là một tháng sau.

Việc đầu tiên sau khi trở lại Thâm Quyến chính là muốn nhìn thấy Lục Tịch, từ sân bay đi thẳng đến dưới lầu của Tây Á, gọi điện thoại tới, trợ lý của em nhận điện, nhờ cô ấy chuyển lời tới Lục Tịch tôi chờ ở quán cafe dưới lầu.

Chờ rất lâu mới thấy Lục Tịch tới “Tìm tôi có việc à?”

“Không có việc gì, chỉ là muốn gặp em một lát, mấy ngày không gặp rồi.” Tôi nói xong liền nhấp một ngụm café, Latte hương vị thuần khiết.

“Cảm ơn đã nhớ mong!” Ngữ khí của Lục Tịch vô cùng khách sáo, người ngoài nghe chuyện có lẽ còn nghĩ chúng tôi là người xa lạ.

“Buổi tối cùng ăn cơm nhé.” Tôi muốn tìm một cơ hội để được ngồi cùng em nhiều hơn.

“Xin lỗi, buổi tối tôi đã sắp xếp làm việc khác rồi.” Lục Tịch bày ra một nụ cười rất chuyên nghiệp.

“Vậy hôm nào thì được?” Tôi không muốn từ bỏ, chẳng còn cách nào khác là lùi để tìm cơ hội tiếp theo.

“Chẳng hôm nào chắc chắn rảnh cả.” Xem ra Lục Tịch thực sự muốn từ chối tôi tới cùng.

“Được rồi. Vậy thì anh xí chân hẹn trước, cho đến tận lúc nào em có thời gian mới thôi.” Ý chí của tôi vẫn kiên cường như trước kia.

Lục Tịch nghiêm mặt nhìn tôi, nói “Anh nên trở về đi, đừng lãng phí thời gian nữa,tôi không bao giờ nhận lời mời của anh đâu.Hiện nay quan hệ của chúng ta chỉ giới hạn trong công việc thôi, anh chỉ là khách hàng của chúng tôi, không hơn.” Nói xong em dứt khoát xoay người rời đi.

Lục Tịch trước nay đều quyết tuyệt như thế

“Lục Tịch, anh sẽ không từ bỏ đâu!” Tôi nói to với bóng lưng của em

“Tôi cũng sẽ kiên trì.” Giọng nói của Lục Tịch càng kiên định hơn.

Gần đây rất hiếm khi mới có thể nhìn thấy Lục Tịch, không biết cô ấy đang bận gì nữa. Lẽ nào cô ấy thực lòng muốn cự tuyệt tôi mãi mãi? Trong lòng tôi cực kì khó chịu.

David và Holden đều là người Pháp, cũng là hai người bạn lâu năm tôi quen được nhờ công việc làm ăn, nếu đã gặp ở Thâm Quyến, lẽ ra nên làm một người chủ nhà chiêu đãi họ một bữa thật tử tế. Họ đều dẫn theo vợ, tôi vốn định hẹn Lục Tịch cùng tới, nhưng lại nghĩ trường hợp xã giao thế này cô ấy nhất định sẽ từ chối. Cho nên tôi gọi Trữ Hạo, bảo cậu ấy tìm hai người đẹp ở bộ phận quan hệ xã hội, như vậy nhìn bề ngoài cũng không đến mức quá xấu hổ.

Trữ Hạo đi toilet, lúc trở lại không biết là vô tâm hay cố ý, nói “Lục Tịch và Văn Bác đang ăn cơm ở ngay bên cạnh, hình như là chiêu đãi nhân viên.”

Lục Tịch và Hạ Văn Bác? Chiêu đãi nhân viên? Tôi cảm thấy rất khó có thể tiêu hóa tin tức này. Nói với Holden một câu, bảo Trữ Hạo tạm thời giúp tôi đón tiếp hai vị khách, tôi nhanh chân đến xem rốt cuộc Hạ Văn Bác đang giở trò gì?

Lục Tịch và Hạ Văn Bác ngồi cạnh nhau, Lục Tịch đang nhìn anh ta, tôi không nhìn rõ vẻ mặt lúc này của em, nhưng vẻ mặt của Hạ Văn Bác thì tôi rất rõ, che chở dịu dàng, yê thương ngưỡng mộ, say đắm, một người đàn ông chỉ khi đối diện với người mình yêu thì mới có dáng vẻ ấy. Lẽ nào Lục Tịch thực sự đã lựa chọn anh ta rồi? Lòng tôi vô cùng đau đớn.

Toi nghe thấy một vài âm thanh rất chói tai “Văn Bác và Lục Tịch định lúc nào mới mời chúng tôi ăn bánh kẹo đây?”

Hạ Văn Bác mỉm cười “Đừng ồn ào nữa, để Lục Tịch mất hứng, tôi sẽ “giết chết” mấy người đấy.”

“Thì ra Văn Bác cũng là một người sợ vợ sao?” Phía dưới có người cười ha ha

Lòng đau đớn đến chết lặng rồi. Lục Tịch, đây là lựa chọn của em sao?

Lúc người đàn ông không khống chế được mình thì luôn có xu hướng bạo lực, tôi vọt tới trước mặt Hạ Văn Bác, giơ tay lên tung thẳng một nắm đấm vào mặt anh ta, tôi không muốn nhìn thấy nụ cười đắc ý đó của anh ta nữa

Lục Tịch ở ngay trước mặt tôi, tôi muốn cướp cô ấy lại,, cố gắng lấy áo khoác rồi kéo cô ấy ra ngoài, không ngờ cô ấy lại chẳng phản kháng gì.

Hạ Văn Bác xông tới, xem ra anh ta muốn đòi lại một đấm ban nãy, khi đánh nhau đàn ông tất nhiên sẽ không thể để mất khí thế. Tôi đã phát điên rồi,không còn nể nang gì nữa, tất nhiên sẽ đem toàn sức lực ra chỉ cần có thể đem Lục Tịch về bên mình!

“Dừng tay!” Chúng tôi đều nghe thấy tiếng hét của Lục Tịch, không ai có thể không dừng tay, chúng tôi bây giờ chỉ hận không thể làm cho đối phương ngã sóng xoài xuống đất, được hành động như một người anh hùng một lần trước người con gái trong lòng, mặc dù anh hùng như vậy có đôi chút ấu trí và buồn cười.

Người xung quanh rất nhiều, dần dần chúng tôi bị họ bao vây, sau đó lại bị tách ra. Tôi nhìn anh ta đầy căm