Mua Dây Buộc Mình

Mua Dây Buộc Mình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324904

Bình chọn: 9.5.00/10/490 lượt.

ít nhất cũng phải để cho Trịnh Hài thấy cô tích cực bù đắp sự cái lỗi chậm chễ này. Cô đi làm muộn cũng không cố gắng đến mức ấy.

Đáng tiếc thật, Trịnh Hài là người yêu cầu kỷ luật là trên hết hiện quả xếp phía sau như vậy, tại sao không dùng hết năng lực của mình mà vào phục vụ trong quân đội, lại còn trà trộn xuống nhân gian làm gian thương chứ, thật là hủy hoại tài nguyên.

Hòa Hòa ở tầng 6, không có thang máy, lúc đầu chỉ vì tham cái gác xép nhìn lên đỉnh, bây giờ đã biết điểm tốt của tầng thấp và những tòa nhà ít tầng rồi.

Phòng đăng ký tên của cô, tốt nghiệp chưa đầy một năm thì mua, khiến cô có một dạo cảm thấy bản thân mình đã gia nhập vào giai cấp bậc trung.

Nhưng thực ra cũng chẳng mất bao nhiêu tiền, tiền bồi thường tháo dỡ căn phòng ở cùng mẹ năm đó có thể bù vào hơn một nửa, mẹ lại giúp cô trả nốt nửa còn lại, đề nghị cho cô vay khoản còn lại, như thế có thể khiến cô hiểu được một chút áp lực sinh tồn, cũng có thể thay đổi thói quen xấu tiêu tiền lung tung của cô.

Lúc cô vô cùng hào hùng đi làm thủ tục một mình, bên bán lại tươi cười nói với cô, họ có mấy người khách ưu đãi trong nội bộ, bởi vì ông chủ của họ và Trịnh tiên sinh là bạn, cho nên cho một ưu đãi, giảm giá 30%

Hòa Hòa quá kinh ngạc. Công ty buôn bán này từ trước đến nay vô cùng kiêu ngạo, rất ít ưu đãi và thúc đẩy bán hàng, có một bộ dạng của thị trường bên bán đối với người tiêu dùng “anh thích mua thì mua”, lúc mua nhà cô dậy từ 5 giờ sáng, xếp hàng đến tận 12h mới lấy được số lầu, bây giờ lại nhiệt tình vẫy cành oliu với cô? Lật đổ giai cấp đặc quyền!

Lần này, không chỉ không cần cô trả tiền, hơn nữa còn thừa ra một khoản nhỏ. Sau này cô nói bóng nói gió cũng không moi được nội tình gì từ miệng của Trịnh Hài, chỉ đành yên phận hưởng thụ cái lộc rơi từ trên trời xuống này.

Cái giá phải trả cũng có, sau này Trịnh Hài cũng mua căn phong đối diện, lại thường xuyên bỏ không, do đó cô nghiễm nhiên trở thành quản gia của anh, giúp anh nộp tiền điện nước, tiền tài sản, tiền mạng, mời lao công đến giúp anh quét dọn định kỳ, một tháng nhiều nhất anh chỉ ở 2,3 ngày mà cô cũng vẫn phải thường xuyên giúp anh phơi chăn thay ga giường nhét đầy đồ ăn vào tủ, mặc dù đó đều là tiền của anh.

Hòa Hòa thường bùi ngùi, rõ ràng Trịnh Hài có thư ký giỏi giang thông minh như thế, lại đặc biệt xem thường bản lĩnh quản lý nhà cửa của cô, tại sao cứ thích chỉnh cô. Có lúc cô vì tức Trịnh Hài, liền cố ý thay cho anh ga giường màu hồng trái tim, khăn trải bàn tơ tằm mộng ảo và gối ôm mèo kitty, anh cũng không tức giận, chỉ xị mặt xuống bắt cô trong vòng 10 phút phải dọn dẹp sạch sẽ cho anh.

Hòa Hòa chạy hổn hển, cuối cùng đến trước của nhà, định thần lại, vẫn còn chưa thở nổi, cửa đằng sau lưng liền cạch một tiếng, quả nhiên Trịnh Hài ăn mặc chỉnh tề đúng giờ xuất hiện, cúi đầu nhìn đồng hồ, tối qua cô cố ý chỉnh lại giờ. 8 rưỡi, giờ chuẩn Bắc Kinh, không sai một giây.

Đây nếu là ở công ty, Trịnh Hài sẽ là một ông chủ vô cùng nghiêm khắc. Mặc dù Vi Chi Huyền chưa từng than vãn, nhưng Hòa Hòa nghĩ, thư ký Vi chắc là ngày ngày sống trong nước sôi lửa bỏng, Hòa Hòa cảm thấy thư ký VI thật sự đã quá chịu khổ rồi, không ngờ chịu được Trịnh Hài nhiều năm như thế.

Hòa Hòa vừa lén lút ngáp một cái, vừa kính phục chiêm ngưỡng dáng vẻ ăn nho nhã của Trịnh Hài.

Cô ăn cơm rất nhanh, vì cô thích ngủ nướng, sớm hơn một phút cũng không chịu dậy, cho nên tạo thành thói quen trong vòng 3 phút có thể giải quyết xong bữa sáng. Hôm nay cô vì không để cho Trịnh Hài nói cô không đủ thục nữ, đã cố gắng hết sức chậm lại, không còn cách nào khác, bất luận là Trường Thành hay là tháp Kim Tự, đều không phải là một ngày mà xây xong được.

Thật ra Trịnh Hài ăn không hề chậm, nhưng tướng ăn của anh luôn ung dung từ tốn, mặc áo phông ngắn tay và quần trong nhà, ăn bánh rán và cơm, lại giống như là trong nhà hàng Pháp cao cấp, hơn nữa trông vẫn tương đối tự nhiên thoải mái.

Tiêu Hòa Hòa lại ngáp một cái, trong lòng suy nghĩ, về vấn đền khí chất, mặc dù điều kiện luật trời rất quan trọng, nhưng nếu bắt đầu đắp nặn từ thời kỳ trẻ sơ sinh, chắc là hiệu quả cũng không tồi. Đợi cô có con, không ngại gì mà dựa theo cách thức trưởng thành của Trịnh Hài để nuôi dưỡng. Sau khi cô nghĩ ra mấy biện pháp làm thế nào để bồi dưỡng ra được một đứa trẻ có khí chất, bỗng nhiên nhận thấy bản thân mình quả thật quá nhàm chán, hơn nữa dường như còn không vừa ý khi phụ huynh của Trịnh Hài lợi dụng anh, do đó nhìn Trịnh Hài chột dạ, đúng lúc đó anh cũng ngước mắt lên: “Sáng sớm sao cứ ngáp liên tục thế hả? Tối qua mấy giờ em ngủ?”

“12h.” Nhìn khuôn mặt không tin tưởng của anh, lại nói lại: “1h? 2h?” Nói tiếp: “Chắc là tầm 3h.”

Trịnh Hài động động môi, cuối cùng không nói gì, liếc cô một cái, lại cúi đầu tiếp tục ăn cơm, cái liếc mắt ấy khiến Hòa Hòa tự giác thấy hổ thẹn, công hiệu của việc chỉ bảo còn ghê gớm hơn nhiều so với anh trực tiếp mở miệng dạy dỗ cô, cách thức Trinh Hài đối phó với cô càng ngày càng không tốn sức lực rồi.

Mặc dù Hòa Hòa không đủ thục nữ, nhưng nhờ sự dạy dỗ đầy khí chất


Lamborghini Huracán LP 610-4 t