
Vấn bừng tỉnh trong trầm tĩnh. Trong chốc lát.
“Bác sĩ Triệu, tôi giới thiệu đối tượng cho anh nhé.” Xác định Hạ Nghị cách họ đủ xa rồi, cô lên tiếng phá tan im lặng.
Triệu Sĩ Thành dừng bước, không thể tin nhìn về phía cô. Đây là đáp án của cô?
“Điều kiện của anh rất tốt, cho dù đã hủy hôn một lần, cũng sẽ không ảnh hưởng đến giá trị của anh.” Cô mỉm cười nói, “Người tôi quen rất nhiều, tôi sẽ kiểm tra, giới thiệu một hiền thê lương mẫu cho anh.”
Đây là chuyện duy nhất cô có thể làm vì anh.
Triệu Sĩ Thành bình tĩnh nhìn cô, mà ánh mắt của cô, không tránh, thẳng thắn.
“Em cũng là cô gái như thế.” Thật lâu sau, anh mới trả lời.
Cô có chút bất ngờ, vài giây sau, không nhịn được bật cười, “Chưa từng có ai hình dung về tôi như thế, bốn chữ hiền thê lương mẫu ở trên người tôi, không chỉ có người khác không chịu nổi, tôi cũng mất tự nhiên!” Người khác chỉ biết nói cô là nữ vương, cả vú lấp miệng em.
Anh không kịp nói gì, lại bị tiếng cười của cô cắt ngang. Cô cười không ngừng, anh lấy lòng cô thành công.
“Chúng ta quyết thế nhé! Tôi giới thiệu đối tượng cho anh, nhất định tôi sẽ giới thiệu một cô gái dịu dàng nhu thuận làm đúng bổn phận cho anh.” Khi ăn khuya ban nãy, cô nhớ ra mình có cô em họ vừa mới chia tay bạn trai, rất hợp với Triệu Sĩ Thành.
“Anh chỉ thích em.” Triệu Sĩ Thành nghiêm túc nhìn về phía cô.
“Anh đừng nói đùa, chắc anh đã biết chúng ta không thể.” Nụ cười của cô nhạt dần.
Vừa rồi ở trong cửa hàng, Hạ Nghị ở bên, cô không thể trả lời anh thuyết phục.
“Vì sao không thể? Trước kia em đã nói, em lựa chọn ly hôn.” Anh nhắc nhở cô.
Nụ cười của Dư Vấn càng nhạt, “Đó là bởi vì Thụy Thụy vẫn còn.”
Triệu Sĩ Thành chấn động.
“Anh biết không, sáu năm trước, lúc tôi có thai Thụy Thụy, mỗi một lần nằm viện, Hạ Nghị cũng không ở bên cạnh, anh ấy đang theo đuổi phụ nữ khắp thế giới.” Sóng vai, dùng âm lượng chỉ đủ để hai người nghe thấy, cô nhẹ giọng trình bày, “Hạ Nghị là người rất lãng mạn, tình yêu với anh ấy mà nói như là phát sốt cảm mạo, có thể làm anh ấy choáng đầu hoa mắt trong nháy mắt.”
Cho nên, cô nắm chắc nó trong nháy mắt. Anh không hiểu, vì sao cô đột nhiên nhắc đến chuyện này?
Cuối cùng Triệu Sĩ Thành cũng không nhịn được nhìn cô, mày Dư Vấn nhíu sâu, trong mắt quanh quẩn u sầu và lạnh lùng, cô như vậy, làm cho anh xúc động, rất muốn làm cô vui vẻ. Nhưng mà, anh không biết mình nên làm thế nào, mới có thể khiến cô cười một tiếng. Bởi vì, cô rất kiên cường rất sắc bén, cuộc đời cô dường như không cần nụ cười thoải mái.
“Tất cả đau khổ tôi đã chịu qua, tôi muốn để Đỗ Hiểu Văn nhấm nháp từng chút một!” Cô nói từng chữ.
Bây giờ, chỉ là bắt đầu mà thôi!
“Bác sĩ Triệu, cảm giác của anh với tôi chắc cũng chỉ trong chớp mắt! Loại cảm giác này tới cũng nhanh biến cũng mau, không cần quá để ý.” Cô thuyết phục anh, bởi vì, cô đã sớm không tin vào tình yêu.
Triệu Sĩ Thành nhìn cô, “Là trong nháy mắt.” Anh thừa nhận, là trong nháy mắt anh có tình cảm, có đau lòng với cô. Nhưng mà, anh chắc chắn, “Loại trong nháy mắt này, cả đời chỉ có một lần.”
Dư Vấn đông cứng.
“Anh từng nghe một câu, nghe nói trên thế giới này, khi bạn đang chờ một người khác, cũng sẽ có một người đang đợi bạn như thế.” Triệu Sĩ Thành kiên định nói, “Em đừng phí công giới thiệu bạn gái cho anh, bởi vì, người anh muốn, mặc cho có phải chờ bao lâu, mặc cho có kết quả không, anh cũng nguyện ý chờ!”
Dư Vấn cứng đờ.
Hơn mười giây sau, cô mới nói: “Bây giờ, tôi không chờ ai cả.”
“Trước đây, tôi đã từng chờ, sau mới dần hiểu ra, tình yêu không phải yêu đủ sâu, chờ đủ lâu, sẽ nhất định được báo đáp.” Những lời này, cô đưa cho anh, cô muốn anh sẽ hiểu ý cô.
Nhưng mà, anh lắc đầu.
“Không có kết quả, anh vẫn chờ.” Lại nói người thành thật bướng bỉnh như đầu trâu, anh bây giờ chính là thế.
Cô đã xuất hiện, làm cho anh nếm được mùi vị tình yêu là gì, cho nên anh sẽ không buông tay.
“Tôi không phải người phụ nữ tốt như anh nghĩ.” Khóe môi cô khẽ động.
Bởi vì, chuyện cô phải làm, sẽ làm anh rất thất vọng.
“Ví dụ?” Triệu Sĩ Thành nhíu mày.
Bởi vì, anh biết mình sẽ không thuyết phục được cô, cô mạnh hơn, luôn không tiếc tổn thương bản thân. Anh cảm thấy, chuyện cô làm tiếp theo chắc chắn rất tệ.
“Ví dụ như…” Cô cười lạnh, nói từng chữ, “Tôi, cũng, sẽ, hồng, hạnh, vượt, tường!” Đây chỉ là bước đầu tiên, trong cuộc hôn nhân này, Hạ Nghị đã cho cô nhục nhã, cô sẽ ăn miếng trả miếng! Cô cũng mây mưa toàn thành, làm cho Hạ Nghị phải quay mặt khi gặp bạn bè ở Ôn Thành!
Triệu Sĩ Thành sững sờ.
Cho nên, khác suy nghĩ không thể chung đường, anh rất coi trọng phẩm hạnh, bây giờ còn có thể nói gì với cô nữa?
“Sao động tác chậm như vậy?” Nghe tiếng bước chân phía sau, Dư Vấn không cần phải nhiều lời nữa, nhăn mày nhìn về phía sau.
Cô thừa nhận, là cô cố ý không quay đầu lại, nhưng mà, Hạ Nghị lại không đuổi theo quấy rối như cô đoán, điều này làm cho cô sinh ra nghi ngờ.
Như gần như xa, cô muốn dìm sâu cuộc sống của anh, làm cho mình trở thành tình yêu của anh, như thế mới có thể khiến anh rơi thật mạnh, cảm thấy xấu hổ rất nhiề