
thấy ta không thể trách cứ ta, cũng không được phép trách
cứ ta.
Nước mắt của ta từ từ chảy xuống, ta
nhìn thấy khuôn mặt Hà Du Cẩn. Nhìn khuôn mặt ta mong đợi đã nhiều năm,
trời mới biết có bao nhiêu lần ta vẫn muốn duỗi năm ngón tay chạm vào
khuôn mặt nàng một lần, giống như chạm vào khuôn mặt người yêu.
Nếu như ta gặp mặt nàng, không, ta tất nhiên sẽ gặp mặt nàng, bởi vì ta làm nhiều như vậy chỉ vì gặp mặt nàng.
Chúng ta sẽ ở trong mây mù quen biết,
trong mây mù ta sẽ nói: “Hi! Hà Du Cẩn. Nhĩ hảo, ta là Cao Phi, rất muốn cùng ngươi làm người bằng hữu.”
Sau đó, ta sẽ trở thành chồng của nàng.
Nếu như nàng có tình cảm với người khác, như vậy ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào phá hư tình yêu và thân tình của nàng để trở thành chồng của nàng.
Chuyện xưa của ta và Hà Du Cẩn kết thúc ở nơi này…HẾT