80s toys - Atari. I still have
Mong Ước Lâu Bền

Mong Ước Lâu Bền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325242

Bình chọn: 10.00/10/524 lượt.

là vào lúc 18 đến 23 tuổi, năm nay Diệp Lệ Sa vừa tròn 23 tuổi, nếu như số phận không thể cho cô trở thành một minh tinh quốc tế, vậy thì phải nhân cơ hội còn sắc đẹp để câu kéo thành công một con rùa vàng. Người đàn ông ngồi trước mặt cô đây chính là một đối tượng lí tưởng: đẹp trai tuấn tú, phong độ phi phàm, cực kì hào phóng, điều quan trọng nhất là gia cảnh của anh vô cùng mỹ mãn, điểm không lí tưởng nhất là anh đã có vợ. Nhưng không sao, đây là một xã hội cạnh tranh, mạnh được yếu thua, người mới thay thế người cũ. Trong hôn nhân cũng như vậy.

Diệp Lệ Sa biết rõ ưu thế của mình: tuổi trẻ, xinh đẹp, dịu dàng, quan tâm, là một ngôi sao mới nổi trong làng giải trí, cô tự tin là mình có thể đánh bại Tần Khả Nhi mặc dù Khả Nhi không phải là một người phụ nữ tầm thường. Diệp Lệ Sa thường nhìn thấy tin tức và hình ảnh về Tần Khả Nhi ở trên đài báo, ti vi, ai nấy đều khen ngợi rằng Tần Khả Nhi là một tài năng trong giới kinh doanh với một trí tuệ thông minh và nhạy bén. Diệp Lệ Sa cười nhạt, trí tuệ làm cái gì, cũng đâu có giữ được trái tim chồng mình?

Chu Chính Hạo đặt điện thoại xuống nói: -Anh có việc gấp phải đi đây. Trong thời gian này đừng đến tìm anh!

-Ok!- Diệp Lệ Sa dịu dàng mỉm cười, không hỏi tại sao cũng không hỏi bao giờ gặp lại. Cô tự cho rằng tất cả đàn ông đều thích những cô gái không quá mạnh mẽ nhưng cũng không quá ủy mị, luôn tạo ra một khoảng cách nhất định, lúc gần lúc xa, thêm vào đó là sự dịu dàng, duy trì cảm giác thần bí…có như vậy mới có thể nắm bắt được trái tim đàn ông.

Sau khi thanh toán, Chu Chính Hạo đi thẳng không thèm ngoảnh đầu nhìn lại, dường như chẳng có chút lưu luyến nào cả. Diệp Lệ Sa không hổ danh là diễn viên, vào khoảng khắc cái bóng của Chu Chính Hạo hoàn toàn biến mất, nụ cười kiêu sa trên môi cô tắt lịm, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ. Cô nhận ra được sự vui mừng để lộ ra trong ánh mắt của Chu Chính Hạo khi anh nhận được điện thoại. Mặc dù không muốn nhưng cô vẫn phải thừa nhận, Tần Khả Nhi thực sự rất xinh đẹp, nhất là khí chất cao quý tỏa ra từ con người cô luôn khiến cho người khác phải ngước nhìn.

Suy nghĩ hồi lâu, Diệp Lệ Sa nhấc máy gọi điện: -Giúp tôi điều tra xem vợ của Chu Chính Hạo thường đến những nơi nào!- thời đại này muốn mình được sống sung sướng thì phải tàn nhẫn với người khác một chút. Cô biết bản thân mình hiểu loại phụ nữ như Tần Khả Nhi: loại người tính cách mạnh mẽ và kiêu ngạo như Tần Khả Nhi không thể chấp nhận chuyện xấu xa này của chồng mình. Chỉ cần nghĩ cách để cho Tần Khả Nhi nhìn thấy Chu Chính Hạo ở bên cạnh cô, vậy thì chẳng cần phải làm gì thêm, Tần Khả Nhi chắc chắn sẽ chủ động rời bỏ Chu Chính Hạo.

Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của Khả Nhi, Chu Chính Hạo lại thấy trái tim mình đập rộn ràng.Nói là tình cảm nguội lạnh nhưng chỉ cần Khả Nhi thể hiện một chút dịu dàng với Chu Chính Hạo là anh đã vui mừng ra mặt.

Đón lấy hành lí từ tay Khả Nhi, Chu Chính Hạo dắt tay cô đi ra ngoài bãi đậu xe: -Lần này đến Bắc Kinh công tác mấy ngày hả em?

Khả Nhi cười hi hi: -Sao anh lại cho rằng em đến Bắc Kinh để công tác? Đặc biệt đến đây thăm anh không được à?

Chu Chính Hạo bật cười cho rằng Khả Nhi nói đùa. Vào trong xe, Chu Chính Hạo cẩn thận thắt dây an toàn cho Khả Nhi rồi bảo: -Có thời gian rảnh thì đi thăm bố mẹ với anh! Bố mẹ thường xuyên nhắc đến em đấy!

-Nên thế!- nói một cách công bằng thì bố mẹ chồng luôn đối xử với Khả Nhi rất tốt, thế nhưng cô lại không có nhiều thời gian đến thăm họ. Khả Nhi áy náy: -Lần này đi vội quá nên em chưa chuẩn bị quà cho bố mẹ. Hay là bây giờ tiện đường chúng mình đi mua quà rồi mai qua bên nhà thăm bố mẹ nhé!

Chu Chính Hạo nhìn Khả Nhi hoài nghi: -Em xác định là ngày mai có thời gian rỗi à? Không bỏ chạy giữa đường đấy chứ?

Khả Nhi càng áy náy hơn, hình như uy tín của cô đã tổn hại nghiêm trọng rồi: -Chính Hạo, lần này em đến đây là để gặp anh thật mà!

Chu Chính Hạo bán tín bán nghi.

-Thời gian trước bận rộn tối mắt tối mũi với đám máy móc mới, giờ dây chuyền sản xuất đã đi vào quỹ đạo, em được nghỉ bù một tháng đấy!

Cuối cùng thì Chu Chính Hạo cũng tin là Khả Nhi đến Bắc Kinh lần này thật sự là để gặp anh, trong lòng không dấu nổi niềm hạnh phúc: -Khó khăn lắm mới có kì nghỉ dài ngày như vậy, sao em không dẫn mẹ qua đây để vợ chồng mình dẫn mẹ đi thăm thú một vòng Bắc Kinh?

-Ban đầu em cũng định làm vậy, nhưng đúng lúc bố mẹ Tương Vũ định về quê một chuyến, Tương Vũ lại phải đi làm, mẹ sợ ô sin không chăm sóc tốt cho Lập Lập nên đã ở lại chăm sóc thằng bé rồi!- nhắc đến Lập Lập, Khả Nhi tỏ vẻ xót xa:- Anh cũng biết là Lập Lập bây giờ không còn bố nữa. Thế nên mọi người lại càng thương thằng bé hơn.

Chu Chính Hạo lạnh lùng: -Đấy là do cô bạn Tương Vũ của em tự chuốc lấy đấy chứ!

Khả Nhi kinh ngạc: -Sao anh lại nói như vậy?

-Đàn ông thỉnh thoảng mua vui ở bên ngoài là điều khó tránh, chỉ cần biết về nhà đúng giờ, chăm sóc vợ con là được rồi. Lâm Huy đâu có ý định bỏ rơi vợ con, Triệu Tương Vũ đâu cần phải so đo, tự chuốc lấy phiền phức như vậy?

-Anh nói cái quái gì vậy? –Khả Nhi kinh ngạc